Họa Phố

Chương 18: R e s t a r t (18)




Mục Dịch Nhiên choàng một tay ra sau lưng, nhẹ nhàng vỗ về Kha Tầm, để đối phương có thể thả lỏng một chút, cất tiếng từ tốn nói “Tôi cảm thấy ví dụ về phần mềm diệt virus em nêu lúc nãy quả thực rất chính xác, đúng thật là có một nhóm người không khác gì khối u ác tính đối với trái đất này.”
“Bọn họ làm ô nhiễm không khí, đất đai, đại dương và nước ngọt, chặt phá rừng bữa bãi, sát hại động vật, phá hư chuỗi sinh vật. Bọn họ vì quyền và lợi ích, chế tạo vũ khí hóa học, vũ khí sinh vật, làm cho hậu quả chiến tranh kéo dài đến hàng trăm năm, vì ham muốn cá nhân và ham mê phù phiếm mà sản xuất thuốc phiện, quan hệ bừa bãi, bọn họ không có tư tưởng trách nhiệm và ý thức đạo đức, dẫn đến các tai nạn sức khỏe và an toàn thường xuyên xảy ra, khiến cho vô số trẻ em vô tội cùng người trưởng thành chết do tai nạn con người gây ra.”
“Tôi nghĩ, những điều này có lẽ chính là thứ mà họa sĩ Abel muốn biểu đạt thông qua tranh vẽ của mình. Môi trường ô nhiễm, tàn phá sinh thái cùng lây nhiễm bệnh dịch, con người không chỉ phá hoại đến đổ nát trái đất này, bọn họ còn tự tay đẩy giống loài của mình lên con đường hủy diệt.”
“Rất có thể, họa sĩ Abel là một người thuộc chủ nghĩa bảo vệ môi trường đồng thời là nhà tư tưởng của chủ nghĩa nhân văn, bức tranh này tràn đầy ẩn ý trào phúng cùng phê phán. Mà chủ đề “Khởi động lại” này, cũng bộc lộ sự phẫn nộ và chán chường của hắn, hắn hi vọng bằng vào phương thức “rửa máu” để có thể giúp trái đất được rửa sạch, giết chết toàn bộ virus “nhân loại” vốn đang sinh sôi nảy nở trong hệ thống trái đất này, sau đó khởi động lại, để hệ thống ấy có thể biến thành như mới, khôi phục lại bình thường, có thể hoạt động thật tốt.”
“Thật ra trong bức tranh này, thứ khiến người ta khó lường tới nhất chính là cái tên của họa sĩ, Abel. Tôi nghĩ nó có thể là một cái bút danh, mà bút danh này thật ra cũng là một manh mối vô cùng quan trọng. Abel là một nhân vật trong 《 Kinh Thánh 》, dịch âm ra là “Á Bá”, tôi nghĩ em nhất định là có từng nghe nói tới. Mà trong tiếng Hebrew, chữ Abel này lại mang ý nghĩa hơi thở, và sự sống.”
“Cho nên, ngay khi lần đầu tiên nhìn thấy bức tranh này cùng tên của họa sĩ đã vẽ ra nó, kỳ thật chúng ta đã đạt được manh mối gợi ý đầu tiên.”
“Mà nếu như chúng ta có thể liên tưởng đến 《 Kinh Thánh 》 rồi, như vậy manh mối thứ hai cũng sẽ xuất hiện ngay sau đó. Trong《 Sách Khải Huyền 》của Kinh Tân Ước, có từng miêu tả một câu chuyện về “Phán xét ngày tận thế”.”
“Câu chuyện đại để như vầy, đến khi thế giới tiến vào chung kết, sẽ có “Tứ kỵ sĩ Khải Huyền” cưỡi bốn con ngựa trắng, đỏ, đen, xám giáng xuống cõi người, mang theo bệnh dịch, chiến tranh, nạn đói cùng tử vong, để con người tiếp nhận phán xét cuối cùng, đến lúc ấy vạn vật trong trời đất đều mất cân bằng, mặt trời cùng mặt trăng sẽ đều biến sắc, sau đó thế giới sẽ hủy diệt.”
“Như vậy có thể nhận ra, câu chuyện “Phán xét ngày tận thế” của 《 Sách Khải Huyền 》, cùng với “Địa Cầu thay mới” trong lời tiên tri Maya, hay “Càn khôn tái tạo” của 《 Thôi Bối Đồ 》, đều có ý nghĩa tương đồng nhau. Mà đồng thời, 《 R e s t a r t 》 do Abel vẽ cũng mang ý nghĩa này.”
“Tứ kỵ sĩ Khải Huyền đại biểu cho bệnh dịch, chiến tranh, nạn đói cùng tử vong, thật ra cũng chính là ô nhiễm môi trường, tàn phá sinh thái cùng với dịch bệnh lây nhiễm mà chúng ta vừa nói đến lúc nãy. Mà, trời đất mất cân bằng, vạn vật lâm vào hỗn loạn như 《 Sách Khải Huyền 》đã mô tả, đại khái cũng giống như tình trạng của thảm thực vật rừng rậm chủng loại nam bắc hỗn loại lại vô trật tự trong bức tranh 《 R e s t a r t 》này.”
“Như thế, hiện tại toàn bộ những manh mối mà trước đó chúng ta liệt kê ra, trên cơ bản đều có một giải thích hợp lý. Khí hậu nóng bức cùng thời tiết khói mù, hàm ý môi trường bị ô nhiễm, thảm thực vật trong rừng rậm thác loạn mà lộn xộn, hàm ý sinh thái đã bị tàn phá, tai họa dịch bệnh Ebola xảy ra trong khu dân cư, hàm ý bệnh dịch lây nhiễm, cùng một cái cuối cùng còn sót lại: sóng hạ âm.”
“Tôi nghĩ mãi mà vẫn không ra, sóng hạ âm này rốt cuộc là để chỉ điều gì, nhưng khi đào ra được manh mối về 2012, lại từ 2012 chỉ về phía tận thế thì, câu đố này rốt cuộc cũng được phá giải.”
“Tận thế 2012 đến từ lời tiên tri của người Maya —— Tất nhiên, đó chỉ là một lời đồn đại, nhưng cũng chẳng ảnh hưởng đến việc họa sĩ dùng nó làm chủ đề tiến hành sáng tác nghệ thuật, trong lời tiên tri Maya có nhắc đến, trái đất có tổng cộng năm chu kỳ hủy diệt và tái sinh, mỗi một chu kỳ đều được gọi là “Kỷ Mặt Trời”. Trong lời đồn gọi năm 2012 là tận thế, sau khi tận thế qua đi,  Kỷ Mặt Trời thứ năm sẽ được mở ra.”
“Mà, vào thời điểm tận thế tiến đến, hai cực của địa cầu sẽ bị đảo ngược, dẫn đến từ trường biến đổi kịch liệt —— Đây có lẽ cũng giải thích tại sao trong khu rừng kia lại đồng thời có cả thực vật vùng nhiệt đới lẫn thực vật vùng hàn đới. Họa sĩ muốn dùng thủ pháp biểu hiện như vậy để ám chỉ trái đất mất cân bằng cùng hỗn loạn.”
“Từ trường biến đổi kịch liệt rất có thể sẽ dẫn đến hiện tượng bão từ, mà hiện tượng bão từ lại sinh ra sóng hạ âm.”
“Như vậy, toàn bộ manh mối trước đó chúng ta tìm ra được, kỳ thật đều là lời ám chỉ của họa sĩ đối với chúng ta. Từ bút danh, cho đến những bố trí thoạt nhìn như mơ hồ đầy lộn xộn, trên thức tế đều là vô cùng chuẩn xác rõ ràng chỉ về phía chủ đề của bức tranh này —— “Khởi động lại”, mà bên dưới những con chữ này lại tràn ngập những suy nghĩ, tự vấn, vừa sâu sắc rồi lại giận dữ lại đau thương, vừa sợ hãi lại như chờ đợi.”
“Nếu như họa sĩ là một kẻ thuộc chủ nghĩa phản nhân văn chân chính, vậy có lẽ phương pháp thông quan sẽ giống như điều mà em đã lo lắng, có thể sẽ buộc chúng ta toàn bộ chết hết, hoặc là chỉ để lại một người cuối cùng ấn vào công tắc để “khởi động lại”, từ đó tìm được chữ ký, cuối cùng một mình rời khỏi tranh.”
“Nhưng tôi lại cho rằng, Abel không phải. Dù là xét theo hàm ý ẩn chứa trong bút danh của hắn, hay là nhìn về những chi tiết vụn vặt bé nhỏ được bố trí một cách âm thầm kín đáo, đều tỏ ra hắn hoàn toàn không phải muốn khiến con người cứ thế tuyệt vọng biến mất khỏi trái đất này. Cũng giống như lời La Bộ từng nhắc đến, trong rừng rậm vậy mà lại trùng hợp xuất hiện dây mây với hàm lượng nước phong phú mà cậu ta biết đến, đây có lẽ chính là một đường hi vọng sống sót mà Abel để lại cho con người ở trong bức tranh của mình.”
“Về khốn cảnh nguyên thủy theo như lời Thiệu Lăng nói đến, có lẽ cũng không hẳn gọi nó là khốn cảnh. Khi hết thảy toàn bộ những sản phẩm nhân tạo gây ra ô nhiễm cùng tàn phá trái đất này biến mất, nhân loại sẽ trở về với trạng thái nguyên thủy nhất tự nhiên nhất, thành thành thật thật mà sinh tồn, giống như bao giống loài khác trong chuỗi sinh vật vậy.”
“Thế nên Abel mới để lại toàn bộ động vật thú hoang cùng sâu bọ rắn rết trong khu rừng rậm kia, điểm này cũng chứng minh, từ đầu đến cuối ý đồ của hắn không phải là muốn hủy diệt trái đất, thậm chí cũng chẳng muốn con người diệt vong nữa. Hắn để lại khu rừng cùng các giống loài khác, để lại một chuỗi sinh vật nguyên thủy cùng tự nhiên nhất, mà trong chuỗi sinh vật ấy, hắn vẫn luôn giữ lại một vị trí cho con người, hắn hi vọng con người sẽ trở về với nơi ban đầu của mình, rồi một lần nữa đắm mình vào giữa chuỗi sinh vật nguyên thủy ấy, bằng phương thức cùng quy luật tự nhiên, cùng các giống loài khác một lần nữa sinh sôi nảy nở trên trái đất này.”
“Phán xét tận thế, địa cầu thay mới, càn khôn tái tạo, thứ mà bức tranh này muốn phê phán là hành vi tàn phá của nhân loại đối với trái đất này, hành vi sát hại cùng liên lụy giống loài, thứ muốn thay mới cùng tái tạo là một trái đất với hệ sinh thái nguyên thủy tự nhiên nhất. Còn con người trong trạng thái nguyên thủy, ở trên trái đất như vậy hẳn là cũng sẽ có một góc để tồn tại.”
“Như vậy xem ra, chúng ta nếu muốn tìm ra chữ ký, không nhất thiết phải toàn bộ tử vong, để cho con người trên trái đất này hoàn toàn bị diệt chủng, mà có thể sẽ là tiếp nhận trừng phạt cùng sự giáo dục đến từ thiên nhiên, sau đó bắt đầu lại một lần nữa.”
Lời của Mục Dịch Nhiên vừa mới dứt, Kha Tầm bên này còn chưa kịp phản ứng gì, đã nghe sau lưng vang lên tiếng xột xột xoạt xoạt, hai người giật mình quay đầu lại nhìn, đã thấy mọi người chẳng biết từ khi nào đều thức dậy, nhao nhao ngồi dậy bu quanh bọn họ, đến cả Ngô Du cũng mở to hai mắt, vẻ mặt rung động cùng kinh ngạc khâm phục nhìn Mục Dịch Nhiên.
“Anh rể… anh thực sự là quá xá lợi hại luôn á!” La Bộ dụi dụi mắt ngồi xuống cạnh Kha Tầm “Anh hai, cho em ôm đùi anh rể có được hông? Một xíu thôi.”
“Mọi người ngủ chưa được bao lâu mà, sao đều dậy cả rồi?” Kha Tầm nhìn sắc mặt vẫn còn ủ dột của mọi người.
“Ngủ không được, lo Tần ca muốn chết.” Vệ Đông khẽ giọng nói, trên mặt tràn ngập lo lắng.
Kha Tầm ngước mắt nhìn ra xa xa, thấy Tần Tứ lúc này đã ngã người nằm xuống đất, quay lưng về phía bên này, không biết đã ngủ hay chưa.
“Lời Dịch Nhiên phân tích mới nãy mọi người đều đã nghe được hết đúng không?” Kha Tầm hỏi.
“Nghe được đại khái bảy tám phần gì đó,” Thiệu Lăng lên tiếng “Cơ mà vậy cũng đã đủ rồi. Tôi đồng ý với suy đoán của cậu ấy, nhưng theo cá nhân tôi thấy thì quan điểm của vị Abel này có một chút hơi hướng cực đoan của những người theo chủ nghĩa nguyên thủy, bảo hộ hoàn cảnh sinh thái không có nghĩa là phải lùi bước trở về trạng thái sinh hoạt nguyên thủy, trình độ sinh hoạt ưu việt vẫn rất cần, nhưng việc con người cần nhất chính là làm sao cho các phương diện sinh hoạt của mình đều hướng về phía nỗ lực bảo vệ môi trường, mà con đường hoàn thành việc này vừa dài lại trắc trở. Mà nói đi cũng nói lại, trong các tác phẩm phê phán trong hội họa hay là văn học, quan điểm gay gắt một chút cũng là chuyện thường tình, bằng không khó mà đâm vào được đám người tàn nhẫn đã mất đi cảm xúc kia, huống hồ gì nơi này còn có sức mạnh đứng đằng sau lưng lợi dụng oán niệm của họa sĩ để thổi phồng một cách khoa trương cùng cực đoan hóa cái sự gay gắt ấy —— Thôi, mấy cái đấy đều không quan trọng, chuyện trọng yếu nhất hiện tại là làm sao dựa theo lời suy luận của Mục, kết hợp với chủ đề “Khởi động lại” này tìm ra chữ ký.”
“AIDS, Ebola cùng các mầm bệnh từ rừng mưa xuất hiện là kết quả tất nhiên khi vòng sinh thái gặp được tàn phá. Có người cho rằng, trái đất giống như một chiếc máy tính được thiết kế vô cùng tinh vi, thoạt nhìn giống như chẳng có sức chống cự nào đối với những hành vi tàn phá nó, nhưng kỳ thật nó có khả năng tự bảo vệ chính nó.” Mục Dịch Nhiên ngước mắt nhìn về phía bầu trời ở phía xa xa, cùng với khu rừng nguyên sinh lặng im sừng sững đứng đó “Kềm hãm cùng cân bằng, không chỉ là trí tuệ của con người, cũng là trí tuệ của vũ trụ này. Thiên nhiên tự có thủ đoạn của chính nó để cân bằng vạn vật trong tự nhiên, khi trái đất gặp phải tàn phá khiến cho năng lượng trở nên mất cân bằng, vậy chiếc “máy tính” trái đất sẽ khởi động chức năng tự phòng ngự của nó.”
“Có người bảo, trái đất tự thân có được chức năng miễn dịch đối với con người, hoặc nói đúng hơn là “chức năng quét diệt”, một khi nó nhận ra được con người đang “xâm lấn” cùng tàn phá, mà khi mức tàn phá kia đã sắp sửa vượt qua hạn mức cao nhất mà trái đất có thể chịu được, khi ấy chức năng kia sẽ tự khởi động, áp dụng cách thức của chính nó để tiêu diệt sự cảm nhiễm của loài ký sinh trùng mang tên “con người”.”
“Mà quan điểm này tình cờ lại phù hợp với chủ đề của bức tranh này, trái đất cũng giống như hệ thống máy tính, vạn vật tự nhiên trên địa cầu cũng giống như những tập tin trong hệ thống, khi chương trình điều hành “nhân loại” của hệ thống nhiễm virus cũng bắt đầu hoành hành tàn phá các tập tin khác trong hệ thống, thì tường phòng ngự của hệ thống cùng chức năng diệt virus cũng sẽ tự khởi động.”
“Mà hiện tại, đã đến bước cuối cùng của chức năng diệt virus: Sau khi quét ra cùng tiêu diệt, máy tính sẽ được khởi động lại. Thứ chúng ta cần tìm chính là nút khởi động lại này, hoặc có thể là dấu [ √ ] đồng ý lựa chọn chức năng khởi động lại này.”
“Còn về vị trí của chỗ kia ở đâu, tôi có một phỏng đoán thoạt nghe có vẻ hết sức hoang đường,” Mục Dịch Nhiên nói đến đây, liền ngước lên đón nhận ánh mắt của mọi người nhìn về phía mình “Thông thường những lúc chúng ta muốn tải các phần mềm về máy tính, thường sẽ để ý hoặc có khuynh hướng ưu tiên lựa chọn các phần mềm như thế nào?”
Mọi người còn đang suy nghĩ, đã nghe thấy Chu Hạo Văn từng chữ từng chữ đáp “Phần mềm xanh.”
“—— Phần mềm diệt virus xanh!” Đám người đồng thanh tương ứng hô to.
“Rừng mưa nhiệt đới là cái ao dự trữ giống loài đông đúc nhất trên trái đất, đồng thời cũng là ao dự trữ mầm bệnh lớn nhất trái đất.” Mục Dịch Nhiên khẽ gật đầu “Nghe nói, mầm bệnh Ebola cũng chính là xuất phát từ rừng mưa nhiệt đới, như vậy liệu chúng ta có thể cả gan phỏng đoán như thế này, phải chăng virus Ebola chính là một chương trình điều hành do “phần mềm diệt virus xanh” mang tên rừng mưa nhiệt đới sử dụng để tiêu diệt virus con người? Như vậy, lựa chọn “sau khi tiêu diệt virus khởi động máy lại”, liệu có phải cũng nằm trong “phần mềm diệt virus xanh” kia không?”
Mọi người nghe được lời này đều trở nên phấn chấn “Đi vào rừng! Đi vào rừng tìm! Chẳng trách rừng rậm cũng là một phần trong bức tranh!” Vệ Đông nói xong liền quay sang nhìn Phương Phỉ “Gái ơi, hoài nghi của cô là chính xác đó, sự tồn tại của khu rừng trong bức tranh này quả nhiên vô cùng trọng yếu!”
Phương Phỉ đáp lời hắn bằng một cái gật đầu.
“Na!” La Bộ đột nhiên vỗ đùi cái chát “Suy đoán này của anh rể không hề hoang đường chút nào hết nha, bởi vì —— màu xanh chính là màu của bảo vệ môi trường còn gì!”
_________________
Chú thích
(*) Kỷ Mặt Trời thứ năm (Bản gốc là Đệ Ngũ Thái Dương Kỷ), là khái niệm thời gian được nhắc đến trong lịch tính của người Maya. Dựa theo lời tiên tri Maya, loài người hiện tại đang trong “Kỷ Mặt Trời thứ năm”, trước đó trái đất đã trải qua bốn Kỷ Mặt Trời, sau mỗi Kỷ Mặt Trời chấm dứt đều sẽ diễn ra một sự kiện gây chấn động cả địa cầu, hay còn gọi là tận thế.
Fun Fact: Khoảng năm 2012, một học sinh của nhà khảo cổ học William Saturno ở di chỉ Maya Xultnz phát hiện một bức bích họa, đồ hình cùng ký hiệu có tính thách thức đối với “ngôn luận tận thế 2012”. Đại thể là nó đại diện cho phương pháp tính lịch của người Maya được tính dựa trên chu kỳ vận động của mặt trăng, mặt trời cùng sao hỏa, chiều ngang thời gian tầm 7000 năm, việc này có thể phủ định hoàn toàn về ngôn luận tận thế 2012. Mà dựa theo phát hiện mới nhất thì chu kỳ tính toán khi ấy của người Maya kéo dài tới khoảng tương lai 7000 năm. Không rõ ý nghĩa cụ thể của chiều ngang thời gian này, nhưng chắc chắn một điều là nó vượt quá năm 2012.
(*) Thôi Bối Đồ: là một quyển sách dự ngôn (tiên tri) nổi tiếng của Trung Quốc cổ đại, từ Lý Thuần Phong, Viên Thiên Cương của thời nhà Đường hợp tác viết nên. Bởi vì các triều đại nghiêm cấm loại sách này, nên trong quá trình lưu truyền luôn bị bóp méo, biến cách lịch sử đã biết đổi thành sách tiên tri, cũng thêm vào các so sánh khập khiễng, đã không có cách nào khảo chứng được bản gốc của nó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.