Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên Hạ

Chương 97: Được! Ta giúp ngươi!




Trước mắt không có thời gian để suy đoán vô căn cứ, muốn xác nhận suy đoán có đúng hay không, chỉ có một cách là đuổi theo! 
Nếu đối phương có thể đứng ở phía trên, thì nhất định phải có vách ngăn nào đó để cho hắn dung thân. 
Cả hai hoặc là xông lên bắt lấy kẻ địch, hoặc là dứt khoát lui về đỉnh tháp, rồi từ cửa thông gió leo ra ngoài, chiến đấu với tướng sĩ Tây Dạ. 
Như Thương thật có phần không biết phải làm gì, thật ra cho dù bắt được hài tử nửa người nửa quỷ này thì sẽ như thế nào? 
Kết quả là, bọn họ vẫn phải bị vây ở trong Tháp Trấn Yêu này! 
Chẳng lẽ muốn nửa đời còn lại của nàng giống như hài tử này, dựa vào ăn thịt người chết sống qua ngày? 
Suy nghĩ đến cũng thấy ghê tởm! 
"Ngươi chọn đi!" Giọng nói Như Thương lộ ra vẻ mệt mỏi: "Tiếp tục bắt quỷ hay là dứt khoát ra tháp? Nếu lựa chọn ra tháp, ngươi phải bảo vệ ta bình an rời khỏi Tây Dạ." 
Nàng không phải nói khoác, muốn từ nơi này chạy ra cũng không phải là không có cách. 
Tây Dạ là quốc gia sa mạc, nếu nàng dẫn tới một trận mưa lớn ở trong sa mạc này, tất nhiên sẽ làm cho mọi người hoảng sợ, từ đó sinh ra hỗn loạn. 
Tiêu Phương vẫn còn ở ngoài cung, nàng chỉ cần thừa dịp Vương Cung loạn rồi chạy ra, rời khỏi Tây Dạ sẽ không thành vấn đề. 
Tiếc rằng, Cô Độc Chứng lại không cho nàng cơ hội đó. 
Sự lựa chọn của hắn là: 
"Bắt quỷ!" 
Như Thương hít sâu một hơi, xem ra đáp án này cũng nằm trong dự đoán. 
Hắn nói từ lâu đã muốn vào Tháp Trấn Yêu gặp hài tử này, nếu như thấy trên đường còn có thể buông tha, nhưng bây giờ đối thủ đang ở ngay trước mặt, đối với bản lãnh Cô Độc Chứng, nàng thật sự muốn nhìn kỹ một lần nữa. 
"Được! Vậy ta giúp ngươi!" 
Sau khi Như Thương nói xong những lời này, đột nhiên nhún người xuống, dùng tư thế ngồi nửa người dồn hết khí lực, mạnh mẽ nhảy lên phía trước, người vọt nhanh như tia chớp. 
"Cẩn thận!" Giọng nói Cô Độc Chứng từ phía dưới vọng lên, mà lúc này Như Thương đã bay lên không trung có ngoài ba thước. 
Nàng đưa cánh tay duỗi thẳng về phía trước, mở lòng bàn tay ra, không dám dùng móng tay sắc bén của bản thân đi đối phó kẻ địch. 
Nếu thân thể hài tử thật sự là đá, thì cho dù móng tay con người có cứng rắn đến cỡ nào cũng không thể địch nổi. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.