Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 956: Cừu Nhân Tương Kiến




Âm ma từ tầng địa sát thứ 72 xông ra, tuy số lượng đông, nhưng oan linh trong Tà đế quốc độ của Phương Vân lại đông hơn, chỉ trong giây lát, mọi âm ma đều bị nuốt trọn. Việc kiến tạo Tà đế vương tọa không những không chậm lại mà còn nhanh hơn.
“Ầm, ầm!” Một vòng lôi quang bắn ra từ trong Tà đế vương tọa, cả Tà đế quốc độ rung chuyển theo, vô số yêu linh bạch cốt tụ lại dưới vương tọa của Phương Vân, quỳ xuống giống như thần tử gặp quân vương.
Trên đại lục u ám, từng huyết ảnh từ trong cung điện huyết sắc khổng lồ phá không lao ra. Những huyết ảnh này vừa xuất thế, những tinh mang huyết sắc trên đỉnh đầu như lang yên xung thẳng lên trời. Uy áp lớn dường như vô cùng vô tận, ấn đầu những võ giả, yêu linh bạch cốt kia xuống, không thể động đậy được!
“Tham kiến tà đế!” Những giọng nói khản đặc vang lên như sấm, như xuyên qua hư không, đập vào não hải Phương Vân. Những quân vương huyết sắc này từ từ hạ xuống đất, quỳ sụp trước mặt Phương Vân, thần thái vô cùng cung kính.
Phương Vân không nhìn những quân vương huyết sắc mới sinh ra này, mà lại nhìn hư không ngoài Tà đế quốc độ. Âm ma dưới đất là một tồn tại đặc biệt của trạng thái vô ý thức, chúng chỉ có bản năng, không có ý thức riêng. Nếu ngoại lực sai khiến, chúng không thể nào tụ lại, hóa thành một chỉnh thể xuất hiện trong vực sâu bi thương này.
Phương Vân nhìn chằm chằm vào một nơi trong đống xương, điểm cuối cùng của ánh mắt đó là một thông đạo năng lượng lớn mở ra vực sâu bi thương và thế giới ngầm. Một luồng khí tức lớn đang ùa ra từ sâu trong thế giới ngầm.
Mặt đất dấy lên cuồng phong, nơi ánh mắt Phương Vân hút vào, vô số bộ xương bị cuồng phong cuốn vào, hình thành một xoắn ốc lớn, gầm gừ xoáy mạnh. Trong xoắn ốc đó, sấm chớp nhoằng nhoằng, một đầu ảnh mơ hồ đang ở giữa vực sâu.
“Tà khí mạnh quá!”
Trong giọng nói khàn khàn tà ác, quang ảnh biến hóa, một cánh tay lớn, đen ngòm, hình thành từ bộ xương, chui ra từ trong xoắn ốc, đập mạnh vào hư không, nắm lấy một mảng hư không. Sau đó, một cái đầu lâu khổng lồ thò ra, con mắt hung ác nhìn chằm chằm vào Phương Vân.
“Là ngươi!”
Nhìn thấy Phương Vân, tà ma bước ra từ thế giới ngầm chợt kinh ngạc kêu lên, khí tức của Phương Vân quá quen thuộc với hắn. Phương Vân chính là người ngày hôm đó xâm nhập với thế giới địa sát bảy mươi hai tầng, là võ giả nhân loại thấp tầng nhất!
“Là ta!” Phương Vân lạnh lùng đáp, thần sắc lãnh đạm. Không đợi tà ma này phản ứng gì, hai tay kéo âm ma kia từ trong xoắn ốc ra hẳn bên ngoài, kéo thẳng vào trong Tà đế quốc độ.
Trong Tà đế quốc độ, vô số tà linh đang kêu gào. Dưới sự chỉ dẫn của Phương Vân, tà linh ập tới như sóng biển, xé thành trăm mảnh, những tinh hoa của nó được nhập vào với Tà đế quốc độ, đồng thời, từng mảnh kí ức cũng được hòa với não Phương Vân.
“Chà? Thế giới ngầm bảy mươi hai tầng còn có nơi thế này sao?”
Phương Vân kinh ngạc vô cùng. Theo như kí ức của tà linh này, hắn đến từ nơi sâu hơn cả thế giới địa sát bảy mươi hai tầng, hơn nữa nơi đó dường như có một phong ấn, phong ấn lượng lớn loại tồn tại này. Còn hiện giờ, không ít tà linh kiểu này đã phá ấn thoát ra.
Phương Vân chỉ bắt được một trong số đó, một cá thể tương đối mạnh, hơn nữa, trong kí ức của hắn, khi Phương Vân mới xuyên qua thế giới địa sát, từng bị tà linh này phát hiện và truy sát.
Chỉ là Phương Vân nhanh chân rời khỏi thế giới địa sát, vô hình chung tránh được kiếp nạn. Đây cũng là lý do vì sao, tà linh này vừa nhìn thấy Phương Vân đã rất ngạc nhiên.
Thế nhưng hắn hiển nhiên đã đánh giá thấp sự tiến bộ của Phương Vân, có biển xương khổng lồ của bao nhiêu võ giả thế này, Vạn cổ tà đế quân lâm thuật tiến hóa, thật không thể tưởng tượng được!
Với năng lực của một quốc độ, đối phó với một sinh vật địa sát lớn ắt không quá khó khăn.
Cả Tà đế quốc độ chợt rung chuyển, xung quanh Tà đế vương tọa, có bốn cái cột lớn màu đen bỗng nhiên phừng lên, trồi lên cao. Trên cột tô-tem khổng lồ có điều khắc vô số yêu ma quỷ quái, nhe răng khua vuốt vô cùng hung dữ!
“Khừ!” Phương Vân la lên, một chân lực mới sinh ra tràn vào cơ thể hắn từ trong Thiên địa vạn hóa chung, rồi chảy vào trong Tà đế quốc độ. Những thây ma bị Thiên địa vạn hóa chung phong ấn, chân khí trong cơ thể chúng cũng được Phương Vân lôi ra, giúp cho việc kiến tạo Tà đế quốc độ.
Kiến tạo một quốc độ, không chỉ cần nhiều linh hồn, mà cần rất nhiều năng lượng!
Kiến tạo vương tọa đã đến thời khắc quan trọng!
“Phương Vân!”
Đúng lúc này, một giọng nói kì lạ truyền tới từ trong hư không, đầy ngạc nhiên, dường như là không dám tin là có thể gặp được Phương Vân ở đây.
Phương Vân giật mình, lập tức ngẩng đầu lên, chỉ thẩy phía trên hư không, ma vân cuồn cuộn, một người đàn ông trung niên đứng thõng tay, từ từ đi xuống phía Phương Vân, phía sau ông, có mấy lão nhân râu tóc bạc phơ đi cùng!
“Phệ ma tông chủ! Sao lại…!” Phương Vân nhận ra người vừa nói, lập tức lòng trầm xuống!
Oan gia ngõ hẻm! Trước đó, Phương Vân chưa từng gặp phệ ma tông chủ, nhưng hắn đã từng gặp truyền nhân của Phệ ma tông thượng cổ. Khí tức của đối phương giống hệt truyền nhân phệ ma tông đó!
Không chỉ vậy, Phương Vân cũng nhận ra, người này không lâu trước đó, khi mình phá Mệnh tinh cảnh giới, xuất hiện từ phía Bắc đối phó với mình, cuối cùng bị Võ Mục chặn lại được!
Phương Vân không ngờ, tại nơi vực sâu bi thương, cấm địa của võ giả này, lại gặp tông chủ của ma đạo thượng cổ! Khác với hóa thân ban đầu của Minh chủ Trung cổ Trần Bá Tiên, vị này chính là bản thể giáng lâm.
Khí tức bàng bạc này, dường như bao phủ cả thiên địa, tuyệt đối không phải là bất kì hóa thân nào cũng tỏa ra được!
“A! Đúng là có duyên, Phương Vân, ngươi đúng là có duyên với bản tọa này!”
Ánh mắt phệ ma tông chủ trùng xuống, phất tay áo, bước xuống ma vân, bước chân chậm rãi, giống như không vội ngăn Phương Vân, nhất cử nhất động đều mang khí độ ung dung của một tông chủ!
Phệ ma tông chủ tuy không vội ngăn Phương Vân, nhưng khi phất tay áo, cả hư không rung lên. Mọi thi thể hài cốt, những mảnh vỡ không gian, đoạn kiếm, đều dừng lại như bị đóng băng!
Đây đương nhiên không phải là thời gian ngưng lại đúng nghĩa, mà là phệ ma tông chủ dùng pháp tắc không gian chi lực để trấn áp cả hư không. Không chỉ hư không, đến luồng năng lượng trong hư không cũng bị trấn áp, lập tức không có thêm bất kì năng lượng nào dồn vào trong người Phương Vân nữa.
Hiển nhiên tốc độ kiến tạo Từ đế quốc độ của Phương Vân chậm dần lại! Nhất thời, Phương Vân cảm thấy mình rơi vào vũng bùn, áp lực trùng trùng bủa lấy hắn. nguồn truyện t u n g h o a n h. c o m
Nếu nói trong quang mạc là quốc độ của mình thì ngoài quang mạc chính là quốc độ của phệ ma tông chủ! Nếu mình là một vùng biển thì phệ ma tông chủ chính là lục địa chính là truyền tải hải dương!
Thực lực của Phương Vân tuy đã đạt đỉnh phong truyền kỳ cảnh giới, còn cách cấp trùng địa hồn một tầng nữa, nhưng khoảng cách giữa hai người hiện đang rất lớn!
Nếu chỉ là đối mặt với một võ giả vừa mới bước chân vào địa hồn cấp, chưa lĩnh ngộ đủ thì Phương Vân có lẽ còn dựa vào pháp khí của mình, thậm chí dựa vào kĩ xảo chiến đấu mà chiếm thượng phong. Nhưng phệ ma tông chủ lại thuộc về thời thượng cổ, là đại tông chủ ma đạo có tiếng. Dù có ngủ quên lâu năm, thực lực có đi xuống, nhưng vẫn không phải là đối thủ mà Phương Vân có thể đối diện được!
“Thì ra là phệ ma tông chủ! Sao, lần trước không ra tay được, lần này xuất quân, muốn giành lại sao?!”
Phương Vân lập tức nghĩ đối sách, gương mặt không hề có chút biểu hiện gì. Ung dung, toàn bộ chân khí của hắn lúc này đang dùng cho việc kiến tạo Tà đế vương tọa, không có nhiều sức mạnh để đối phó với phệ ma tông chủ!
Hai người đúng là oan gia ngõ hẻm, vào đến trong vực rồi mà còn gặp. Nhưng, Phương Vân hiểu ra, vị tông chủ ma đạo thượng cổ này ắt không thể nào đuổi theo mình đến đây được. Hơn nữa mình có dùng Thiên địa vạn hóa chung, ông ấy không thể phát hiện được!
Còn về tại sao lại gặp phệ ma tông chủ, hắn nghĩ mãi mới đoán ra. Phệ ma tông chủ chắc chắn vì bộ chiến giáp đế Vũ của phụ thân mà xông vào đây!
Từ khi phụ thân mất tích, không chỉ mình, mà còn rất nhiều thế lực khác tìm tung tích của bộ chiến giáp đó. Phệ ma tông chủ rõ ràng là một trong số đó.
Hai người gặp nhau cũng là ngẫu nhiên, tính ra, hắn tế luyện Tà đế quốc độ ồn ào quá, nên mới kinh động đến vị phệ ma tông chủ này!
“Hừ, lần trước có Võ Mục bảo vệ ngươi, bản tọa không làm gì được! Nhưng lần này, nơi đây là vực sâu bi thương, xa trung thổ, có động tĩnh lớn đến mấy cũng không thể cảm thấy được! Gặp phải ta cũng là số mệnh của ngươi! Khí tức này, chắc là Vạn cổ tà đế quân lâm thuật rồi! Không ngờ tà công khoáng thể thời thượng cổ này lại rơi vào trong tay ngươi! Xem xét tình hình, lại còn đang trên đường viên mãn, ngươi có được năng lực như vậy, quả là đáng nể!”
“Chỉ đáng tiếc là, phúc của ngươi ngắn quá! Công pháp này chỉ có bản tọa mới thay thể ngươi thôi!”
Phệ ma tông chủ cười nhạt, mắt sáng quắc lên, lập tức ra tay!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.