Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

Chương 59: Niên cấp thủ tịch sinh.





Ngồi trên lưng Thiên Thanh Mãng Ngưu, Hoàng Long từ trên cao nhìn xuống cái tên Đỗ Phỉ trước mặt, chậm rãi nói: “Nga! Ta cũng đang chờ đây.”
Thấy Hoàng Long nhìn mình bằng ánh mắt coi thường, nét mặt Đỗ Phỉ trở nên khó coi. Ngó thấy Tô Lệ Tư ở phía sau Hoàng Long, hắn không khỏi ngẩn ra. Hắn luôn cho rằng tỷ tỷ Đỗ Mộng của hắn dung mạo vô song, không nghĩ tới bây giờ lại nhìn thấy một nữ nhân còn đẹp hơn tỷ tỷ hắn. Hơn nữa, trên người nàng ta còn tỏa ra một nét cao quý, lạnh lung, toát ra một sức hút vô cùng yêu mị, khiến cho người khác nhìn vào, trong đầu không thể không sinh ra tư tưởng vọng động. (không nói thì ai cũng biết là tư tưởng gì, hehe)
“Hắc hắc. Tiểu tử, đây là tỳ nữ ngươi mua? Bây giờ tặng cho ta, lại khấu đầu ta mấy cái, có lẽ đến lúc đó bổn thiếu gia cao hứng, có lẽ sẽ tha cho ngươi một mạng.” Ánh mắt Đỗ Phỉ chuyển động, vẻ mặt đầy dâm ý, nhìn chằm chằm vào Tô Lệ Tư.
Bỗng nhiên, một đạo nhân ảnh lóe lên. Tiếp theo, một tiếng kêu rất to vang lên. Thân hình Đỗ Phỉ lảo đảo, lùi ra sau vài chục bước, ngã nhào xuống đất.
“Quản tốt miêng ngươi!” Nụ cười Tô Lệ Tư đầy giá lạnh, vẻ mặt đầy sát khí, cả người phát ra sát ý kinh người, làm cho mấy người trẻ tuổi bên phía Đỗ Phỉ kinh hãi lùi lại mấy bước.
Nếu như không phải Hoàng Long có lệnh, nàng đã đánh chết tên tiểu tử này rồi.
“Tiện nhân! Ngươi muốn chết?” Đỗ Phỉ té trên mặt đất, che bên má trái bị đánh sưng vù lên, tức giận quát mắng. Bóng người chợt lóe lên, lại là một cái tát, lần này còn thảm hơn, Đỗ Phỉ bay lên không, lộn mấy vòng rồi mới rơi xuống dưới đất.
Sau má trái là má phải.
Mấy người trẻ tuổi kia nhìn thấy gương mặt Đỗ Phỉ không còn hình người, tất cả đều hoảng hốt tránh sang một bên.
Thời điểm Đỗ Phỉ vừa đứng lên, đầu óc tỉnh táo lại, biết được, tỳ nữ này có võ lực không kém. Ít nhất là bằng vào bản lĩnh của một Ma pháp sư Tứ cấp Đỉnh phong như hắn, tuyệt đối không phải là đối thủ.
Nhất thời, hắn không dám vọng động. Hướng đôi mắt đầy oán độc nhìn Hoàng Long: “Tiểu tử, hành vi hôm nay, nhất định ngươi phải trả một cái giá thật đắt.”

“Chúng ta đi!” Đỗ Phỉ nói xong, hung hăng nhìn Tô Lệ Tư một cái. Hiện tại, hắn không có hộ vệ ở bên cạnh, chỉ có thể nhịn. Sau này, tìm cơ hội chơi đùa nàng ta đến chết mới thôi.
Nhóm người Đỗ Phỉ rời đi, đám người ở Học viện vây xem náo nhiệt bắt đầu nhìn Hoàng Long mà tranh luận sôi nổi.
Tô Lệ Tư quay đầu lại, đi tới trước Hoàng Long, đầu cúi thấp, trong lòng thấp thỏm bất an: “Thật xin lỗi chủ nhân. Vừa rồi Lệ Tư nhất thời thức giận mới động thủ.” Nói đến đây, Đại Tu La Tô Lệ Tư không khỏi khẩn trương. Không biết hành động vừa rồi của mình có làm chủ nhân mất hứng hay không?
Hoàng Long nhàn nhạt nhìn Tô Lệ Tư, cũng không mở miệng. Đang lúc toàn thân Tô Lệ Tư toát ra mồ hôi lạnh, Hoàng Long cưỡi Thiên Thanh Mãng Ngưu quay đầu bỏ đi.
"Đi thôi." Thanh âm Hoàng Long truyền đến.
Nhìn theo bóng dáng Hoàng Long, Tô Lệ Tư thở phào nhẹ nhõm, vội vàng đi theo.
Dọc theo đường đi, nhìn không ra trong lòng chủ nhân Hoàng Long đang nghĩ gì. Trong lòng Tô Lệ Tư vẫn mang một gánh nặng.
Hoàng Lòng đi tới Học viện cũng không đến khu khảo nghiệm niên cấp, mà trực tiếp tiến vào Đồ Thư Quán.
Hoàng Long muốn tới Đồ Thư Quán một chút, xem có chút tài liệu nào liên quan đến Dị không gian Ma Vương Thần Điện mà ở Địa Ngục mình đã tiến vào hay không.
Cái Ma Vương Thần Điện thần bí kia, Hoàng Long cảm thấy không hề đơn giản.
U Minh Thần thụ vì sao có thể sinh ra? Còn thứ ở bên trong những quan tài đá mà mình chưa kịp xem là gì? Là thi thể của Địa Ngục Ma tộc, Ma Vương?
Ở giữa tế đàn, có cánh cửa đá cũng rất kỳ quái. Không biết là mở đến địa phương nào?
Thiên Vương Thần Điện. Ai đã tạo ra dị không gian này?
Tất cả, đều cần một đáp án.
Hoàng Long cưỡi Thiên Thanh Mãng Ngưu đi tới Đồ Thư Quán làm cho mấy lão sư phụ trách Đồ Thư Quán thực sự kinh ngạc.
Đối với Siêu cấp Quái tài Hoàng Long, bọn họ rất là quen thuộc.
Trong hai tháng Hoàng Long lật sách, bọn họ là người rõ ràng nhất.
“Chẳng lẽ Siêu cấp quái tài này lại tới lật sách?” Một lão sư thầm nói.
“Chuyện này thật đúng là mỉa mai. Ban đầu là Siêu cấp Thiên tài, giờ biến thành bộ dạng như vậy. Nghe nói tiểu tử này đi ra ngoài chơi mấy tháng. Giờ quay về, lại tới Đồ Thư Quán lật sách.” Một lão sư khác vẻ mặt nuối tiếc, lắc đầu than thở.
“Hôm nay là khảo nghiệm cuối năm của tân sinh. Xem ra Siêu cấp Thiên tài của chúng ta không dám đến tham gia, sợ mất thể diện, cho nên mới trốn vào Đồ Thư Quán.” Một lão sư vẻ mặt đầy giễu cợt nói.
Hoàng Long hơi nhíu mày, cuối cùng quyết định không nói gì, trực tiếp tiến đến một tủ sách có liên quan đến lịch sử Địa Ngục, cẩn thận tìm kiếm tài liệu về Ma Vương Thần Điện.
Tất nhiên, cứ một quyển được cầm lên thì một quyển được đặt xuống. Sau đó lại cầm lấy một quyển khác.
Một lão sư vốn định biện hộ cho Hoàng Long, vừa thấy bộ dạng này, chỉ đành lắc đầu thở dài, nói không nên lời.
Một lúc sau, Hoàng Long đã xem trọn cả tủ sách. Có chút thất vọng. Không tìm được một chút thông tin gì về Ma Vương Thần Điện, dù chỉ là một vài câu văn.
Ra khỏi Đồ Thư Quán, Hoàng Long không có để ý đến ánh mắt quái dị của mấy người ở sau lưng, hướng Đại Tu La Tô Lệ Tư nói: “Đi thôi. Đi khảo nghiệm một chút.”
Lúc Hoàng Long đi tới khu vực khảo nghiệm, chỉ thấy một cảnh tượng tấp nập, nhìn đâu cũng thấy người.
Kỳ khảo nghiệm cuối năm của Học viện Thần Phong, mỗi niên cấp đều chọn ra một niên cấp thủ tích sinh (người đứng đầu khóa học). Thủ tịch sinh này sẽ nhận được phần thưởng vô cùng phong phú và một chút đặc quyền.
Phần thưởng thì Hoàng Long không cần. Nhưng cái đặc quyền kia thì nhất định phải đoạt được.
Hiện tại, ở khu khảo nghiệm, tiếng cười nói ồn ào, thỉnh thoảng vang lên tiếng hoan hô, rất náo nhiệt. Vì Hoàng Long ở Đồ Thư Quán một thời gian, nên hiện tại, khảo nghiệm đã gần kết thúc.
Vận dụng Thiên Nhãn thông và Thiên Nhĩ thông, Hoàng Long nhanh chóng tìm được khu khảo nghiệm của tân sinh.
“Xem ra thủ tịch sinh của tân sinh chúng ta nhất định là Lôi Vân rồi!”
“Đó là đương nhiên. Ngươi xem, người ta là một Siêu cấp Thiên tài, tu luyện tam hệ đều đạt đến Nhị cấp. Hơn nữa Mộc hệ còn là Nhị cấp Đỉnh phong. Nghe nói chỉ cần một năm nữa là có thể đột phá tới Tam cấp. Chuyện này quá là kinh khủng đi! Ta chỉ cần mất năm năm mà có thể tu luyện đến Ma pháp sư Tam cấp là đã phải cảm tạ trời đất rồi.”

Hoàng Long đứng ở đó, nghe các tân sinh xung quanh bàn tán, cũng không nói gì. Lúc này, các tân sinh đều chú ý lên trên khán đài, thế nên Siêu cấp Quái tài Hoàng Long đến, cũng không có người chú ý tới.
Hoàng Long định là sau khi khảo nghiệm của tân sinh kết thúc mới đi ra.
Không phụ sự mong đợi của mọi người, Siêu cấp Thiên tài Lôi Vân, đồng thời tu luyện tam hệ, điểm tổng hợp chiếm vị trí dẫn đầu.
Mặc dù còn chưa tới lúc trao tặng phần thưởng, nhưng mà Siêu cấp Thiên tài Lôi Vân sớm đã bị mọi người vây quanh, đông tới mức nước chảy không lọt. Mọi người đều đua nhau nịnh hót lấy lòng. Thanh âm nịnh nọt liên tục vang lên.
Lúc này, Siêu cấp Thiên tài Lôi Vân cũng cảm thấy vô cùng phiền phức.
“Ta hình như còn chưa có tham gia khảo nghiệm mà.” Lúc này, một âm thanh nhàn nhạt vang lên, truyền vào tai hơn một ngàn tân sinh và các đạo sư có mặt ở khu khảo nghiệm.
Thanh âm đột ngột vang lên, có chút quen thuộc. Mọi người sửng sốt, đều quay đầu nhìn về phía phát ra thanh âm.
Đến lúc thấy rõ người vừa nói, ai cũng cười ồ lên, tiếng cười nhạo không ngừng vang lên.
“Là hắn? Cái tên Siêu cấp Quái tài!”
“Không nghĩ tới hắn còn dám trở về tham gia khảo nghiệm.”
“Khảo nghiệm thiên phú của tân sinh, hắn và Lôi Vân đều đứng hạng nhất. Bây giờ nhìn lại, quả thực là vũ nhục Lôi Vân.”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.