Hoàng Phi Lính Đặc Công: Phượng Mưu Thiên Hạ

Chương 233: Tuyết




Chỉ có địa phương tập hợp rất lạnh và rất nóng, mới khả năng ở cùng một chỗ như vậy. 
Hiện nay tuyết này xác nhận ý nghĩ của nàng là đúng, nhưng cũng làm cho vùng núi này càng thêm trở nên thần bí khó hiểu. 
Có điều lúc này Như Thương lại thấy rất là thoải mái, thật ra rất nhiều chuyện nếu như đổi lại góc độ suy nghĩ, hẳn cũng không tính là quá khó để hiểu. 
Tựa như địa phương lúc lạnh lúc nóng này, nếu dùng lý luận khoa học thế kỷ hai mươi mốt để giải thích, đó chính là một vùng núi bình thường vừa đúng lúc ở trong một vị trí địa lý vô cùng đặc biệt. 
Trên địa cầu chắc chắn sẽ có rất nhiều hiện tượng thần bí xảy ra không biết được, nói thí dụ như Bermuda(*), nói thí dụ như Nam Cực và Bắc Cực.  (Người ta đã viết và nói rất nhiều về Tam giác Bermuda (hay còn được gọi là "Tam giác quỷ") do vô số những điều kỳ lạ xuất hiện ở nơi này, để biết rõ thêm các bạn có thể search gg) 
Nếu như Dược Vương vừa khéo cũng hiểu rõ nơi này so với bên ngoài bất đồng, mà lựa chọn để làm nơi dừng chân của mình, cũng có thể nói là người thông minh. 
Tuyết rơi rất lớn, bông tuyết từ khi bắt đầu một đóa một đóa đã biến thành từng mảnh từng mảnh, nhiệt độ không khí giảm xuống kịch liệt, giữa hè biến thành trời đông giá rét, khiến ba người vẫn mặc trang phục của mùa hè đã bắt đầu có chút lo lắng. 
"Tiếp tục như vậy không phải là cách." Như Thương lời ngay nói thật, tiếp tục nói: "Dù không sợ lạnh, cũng không thể tiếp tục ở trong hoàn cảnh này quá lâu. Nếu như xác định trong vòng một ngày có thể rời khỏi cốc thì tốt, còn như không ra được, e rằng chúng ta chắc phải bị chết rét ở chỗ này. Hơn nữa…" 
Nàng nói xong, rồi duỗi ngón tay chỉ hai bên đồi núi đứng thẳng cao vút, nói: 
"Các ngươi xem! Trên núi đã hoàn toàn bị tuyết bao phủ, muốn leo đi ra đã khó càng thêm khó. Ta có thể dẫn mưa tới làm cho tuyết tan ra, thế nhưng ít nhất phải chắc chắn tuyết đã ngừng hẳn mới có thể thành công, bằng không, tuyết tan chảy lại gặp nước mưa sẽ cùng nhau kết hợp thành băng." 
Lời của nàng có lý, Cô Độc Chứng hiểu đã đến lúc phải lựa chọn một cái. 
Càng đi về phía trước, sợ là đường đúng. 
"Xuống nước!" Chỉ trầm tư trong một thoáng, hắn liền đưa ra một cái quyết định táo bạo! "Ẩn núp vào trong nước, thứ nhất sẽ không bị lạnh, thứ hai cũng nhìn được ở dưới đó rốt cuộc là có cái gì."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.