Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

Chương 35: Chết đến nơi còn không biết [1]





Nga, phải không?" Hoàng Long nghe xong lời nói của đối phương, lạnh nhạt mở miệng, thần thái hờ hững, còn Bác Cách lại mang vẻ mặt đùa cợt nhìn tiểu mập mạp trước mắt này.
Không có ý nghĩa? Ừm, có chút thú vị .
Không chỉ Đỗ Đông Nam mà chúng hộ vệ Hi Nhĩ gia tộc bên cạnh chứng kiến biểu tình của Hoàng Long và Bác Cách trong lòng đều âm thầm kinh ngạc, đặc biệt là tên cửu cấp cường giả lúc trước mơ hồ bất an, hiện giờ càng thêm lo lắng.
Chỉ là, hắn nhìn không ra rốt cuộc chỗ nào có vấn đề, hơn nữa, vì sao đối phương lại bình tĩnh và đùa cợt đến vậy? Tựa hồ hết thảy đều ở trong tầm khống chế của đối phương, thậm chí hành động vây sát của phe mình đêm nay người ta đã dự đoán được từ lâu.
Đỗ Đông Nam cẩn thận vận chuyển đấu khí, âm thầm đề phòng.
"Hắc hắc, chết đến nơi còn ở nơi này cố làm ra vẻ, tiểu tử kia, ta không thể không bội phục ngươi, hành động của ngươi đủ sức so sánh với diễn sư cung đình." Đỗ Đông Nam cười lạnh nói.
Hết thảy tuy rất quỷ dị, nhưng Đỗ Đông Nam không tin đối phương còn có thể giở ra trò gì đến.
Dưới ánh nhìn chăm chú của Đỗ Đông Nam và chúng hộ vệ Hi Nhĩ gia tộc, Hoàng Long sờ sờ đám lông mềm mại trên người hai “ngoạn sủng", nói tiếp: "Hai ngày nay, có phải ngươi luôn kỳ quái Tàn Lang Dong Binh Đoàn vì sao không có động tĩnh?"
Đỗ Đông Nam ngẩn ra, lúc này đối phương nhắc tới Tàn Lang Dong Binh Đoàn làm gì? Bất quá, hắn vẫn mất tự nhiên gật gật đầu, vấn đề này hai ngày nay đích xác luôn làm hắn hoang mang.
"Để cho các ngươi đi xuống, có thể nhìn thấy bọn chúng ." Đột nhiên, Hoàng Long ngẩng đầu, trong mắt hiện lên hàn mang.
Đi xuống? Đỗ Đông Nam nhất thời không hiểu được ý tứ của Hoàng Long, ngẫm nghĩ lát sau, vẻ mặt tức giận, quát: "Tiểu tử Hoàng gia, ngươi dám trêu chọc ta."
"Giết! Đi lên giết hết bọn chúng, trước cắt đầu lưỡi hắn, sau chặt tứ chi, chậm rãi tra tấn hắn đến chết!" Đỗ Đông Nam quát.

"Dạ, Nhị gia!" Mấy hộ vệ Hi Nhĩ gia tộc cao giọng đáp, sau đó vẻ mặt cười lạnh hướng về phía Hoàng Long và Bác Cách vây quanh.
Trước cắt đầu lưỡi, sau chặt tứ chi!
Ánh mắt Hoàng Long trở nên lạnh lẽo, y bào không gió tự động tung bay.
Đỗ Đông Nam nhìn vài hộ vệ xông lên, trên mặt mỉm cười: "Hắc hắc, tiểu tử Hoàng gia, cho ngươi hảo hảo nếm thử tư vị khổ hình đoạn chi a, ngươi nên biết, cái này không phải người bình thường có thể hưởng thụ được đâu." Nói xong, cười lên ha ha.
"Các ngươi cũng xông lên, đem mấy tên hộ vệ Hoàng gia kia chấm dứt ."
Vài hộ vệ khác của Hi Nhĩ gia tộc vui vẻ lĩnh mệnh, còn hai cửu cấp cường giả vẫn canh giữ bên người Đỗ Đông Nam.
Nhưng Đỗ Đông Nam vừa dứt lời, đột nhiên nghe được hai tiếng ma thú rống lên kinh thiên, mặt đất chung quanh chấn động mãnh liệt.
Xảy ra chuyện gì? Đỗ Đông Nam cùng chúng hộ vệ biến sắc, khi quay đầu lại bỗng trợn mắt há hốc mồm nhìn trước mặt hai đại ma thú sừng sững như ngọn núi cao hơn mười thước.
Mà trong mấy hộ vệ Hi Nhĩ gia tộc vốn định đi lên cắt đầu lưỡi, đoạn tứ chi Hoàng Long, có hai gã bị Địa Huyệt Long dẫm dưới bàn chân to lớn, mơ hồ có thể thấy được tay chân bọn họ lộ ra giãy dụa, còn có hai tên khác bị Kim Tình Tử Viên mỗi tay nắm một cái, bóp nát y như bóp quả hồng.
Giữa tiếng kêu gào thê thảm, không ngừng truyền đến tiếng vang xương cốt bị dẫm toái cùng bóp nát.
Trong bóng đêm u tĩnh, thanh âm này phá lệ chói tai làm cho người ta kinh tủng.
"Thánh Vực ma thú!"
"Thánh Vực ma thú, là Thánh Vực ma thú!"
Hơi thở khủng bố của hai ma thú bao phủ hơn mười dặm chung quanh, chúng hộ vệ Hi Nhĩ gia tộc có cảm giác hít thở không thông, không ít người hoảng sợ kêu to.
Đỗ Đông Nam sắc mặt trắng bệch, ngực phập phồng kịch liệt.
Gã cửu cấp cường giả lúc trước bất an, hiện tại sau khoảnh khắc kinh hãi lại phát hiện hai ngoạn sủng vốn được Hoàng Long ôm trong ngực giờ này không thấy , một ý niệm khủng bố hiện lên trong đầu hắn, chẳng lẽ, chẳng lẽ là…?
Lúc này, hắn thấy được ánh mắt đùa cợt của Hoàng Long.
Trong ánh mắt đùa cợt đó, hắn còn thấy được một loại khí thế cao cao tại thượng, vạn vật thần phục.
Hoàng Long đứng tại chỗ, lạnh lùng nhìn người của Hi Nhĩ gia tộc.
"Động thủ" Thanh âm của Hoàng Long hư vô mờ ảo, nhưng rơi vào lỗ tai cửu cấp cường giả kia không khác gì tiếng sấm giữa trời quang.
Đỗ Đông Nam cùng những hộ vệ khác nhất thời còn không hiểu được Thánh Vực ma thú tại sao lại xuất hiện ở thời điểm này, hai ma thú Bì Nhĩ và Ân Đệ đã động thủ .
Tiếng kêu gào thê thảm vang lên, ác mộng của chúng hộ vệ Hi Nhĩ gia tộc bắt đầu.
Đợi tới khi cảm nhận lực lượng cường đại dao động, huyết nhục hộ vệ gia tộc văng khắp nơi, Đỗ Đông Nam mới kịp phản ứng, trong nháy mắt hắn hiểu được, nhưng vẻ mặt lại không thể tin được!
Vừa rồi, vừa rồi tiểu tử Hoàng gia nói cái gì?
Động thủ! Đúng, là động thủ!
Hai Thánh Vực ma thú là nghe xong mệnh lệnh của hắn mới động thủ !
Lại nhìn không thấy hai ngoạn sủng trong lòng Hoàng Long, kế sau cửu cấp cường giả kia, hắn cũng liên tưởng tới thân phận hai Thánh Vực ma thú, nghĩ thông suốt điểm này, toàn thân hắn không thể kiềm nén run rẩy.
Trốn? Nhưng ở trước mặt Thánh Vực ma thú, trốn cơ hồ là không có khả năng.
Chìm trong hoảng sợ, Đỗ Đông Nam lại trầm tư, chứng kiến Hoàng Long, trong mắt không khỏi hiện lên một tia kinh hỉ, đúng, chộp lấy tiểu tử này, đến lúc đó có thể làm cho hai Thánh Vực ma thú ném chuột sợ vỡ đồ quý.
Thừa dịp hai ma thú hăng say giết chóc, Đỗ Đông Nam phi thân tiến đến, trầm giọng quát lên, một tay hướng Hoàng Long bắt giữ.
Hoàng Long vẫn âm thầm chú ý đến Đỗ Đông Nam, hiện tại nhìn thấy hắn đánh tới, Hoàng Long liền biết được ý đồ của hắn, khóe miệng cong lên.
Đỗ Đông Nam tới gần Hoàng Long, chỉ còn cách mấy thước, mắt thấy liền bắt được Hoàng Long vào tay, nhưng nhìn thấy biểu tình cười nhạo trên mặt Hoàng Long, tiếp theo, hắn còn chưa kịp phản ứng thì một đạo kim quang xuất hiện, ở trước mặt hắn, bỗng nhiên hiện ra một hỏa thuẫn, phía trên hỏa thuẫn, hỏa nguyên tố chặt chẽ sắp hàng, vững chắc như Tinh Cương, lưu chuyển vầng sáng nhàn nhạt.
Đỗ Đông Nam chụp tay đến hỏa thuẫn, cả người như chịu một đòn nghiêm trọng, phản chấn bay ngược ra ngoài, đợi hắn từ mặt đất đứng dậy, vẻ mặt kinh hoảng bật thốt lên: "Hỏa Thuẫn Chi Quang" tiện đà quay đầu nhìn về phía Bác Cách bên cạnh Hoàng Long: "Thánh Vực Ma Pháp Sư!"
Thánh Vực cường giả! Lại một Thánh Vực cường giả!
Bác Cách này không phải là phế vật tiểu tử kia mua về từ chợ nô lệ sao? Tại sao có thể như vậy? Tên phụ trách của chợ nô lệ cũng dám lừa gạt Hi Nhĩ gia tộc chúng ta!

Đỗ Đông Nam hoảng sợ phẫn nộ.
"Nhị gia, ngài đi mau, chúng ta sẽ ngăn chặn bọn họ!" hai cửu cấp cường giả của Hi Nhĩ gia tộc nhìn thấy một Thánh Vực lại xuất hiện, tâm như tro tàn, bọn họ hiện tại chỉ hy vọng có thể bảo vệ Đỗ Đông Nam, để hắn chạy thoát về Hi Nhĩ gia tộc, báo cho gia tộc biết tất cả mọi chuyện.
Bằng không, đối Hi Nhĩ gia tộc mà nói, đây chính là một hồi tai nạn có tính hủy diệt.
Hai cửu cấp cường giả nói xong, liền liều mạng thi triển tuyệt kĩ của bản thân, nhằm bám trụ Bác Cách.
Đỗ Đông Nam lập tức hiểu được sự tình mấu chốt, không hề chần chừ xoay người thoát đi.
Trốn? Hoàng Long lắc mình một cái, xông tới trước mặt Đỗ Đông Nam.
"Ngươi tưởng là trốn được hay sao?" khóe miệng Hoàng Long cười nhẹ.
Trên mặt Đỗ Đông Nam hiện lên một tia tàn nhẫn, quát: "Tiểu tử, cho dù ta chết cũng muốn kéo theo ngươi." Nói xong, toàn lực vận chuyển đấu khí, sử dụng địa giai đấu kỹ của Hi Nhĩ gia tộc là "Băng Quyền" oanh một phát ra ngoài.
Thực lực bát cấp điên phong của Đỗ Đông Nam, vào giờ khắc này, vô cùng nhuần nhuyễn triển lãm ra.
Quyền ảnh trọng điệp, không gian đột nhiên gào thét.
Hoàng Long không lùi bước, trực tiếp một quyền chống lại, trên nắm tay nhỏ bé, nháy mắt che kín một tầng long lân mỏng manh, chỗ khớp xương song chưởng, gai xương bén nhọn xông ra, lóe lên hàn quang.
Chứng kiến một tiểu hài tử sáu tuổi như Hoàng Long dám cùng chính mình đối quyền, Đỗ Đông Nam cười ha hả: "Hắc hắc, tiểu tử, ngươi đi chết đi!"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.