“Phụ hoàng đã đi rồi, ta không muốn làm hoàng đế gì đó, ta muốn ở cùng các tỷ tỷ”.
Sau đó, Hiên Vũ Ngọc Nhi kể lại một lượt hành trình vừa qua, Tiểu Lan và Mộ Như Tuyết đều tròn mắt lắng nghe.
“Ngọc Nhi, ta phát hiện muội đúng là một nữ trung hào kiệt”.
Advertisement
“Làm gì có, thực ra ta…ta muốn gả cho Thiên Minh ca ca”.
“Hả…ha ha”.
Ba người đều bật cười.
Rất nhanh, tin tức chấn động cả Trung Nguyên đã truyền đi khắp nơi.
Bắc Lương vương sắp cưới công chúa Đại Lương, đồng thời hoàng đế Hiên Vũ đã để lại di chiếu, chồng của công chúa có quyền tiếp quản cả Đại Lương, cũng có nghĩa rằng Đại Lương và Bắc Lương đều sẽ là thiên hạ của Bắc Lương vương.
Khắp nơi trên đường phố Đại Lương cũng râm ran các loại bàn tán nghị luận...!
"Nghe nói gì chưa? Công chúa sắp thành thân với Bắc Lương vương rồi, đây đúng là việc nằm mơ cũng không nghĩ tới được".
"Nghe nói công chúa mấy năm trước đã tự định chung thân với Bắc Lương vương khi đó vẫn còn là Thất hoàng tử rồi, có điều do hoàng đế Hiên Vũ không đồng ý nên vẫn luôn không công khai, nhưng bây giờ hoàng đế Hiên Vũ đã không còn nữa, bọn họ liền thuận theo tự nhiên mà ở bên nhau".
"Ta lại nghe nói, hoàng đế Hiên Vũ chết không rõ lí do, công chúa vì để báo thù cho tiên đế mới đồng ý lấy Bắc Lương vương".
"Quan tâm những cái đó làm gì, dù sao bất kể là công chúa hay Bắc Lương vương, ai làm hoàng đế cũng tốt hơn hiện tại, vừa nãy huyện nha đã ra thông báo, lại phải nộp thêm một đợt lương thực nữa, đây không phải là muốn lấy mạng chúng ta sao, nghe nói Bắc Lương người ta không những không cần cống nạp lương thực mà triều đình còn phát miễn phí cho nữa".
"Thật hay giả vậy? Vậy chi bằng để cho Bắc Lương vương này tiếp quản Đại Lương đi thì hơn, dù sao ai có thể cho chúng ta ăn no thì người đó chính là hoàng đế tốt".
"Đúng...!nói đúng lắm".
Thành Thiên Khải, Đại Lương, đại điện Thiên Khải.
Hiên Vũ Khuyết lúc này vừa nhận được tin tức, đứng trên đại điện không kiềm chế được bật cười như bị điên.
"Hoang đường, đúng là hoang đường, đường đường là công chúa mà không biết liêm sỉ, lại đi gả cho vua của nước địch, còn muốn dâng lên tận tay giang sơn, thực sự đúng là hoang đường".
"Đại vương, công chúa có tiếng là phụng theo di chiếu của tiên đế, lại có 40 vạn đại quân phản loạn Biện Lương, bây giờ trong triều có rất nhiều người tin tưởng công chúa, cứ tiếp tục như vậy, lòng quân không ổn sẽ sinh ra loạn tử mất".
"Vớ vẩn, nếu như ngươi làm hoàng đế thì liệu có cam tâm đưa thiên hạ cho người khác không?"
Quan viên lên tiếng sợ hãi quỳ xuống, nói: "Thần chưa từng có suy nghĩ không an phận".
Hiên Vũ Khuyết không để ý đến ông ta, nói lớn lên với trọng thần trong điện: "Các khanh hãy nói thử xem, tiếp theo nên làm thế nào?"
"Bệ hạ, một khi công chúa và Bắc Lương vương thành hôn, vậy thì thủ quân thành Biện Lương ắt sẽ nhận được chi viện của quân đội Bắc Lương, vậy phần thắng của chúng ta sẽ giảm sút rất mạnh".
"Chúng ta có gần 200 vạn đại quân, lẽ nào không hạ nổi một thành Biện Lương nhỏ bé?"
"Nhưng bệ hạ, đường biên giới của chúng ta và Bắc Lương không phải chỉ có Biện Lương, nếu như trong lúc chúng ta tấn công vào Biện Lương, đại quân Bắc Lương áp sát, một khi Trường Thành thất thủ thì Đại Lương sẽ không còn ngày bình yên nữa".