Lục Nguyên không ngừng thu lại khí thế biến đổi của bản thân, là khí thế phi nhân như thần như tiên. Nếu để khí thế lan tràn thì e rằng Mộc Bệnh Dĩ lập tức phát hiện hắn đang đột phá.
Theo thời gian trôi qua, sinh mệnh gien toàn thân đã hoàn thành sửa đổi, đã hoàn mỹ rồi.
Hỗn động cảnh thập tầng, đến.
Muốn trùng kích thế giới cảnh thì đơn giản thoi, đem tất cả năng lực trong gien sinh mệnh đều khám phá hết, một cái cũng không thể thiếu, đó gọi là thế giới cảnh, bởi vì khi ấy là cảnh giới thần linh, thần tiên. Đương nhiên muốn phát huy tất cả năng lực có trong gien, hoàn mỹ hơn cả gien thì khó càng khó thêm.
Rốt cuộc mình đứng ở hỗn động cảnh thập tầng, chỉ cần đạp một bước nữa là đến thế giới cảnh. Tới thế giới cảnh là chân chính thành bá chủ một phương trung ương thiên triều.
Hắn cảm giác một lát, trước tiên là phát hiện còn lại năm trăm phần nguyên khí thế giới. A, xem ra mình đột phá đến tầng này dùng hết ba ngàn trùng kích thế giới cảnh. Vậy là muốn đọt phá đến thế giới cảnh thì cần rất rất nhiều nguyên khí thế giới, gấp mấy lần cái này.
Hắn phát hiện Mộc Bệnh Dĩ đưa vào mộc đạo thánh khí đã không bao nhiêu, Lục Nguyên mở mắt ra nhìn hướng Mộc Bệnh Dĩ.
Hắn nói:
- Ngươi kêu Bệnh Dĩ, không phải bệnh thật chứ? Sao mới có chút xíu mộc đạo thánh khí vậy? Có thể thêm nhiều chút không?
Mộc Bệnh Dĩ giật mình và muốn bộc máu. Ngươi hỏi vì lý do gì? Thật đáng thương, mộc đạo thánh khí của Mộc Bệnh Dĩ là rất hùng hồn, đừng nói một người thành mộc đạo khôi lỗi, dù là mười mộc đạo khôi lỗi cũng đủ dùng. Gã gần như đem tất cả mộc đạo thánh khí đưa vào người Lục Nguyên, hết cách, vì một chiêu thức cường mộc đạo khôi lỗi đối với gã quá quan trọng, gã muốn tham gia luyện tập võ nghệ thụ chi văn minh, kết quả không ngờ đưa hết mộc đạo thánh khí vào người Lục Nguyên mà hắn không có phản ứng gì, còn mở mắt ra nói rằng mộc đạo thánh khí quá ít.
Cái này!
Khi Mộc Bệnh Dĩ kinh ngạc và muốn hộc máu thì Lục Nguyên đánh ra một kiếm.
Một kiếm như kinh hồng.
Kiếm xuất kinh quỷ thần!
Mộc Bệnh Dĩ vốn yếu mặt chiêu thức, thêm vào lúc này kinh ngạc và muốn hộc máu, giây phút này đối mặt kiếm chiêu Lục Nguyên đánh tới chặn không kịp, chỉ có thể ngự mộc thần quyết tăng sức phòng ngự. Lục Nguyên một kiếm chém xuống nặng nề cỡ nào.
Chớp mắt máu bắn tung.
Mộc Bệnh Dĩ vừa kinh vừa dị hỏi:
- Ngươi, sao ngươi có thể? Khi thân thể độn hóa rồi còn có thể xuất chiêu nhanh như vậy?
Gã không thể tin vào mắt mình.
- Ngươi nói thân thể độn hóa là cái này hả?
Lục Nguyên hơi giật người, phút chốc mặt ngoài độn hóa như đầu gỗ lập tức biến mất, lại mọc ra máu thịt, cùng lúc đó, toàn thân Lục Nguyên toát ra khí thế phi nhất, có chút giống như thần như phật nhưng là lại không phải chân chính thần, tiên, phật.
Khí thế nhiếp người.
Mộc Bệnh Dĩ giật mình nói:
- Ngươi, ngươi đến thế giới cảnh? Không đúng, không tới thế giới cảnh, là nửa bước thế giới?
- Ngươi có lầm không, ta không phải đến nửa bước thế giới, chỉ là hỗn động cảnh thập tầng thôi.
- Mới rồi ngươi đấu với ta luôn dùng pháp lực hỗn động cảnh cửu tầng hả?
Mộc Bệnh Dĩ không thể tin.
Lục Nguyên gật đầu đáp:
- Tiếp theo ta sẽ dùng pháp lực hỗn động cảnh thập tầng. Phải rồi, ngươi muốn ta làm mộc đạo khôi lỗi của ngươi giúp ngươi tăng chiêu thức, hôm nay ta giúp ngươi vậy.
Lục Nguyên cười lạnh, giờ là lúc hắn giúp Mộc Bệnh Dĩ 'tăng năng lực cách đấu'.
Hết cách, ai bảo mình là người tốt làm chi.
Thế gian này chú trọng là có gì báo nấy.
Mới rồi Mộc Bệnh Dĩ định luyện mình thành mộc đạo khôi lỗi, để gã tăng năng lực cách đấu.
Hôm nay mình sẽ khiến hắn hiểu cái gì kêu là kiếm thuật.
Cái gì!
Thoáng như sấm sét đánh xuống.
Cần phải nói là Lục Nguyên thốt ra câu này giọng hơi to.
Vậy nên?
Chẳng những Mộc Bệnh Dĩ nghe được, người dưới Quyết Đấu phong cũng nghe thấy luôn.
Không ngờ! Không ngờ còn có chuyện như vậy!
Lục Nguyên là vân hệ công pháp, vân hệ công pháp là một loại công pháp am hiểu ẩn núp, cơ bản nếu pháp lực ngang nhau, hệ khác đều có thể nhìn ra được. Nhưng vân hệ công pháp thì nhìn không ra, trừ phi pháp lực hơn xa người đó. Vậy nên người trong Quyết Đấu phong trước đó không biết Lục Nguyên là hỗn động cảnh cửu tầng.
Đều cho rằng Lục Nguyên là hỗn động cảnh thập tầng.
Kết quả giờ mới biết, thì ra Lục Nguyên có ba nghìn bốn trăm chín mươi chín liên tục thắng chỉ là pháp lực hỗn động cảnh cửu tầng thì đã thắng hàng loạt đối thủ, lần này thì sục sôi.
- Cha nó, không phải chứ, ta vốn tưởng Lục Nguyên là hỗn động cảnh thập tầng, có thể dùng hỗn động cảnh thập tầng thắng nửa bước thế giới là rất ghê gớm rồi.
- Dùng pháp lực hỗn động cảnh cửu tầng thắng nửa bước thế giới, Lục Nguyên giỏi quá.
- Trời ạ, xem ra Mộc Bệnh Dĩ chống không nổi rồi.
- Đúng vậy, Lục Nguyên sắp phát uy.
- Nhiều cây cối chặn không thấy được Lục Nguyên ra tay, đáng tiếc.
Khi mọi người xôn xao rằng không thể thấy Lục Nguyên ra tay thì ầm một tiếng, cây cối trên Quyết Đấu phong chớp mắt đốt cháy, lửa đi rất nhanh, khoảnh khắc lại thấy tình hình Quyết Đấu phong. Cuộc chiến thứ ba ngàn năm trăm kịch liệt vô cùng.
Lửa dần nhỏ đốt quanh Quyết Đấu phong.
Trong lửa, Lục Nguyên và Mộc Bệnh Dĩ đứng đối diện nhau. Nguồn truyện: Truyện FULL
Lục Nguyên lắc đầu nói:
- Là lúc để ngươi thấy kiếm thuật của ta.
- Thức thứ nhất, chung cực chi kiếm!
Một kiếm này bình bình không có gì lạ, trung trung chính chính lại có vị thế không thể đỡ. Mộc Bệnh Dĩ chắn, khó khăn lắm mới chắn lại một kiếm, thầm nghĩ nhát kiếm này loại hại quá đi? Nhưng lúc này dưới Quyết Đấu phong vang lên giọng nói.
- Trời ạ, đây là Trung Cực Thần Quyền của ta hóa thành kiếm thức, hơn nữa dùng còn xuất sắc hơn cả Trung Cực Thần Quyền!
Là đối thủ thứ nhất dùng Trung Cực Thần Quyền của Lục Nguyên cực kỳ kinh ngạc nói.
Một kiếm kiếm thức của Lục Nguyên đánh ra, như sóng máu ngập trời.
Người Huyết môn kinh ngạc nói:
- Đây là Huyết Lãng Ngập Trời của Huyết môn ta mà, tinh diệu hơn cả Huyết Lãng Ngập Trời nữa!
Mộc Bệnh Dĩ lại chắn một chiêu.
Lục Nguyên đánh ra một thức tiếp một thức.
Kiếm tiếp theo như chém rách không trung, là một kiếm uy nghiêm cỡ nào. Nhát kiếm này dường như không là kiếm nữa mà là búa, chỉ có búa mới có đại khí phách kinh thiên động địa như vậy.
Thấy thế, Bàn Động Thất nghiêm mặt nói:
- Sao có thể? Đây là Phủ Trảm Phá Thiên Thức của ta, mà dùng còn giỏi hơn ta.
Một kiếm to lớn nặng nề chém xuống phòng ngự của Mộc Bệnh Dĩ, đó là sức mạnh lớn cỡ nào, chớp mắt đè chặt gã xuống đất.
Bây giờ người Quyết Đấu phong đều phát hiện Lục Nguyên quái lạ.
Lục Nguyên đem chiêu thức lúc trướcd của đối thủ đều lấy hình thức kiếm phát ra, hơn nữa sử dụng cường, tinh diệu hơn cả đối thủ.
Điều này sao có thể?
Một người sao có thể sau khi quyét đấu với đối thủ thì họ chiêu thức của đối thủ?
- Đây là vô ngã cảnh giới!
Khi người tiên cổ văn minh xem cuộc chiến bị Lục Nguyên làm chấn kinh thì thiếu nữ tóc trắng Thường Nga lên tiếng giải thích rằng.
- Cái gọi là vô ngã cảnh giới là một loại cảnh giới người thiên tư thượng đẳng mới tới được, có thể học và bắt chước bất cứ chiêu thức gì hắn đã thấy, thậm chí là thay đổi chiêu thức.
- Bình thường tới vô ngã cảnh giới rồi võ đạo bản thân sẽc tiến bộ, thấy chiêu thức càng nhiều càng rộng, cuối cùng sáng tạo ra võ đạo của mình, võ đạo sẽ càng rộng, hỗn độn, càng đáng sợ.