Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên Hạ

Chương 372: Núi lửa lại phun trào




Sát thủ lệnh được làm bằng vàng ròng! 
Mắt của nàng sẽ không sai! 
Vừa nghĩ đến đây, Như Thương lập tức dừng lại thân thể không lui về phía sau nữa. 
Ngược lại tiếp tục đi về phía trước, mà bởi vì liên tục đi về phía trước, đi đến khi không còn chỗ dừng chân nữa, lúc này mới đứng lại. 
Vật kia đang bị nham thạch nóng chảy bao trùm, nhưng mơ hồ vẫn có thể nhìn thấy một tia ánh sáng vàng trong vắt lộ ra. 
Không quá rõ ràng, nhưng cũng là chân thật tồn tại! 
Như Thương trong lòng vui mừng hiện lên sắc mặt, một nhánh cây còn nắm ở trong tay, tính toán khoảng cách, xem khinh công nàng đủ để bay đến chỗ kia rồi dùng cành cây lấy đồ vật nọ ra được không. 
Toàn thân phóng tới cũng không phải là việc khó, xem ra đây thật là ông trời tương trợ. 
Nghĩ đến điểm này, nàng không chờ đợi thêm nữa. 
Mượn tảng đá nhô ra dưới chân dùng sức giẫm lên một cái, người vọt thẳng về phía trước, vận khí nội lực đan điền để chuyển động khinh công, nhắm thẳng địa phương đó liền lao nhanh đến. 
Lần này xem ra phải tuyệt đối không thể nhầm lẫn sai sót, khinh công Như Thương cũng không tệ, trong vòng mười thước lấy vật đó rồi quay trở về, vẫn là rất dễ dàng. 
Nhưng mà không nghĩ tới, thân thể nàng mới vừa vọt lên, tòa Xích Liệt Sơn trước mắt yên lặng nửa giờ lúc này đột nhiên truyền ra "Phanh" một tiếng vang thật lớn! 
Ngay lập tức, một dòng lớn nham thạch nóng chảy phun trào ra, giống như mấy chục ổ đại pháo đồng thời oanh tạc, khói lửa nổi lên, xông thẳng lên bầu trời! 
Thoáng chốc, luồng khí nóng bỏng đập vào mặt, điên cuồng mạnh mẽ gào thét đánh về phía Như Thương! 
Sức lực cực lớn, khiến thân thể nàng trực tiếp vọt lên giữa không trung, va đập lên xuống đến mấy lần. 
Nếu không phải Như Thương một mực cắn chặt hàm răng, cố chấp khống chế nước mưa làm giảm luồng nhiệt xuống một nửa, e rằng thân thể nàng hiện tại đã hoàn toàn ngã vào bên trong nham thạch nóng chảy phía dưới, biến thành một đống xương trắng rồi! 
Mắt nhìn thấy vật kia sắp sửa đến tay đột nhiên phát sinh biến cố, Như Thương vô luận thế nào cũng không cam tâm. 
Lập tức dưới chân dồn dập chuyển động, nhất định chống đỡ dòng nhiệt rừng rực hung tợn mãnh liệt bao phủ trên đỉnh đầu, gắng gượng tiếp tục chạy đi về nơi có vật nọ! 
Mưa ập xuống nóng bỏng vung vẫy bốn phía, không khí oi bức đến suýt có thể làm cho người ta hít thở không thông, Như Thương miễn cưỡng coi như cũng có thể tranh thủ đi về phía trước thêm một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.