Hoàng Long Chân Nhân Dị Giới Du

Chương 29: Nàng không phải là người.





Lộ ra gương mặt tinh xảo như họa, lãnh diễm mà cao quý.
Một thân tử y, lượn lờ gót sen, phảng phất như từ trong tranh bước ra, mị nhãn chớp động mang theo một cỗ yêu mị trời sinh, làm linh hồn nhỏ bé của người ta khi nhìn thấy đều không nhịn được sa vào trong đó.
Kiếp trước, Hoàng Long nhìn quen Nữ Oa nương nương, Tây Vương Mẫu tiên nhan tuyệt sắc, cho nên không cảm thấy có gì đặc biệt, Bác Cách bên cạnh là lão quái vật sống hơn trăm năm, trừ bỏ ngây người một chút sau đó cũng bình thản, bất quá, hai tiểu tử Hoàng Lượng và Hoàng Dịch lại vô cùng khoa trương.
"Oa! Đẹp quá, vị tỷ tỷ này thật xinh đẹp!" Hoàng Dịch chớp chớp cặp mắt to.
"Đúng vậy, đúng vậy, so với Khinh Khinh còn đẹp hơn." Khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Hoàng Lượng đỏ bừng .
Khinh Khinh là con gái út của gia chủ An Ni gia tộc, cũng là một trong tứ đại gia tộc ở Lục Thông Vương Quốc, tiểu gia hỏa Hoàng Lượng này khi nhàn rỗi không có việc gì làm thường chạy tới An Ni gia tộc chơi.
Hoàng Long có chút bất đắc dĩ nhìn hai tên tiểu tử.
An Lôi chậm rãi đi đến, tuy trên mặt bình tĩnh nhưng đáy mắt cũng không che dấu được kinh ngạc trong lòng.
Không ngờ là ba tiểu hài tử, còn lão đầu bên cạnh hình như là hộ vệ.
Chẳng lẽ vừa rồi mua khối Hàn Tinh Thiết Thạch chính là tiểu hài tử đứng ở giữa? An Lôi trong lòng nghi hoặc, hành trình đến Hằng Nguyên Đại Lục lần này đã gây cho nàng không ít kinh ngạc.
Hoàng Long nhìn thấu suy nghĩ của đối phương, bất quá mỹ nhân mở miệng nói câu đầu tiên lại làm hắn không thể nói gì: "Tiểu bằng hữu, vừa rồi là ngươi mua khối Hàn Tinh Thiết Thạch?"

Tiểu bằng hữu? Hoàng Long nhướng mày, cuối cùng gật gật đầu.
Cư nhiên là thật ? An Lôi trong lòng lại kinh ngạc.
"Nếu không có việc gì, chúng ta đi trước." Hoàng Long không để ý đến đối phương kinh ngạc, quay đầu bước đi.
Lúc này, An Lôi sực tỉnh, gặp đối phương phải đi, không khỏi gấp gáp nói: "Đợi đã, tiểu bằng hữu, ta muốn hỏi một chút, không biết ngươi mua Hàn Tinh Thiết Thạch để làm gì?"
Lại một tiếng tiểu bằng hữu!
Mấy tháng ở chung, Bác Cách tự nhiên biết Thiếu chủ ghét nhất bị người khác gọi là tiểu hài tử hay tiểu bằng hữu , lén nhìn thần sắc của Hoàng Long, hắn duỗi tay ngăn trở, nói: "Vị cô nương này, Thiếu chủ nhà ta mua về làm gì, không nhất thiết phải nói cho ngươi a." Nói xong, mắt hàm thâm ý liếc ba người đối phương một cái, rồi xoay người theo sát Hoàng Long.
"Công chúa điện hạ, chi bằng chúng ta trực tiếp đoạt lấy." Đợi đám người Hoàng Long khuất bóng, một thị nữ đứng sau An Lôi tiến lên nói.
"Cướp đoạt? Nơi này là địa bàn của nhân tộc, chúng ta không cần gây chuyện thì tốt hơn." An Lôi lộ vẻ trầm tư nhìn bóng dáng đám người Hoàng Long rời đi, nói tiếp: "Lão già này không đơn giản, hơn nữa tiểu hài tử kia khiến cho ta có cảm giác rất kỳ quái."
Về phần kỳ quái ở điểm nào, nàng lại nói không nên lời, nhưng trực giác của nàng luôn rất chuẩn xác.
"Chúng ta đi thôi, đến Hằng Nguyên Đại Lục cũng khá lâu rồi , cần phải trở về." cuối cùng An Lôi thu hồi ánh mắt, mang theo thị nữ rời đi.
...
Ra khỏi phòng đấu giá, đi theo sau Hoàng Long, Bác Cách nhịn không được nói: "Thiếu chủ, nữ nhân kia, tựa hồ..."
Hoàng Long gật gật đầu, nói: "Không sai, nàng không phải là người."
Đối phương không phải là người, Hoàng Long liếc mắt một cái liền nhận ra, Bác Cách thân là Thánh Vực cường giả cũng nhìn thấy một ít manh mối.
Nhưng làm Hoàng Long cùng Bác Cách ngạc nhiên chính là hai tiểu tử Hoàng Lượng và Hoàng Dịch ở bên cạnh reo lên: "Chúng ta biết rồi, Nhị ca, tỷ tỷ ấy là nữ thần."
"Nữ thần xinh đẹp nhất ."
"Đệ đã thấy pho tượng Đại Địa Nữ Thần, xinh đẹp giống y như tỷ ấy”
Nhìn hai tên tiểu tử lại "lải nhải", Hoàng Long lắc đầu cười cười.
Nhưng, đoàn người Hoàng Long vừa bước vào Hoàng phủ, liền thấy tỳ nữ Hoàng Mai đi tới vẻ mặt vội vã: "Nhị thiếu gia, có chuyện không tốt xảy ra, người của Hi Nhĩ gia tộc đến đây."
Hi Nhĩ gia tộc? Hoàng Long nghe xong, cũng không hồi tiểu viện mà trực tiếp đi đến đại sảnh.
Người của Hi Nhĩ gia tộc vì sao tới Hoàng gia? Hoàng Long tự nhiên biết rõ, chắc chắn là vì cái mông của Đỗ Tuyệt.
Khóe miệng Hoàng Long hơi hơi giơ lên, hắn có thể tưởng tượng ra tình cảnh Đỗ Tuyệt bị hộ vệ khiêng về phủ viện của Hi Nhĩ gia tộc, khi đó Đỗ La Tư kinh sợ đến mức nào.
Gần đến đại sảnh, Hoàng Long liền nghe được thanh âm bén nhọn truyền ra: "Vương tử phạm pháp cũng xử tội như thứ dân, Hoàng Hùng, ngươi dung túng nhi tử hành hung, trong mắt không có kỷ cương, ta khuyên ngươi mau giao nhi tử ra đây, bằng không, hắc hắc..." Ý tứ uy hiếp biểu lộ rõ ràng.
Trong đại sảnh, Hoàng Hùng cùng Triệu Dong đến bây giờ vẫn mơ hồ, đối phương vừa đến liền nói con mình đả thương người, buộc chính mình giao ra đứa con.
Hoàng Hùng trầm giọng nói: "Đỗ Đông Nam, ngươi nói con ta đả thương cháu ngươi , ta thật muốn nghe xem con ta làm thế nào đả thương, nếu không nói cụ thể, hừ, đừng trách ta đây không khách khí."
Đỗ Đông Nam nhất thời nghẹn lời, lúc ấy hắn gặp Đỗ Tuyệt bị hộ vệ nâng hồi, chứng kiến cái mông thê thảm của cháu trai, hỏi rõ tình huống, trong lòng giận dữ, tuy rằng không ai biết là chuyện gì xảy ra, nhưng hắn nhận định chuyện này cùng con thứ hai của Hoàng Hùng có liên quan, cho nên nổi giận đùng đùng chạy tới vấn tội.
Đỗ Đông Nam chỉ một hộ vệ phía sau, quát: "Ngươi đem tình huống lúc ấy nói ra."
Hộ vệ chi chi ngô ngô mở miệng nói: "Dạ, Nhị gia, lúc ấy, tứ thiếu gia ở đại môn phòng đấu giá Kiều Trì gặp được bọn họ , bọn họ vừa thấy tứ thiếu gia liền mắng tứ thiếu gia là đỗ bại hoại, tứ thiếu gia tự nhiên không để ý tới bọn họ, vừa muốn tiến vào phòng, mông đột nhiên không hiểu vì sao bị cháy ."
Đỗ Đông Nam cười lạnh một tiếng: "Hoàng Hùng, chuyện này ngươi nghe rõ ràng a?"
Triệu Dong ở bên cạnh lại cười lạnh nói: "Đỗ Đông Nam, đây chỉ là lời nói của một bên các ngươi, ngươi định đem chúng ta trở thành đứa ngốc phải không? Con ta mới sáu tuổi đã hiểu được ma pháp?"
Hoàng Hùng lại trợn mắt: "Chớ không phải ngươi tự cho mình là chấp pháp đoàn đoàn trưởng của vương thành nên có thể lung tung chỉ định là con ta làm, mà cho dù như vậy thì tính sao?"
Khí thế toàn thân của Hoàng Hùng vừa phóng ra, sàn nhà dưới chân tấc tấc nứt vỡ.

Đỗ Đông Nam không nhìn khí thế của Hoàng Hùng, hắc hắc cười nói: "Cho dù con ngươi không hiểu hỏa hệ ma pháp, nhưng việc này cùng con ngươi khẳng định có quan hệ."
Hoàng Long ở ngoài đại sảnh nghe được rõ ràng, ánh mắt nhất thời lạnh xuống.
Đỗ gia có thái độ cường ngạnh như vậy, chẳng lẽ có chỗ dựa vào?
Nếu ấn trước kia, Đỗ gia tuyệt không có khả năng như thế, mặc dù giận chó đánh mèo chính mình, nhưng muốn đối phó chính mình cũng sẽ âm thầm động thủ, vậy mà bây giờ lại dám ban ngày ban mặt tiến đến bắt người, hơn nữa không thèm nói lý lẽ, việc này thật không đơn giản a .
Chỗ dựa? Hoàng Long rất muốn nhìn xem Đỗ gia chân chính dựa vào cái gì?
Trong đại sảnh hai bên đang giương cung bạt kiếm, đám người Hoàng Long đi đến.
Nhìn thấy Hoàng Long mấy người, hai bên đều giật mình.
Hoàng Long không có mở miệng, tiểu gia hỏa Hoàng Dịch lại kêu lên trước: "Phụ thân, là Đỗ bại hoại trước chửi lão Hùng , chúng ta mới mắng hắn ." Trong thanh âm non nớt lộ ra vẻ tức giận.
Hoàng Lượng cũng kêu lên: "Hắn còn mắng chúng ta là tiểu thí hài." Đối phương dám mắng hắn là tiểu thí hài, điều này cũng làm cho hắn rất bực bội.
Nghe hai tiểu tử Hoàng Dịch và Hoàng Lượng ngươi một lời ta một câu, Hoàng Hùng và Triệu Dong dần dần hiểu được sự tình xảy ra.
Nghe xong, Hoàng Hùng giận dữ, mày rậm dựng thẳng, hai mắt bạo xuất hàn mang khủng bố, bắn thẳng về phía Đỗ Đông Nam: "Lão già họ Đỗ kia, ngươi giải thích như thế nào?"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.