Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1972: Meditation (5)




Theo thông tin mà Trần Hiểu Khâu điều tra được thì chuyện này quả là một đống hỗn tạp.
Đầu tiên, trước khi “Bạn cùng phòng của tôi là thần chết” được trình chiếu1đã có một game dạng thẻ mang tên “Chúa tể muôn thần” đang được ưa chuộng khắp thế giới.
Tôi cũng đã từng nghe nói về game này, trước khi thế giới thay đổi,8trò chơi này đã tồn tại và cũng cực kỳ hot, số lượng người chơi rất đông, lượng tiêu thụ cũng rất cao, trở thành chủ đề bàn luận sôi nổi. Trong các2trò chơi cùng loại, có thể xem là đứng đầu.
Trong trò chơi ấy, người chơi rút thẻ, hình ảnh trong thẻ đều là hình tượng của các thần linh trong thần thoại truyền4thuyết, nhân vật thần thoại của bất kỳ quốc gia dân tộc nào cũng đều có khả năng được dùng làm hình thẻ, thuê họa sĩ nổi tiếng thiết kế. Có khi, còn tổ chức sự kiện liên kết với những trò chơi, manga, hoạt hình đang thịnh hành, cho ra mắt những thẻ có hình ảnh đặc biệt.
Trong “Chúa tể muôn thần” cũng có hình tượng thần chết. Hình tượng “Thần chết” này, bao gồm những hình tượng thần linh trong các truyền thuyết khác nhau, bộ xương cầm lưỡi hái hoặc Diêm Vương, Phán Quan đều có trong ấy.
Nếu chỉ xét từ những ý thức của Meditation mà tôi đã tiếp xúc thì những ý thức ấy ít ỏi đến đáng thương, hoàn toàn không thể hình thành sự chấn động trong nhận thức về “tử vong” của phần lớn con người. Vì bản thân chúng vốn được xây dựng trên ý thức của con người. Bất kỳ hình tượng nào trong ấy, đều có thể tìm được hình tượng thần thoại tương ứng trong thế giới hiện thực. So với người chơi trò chơi, người không chơi trò chơi trên thế giới này vẫn chiếm phần nhiều hơn, mà nhận thức của họ về cái chết đa số đều bắt nguồn từ một thứ ấn tượng mơ hồ trong cách nhìn nhận của bản thân họ đối với truyền thuyết. Nói cách khác, hầu hết con người ta khi nghe đến thần chết đều sẽ nghĩ đến hình tượng bộ xương cầm lưỡi hái, chứ không phải hình ảnh trên thẻ của trò chơi.
Huống chi, những chiếc thẻ trong trò chơi, tuy có đính kèm tình tiết và tạo hình nhân vật, nhưng cũng đều căn cứ vào truyền thuyết, nói chung, vẫn thống nhất với ý thức của quần chúng.
Sau đó, là lúc “Bạn cùng phòng của tôi là thần chết” được trình chiếu, trong đông đảo các hình tượng thần chết lại có thêm một thành viên, đối với Meditation thì nó vẫn chưa thể hình thành sự chấn động.
Phiền toái cũng do đây mà xuất hiện.
“Nhân vật đồng nhân nữ hóa này gần như đã xuất hiện vào lúc ấy. Người vẽ chắc là họa sĩ rất nổi tiếng, rất có tiếng ở trong giới, cũng đã từng vẽ hình thẻ của trò chơi kia. Ông ta đi đầu, rồi không ít người bắt chước, lập tức biến thành trào lưu, có người còn thay đổi hoạt hình gốc. Đây là hình tượng trong phiên bản đầu tiên.” Trần Hiểu Khâu vừa lướt web, vừa giải thích, còn đưa cho tôi xem cái gọi là bản phác thảo đầu tiên.
Tôi lập tức để ý đến ngón tay thon dài và móng tay được sơn màu tím.
“Sau mấy lần chỉnh sửa, hình tượng đã cố định ở hình ảnh mà anh đã xem bên trên, đã có độ hot nhất định.” Trần Hiểu Khâu lấy di động lại.
Tình hình ở giai đoạn thứ hai chính là như vậy.
Đến giai đoạn sau đó, cũng không biết là do trùng hợp hay muốn gây chú ý, khi giao bản phác thảo cho trò chơi, tay họa sĩ đó đã nộp cả phiên bản nữ hóa. Hình ảnh trong thẻ có liên kết với trò chơi trước đây đã được công bố, khác hẳn với bản phác thảo mà họa sĩ đã nộp.
Người chơi rút được thẻ đều phản ứng kịch liệt.
Sự tình vừa được đưa ra ánh sáng, liền bước vào giai đoạn manh nha. Công ty hoạt hình và công ty game trước thì đòi kiện nhau, sau đó lại bắt tay, chấp nhận thẻ bài ấy, công ty hoạt hình còn đứng ra làm tác phẩm đồng nhân chính thức, đưa hình tượng đồng nhân ấy vào phân đoạn nhỏ ở phần sau của kịch bản chính.
Cả sự kiện đã biến thành một trở ngại cho giới game anime, sau khi cao trào xuất hiện liên tục, cuối cùng thì phần lớn người xem và người chơi đều yêu thích.
Tôi nhận ra, nếu bảo hình tượng ấy mạnh hơn hình tượng thần chết, ác quỷ lúc ban đầu, vậy tuyệt đối không thể. Nhìn hành vi của Meditation cũng đủ biết, nó vẫn giống như ác quỷ, giao dịch với con người, dùng hồn của một con người làm vật giao dịch. Đây không phải là thuộc tính của nhân vật hoạt hình. Mà nó thuộc mô thức hành xử vốn có của Meditation.
Chỉ có điều, với sự ồn ào huyên náo như thế, chỉ một thời gian ngắn, trong ý thức của rất nhiều người đã xuất hiện hình tượng loli kia, ý thức mãnh liệt này lập tức tạo ra sức ảnh hưởng đến hình tượng vốn có của Meditation.
Ngoại hình, tính cách của nó đã có thay đổi, mà những cái đó cũng chỉ là sự ảnh hưởng ở mức độ nhẹ. Ảnh hưởng này sẽ dần dần giảm sút theo thời gian, Meditation sẽ trở lại diện mạo ban đầu của mình. Thời gian ảnh hưởng kéo dài có lẽ sẽ không quá lâu.
Ý tưởng ban đầu của tôi là định nhân cơ hội này khống chế Meditation, nhưng nó thực sự viển vông.
Ý thức mơ hồ của mấy tỷ người tuyệt đối phải mạnh hơn sự yêu thích cuồng nhiệt trong thời gian ngắn của vài chục triệu người. Dẫu vài chục triệu người ấy không phải một đám ồn ào hóng hớt suông, mà đều là fan cuồng, cũng không thể thay đổi một ý thức nào đó đã bám rễ sâu trong nhận thức của con người.
Tôi thấy tiếc nuối, giờ ngẫm lại, cái chết của những nhân viên công tác có liên quan kia e rằng là do Meditation làm.
Hầu hết các loại ý thức của Meditation đều bất mãn với hình tượng loli kia. Chúng vốn là thần linh, là đối tượng mà con người kính nể, sợ hãi và chán ghét. Bị một đám người gọi bà xã này nọ, đương nhiên sẽ bất mãn.
Tôi xóa sổ hình tượng hoạt hình ấy nên nó lập tức quay lại giết sạch đám người đã tạo ra hình tượng, có thể nói là hành động cực nhanh và quyết đoán.
Có điều, hành vi này chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến hình tượng ấy, ảnh hưởng đến ý thức của những người xem và người chơi kia.
“Em nghĩ, ý thức này sẽ biến đổi thành như thế nào?” Tôi hỏi Trần Hiểu Khâu.
Sẽ do sợ hãi mà tạo ra một ma vương, hay vì phấn khích mà tạo ra một hình tượng tệ hại hơn?
Trần Hiểu Khâu trở nên trầm ngâm: “Phần lớn người ta đều không biết đến tồn tại của linh hồn. Họ chỉ biết ma vương. Chuyện này trông vào thì tựa như do ma vương làm. Phim hoạt hình đã ngừng chiếu, trò chơi cũng đã ngừng phục vụ. Còn sự bàn tán ở nước ngoài… có vẻ đều chưa nắm được trọng tâm, chưa có được một nhận thức thống nhất. Sau này sẽ thế nào, rất khó đoán. Trong này còn liên quan đến không ít quốc gia. Nếu chuyện xảy ra ở trong nước thì còn có thể dẫn dắt dư luận… Chuyện liên lạc bị cắt đứt cũng là một vấn đề, có lẽ đã có rất nhiều người không dám lên mạng nên cũng không thể biết được chuyện này.”
Trần Hiểu Khâu cân nhắc đến mọi điều kiện ảnh hưởng đến chuyện này nhưng vẫn không thể đưa ra kết luận.
Sau khi nói xong, Trần Hiểu Khâu thoáng nhìn tôi.
Tôi thấy lạ, bất chợt định thần lại thì nhận ra, chúng tôi bàn bạc, thảo luận với nhau như vậy, cảm giác rất giống với trước đây.
Đối với tôi, nó rất thân quen, còn với Trần Hiểu Khâu, e rằng không phải thế.
Tôi im lặng một lát, nhìn em gái đang đứng im thin thít ở bên cạnh.
“Cái thứ ấy, từng xuất hiện trong lúc tôi hôn mê à?” Tôi hỏi, mở ra vấn đề này.
Trần Hiểu Khâu và em gái đều im lặng.
Tôi nghiến răng: “Hắn đã nói gì?”
“Không. Không nói gì cả.” Trần Hiểu Khâu nhìn thẳng vào tôi mà đáp.
Thái độ cứng rắn này khiến tôi càng thêm tức giận.
Cái thứ ấy chắc chắn đã nói gì đó!
Tôi nhìn sang em gái.
Em gái đang cúi mặt, hoàn toàn không nhìn tôi.
Tôi cảm thấy ngực mình như bị tông mạnh một cái.
“Mọi người tin hắn…” Vừa thốt lên, tôi liền biết mình nói thừa rồi.
Đó là chuyện đương nhiên.
Đương nhiên họ tin hắn, chứ không phải tôi.
Đối với họ, tôi mới là cái thứ lai lịch không rõ ràng, đã chiếm lấy thân thể của người thân, bạn bè họ.
Tôi đột nhiên thấy mất hứng.
“Tôi không biết hắn đã nói gì… nhưng mọi điều tôi nói đều là thật. Tôi muốn bảo vệ mọi người.” Tôi cười nhạo bản thân một cái: “Có lẽ tôi hoàn toàn không thể làm được. Nhưng hắn thì có thể.”
Tôi nhìn sang hai người họ.
“Mọi người không tin tôi không sao, nhưng xin đừng quá tin vào hắn. Cẩn thận một chút.”
Chỉ vậy thôi, chứ tôi cũng không biết nên nói gì thêm.
Lúc này em gái mới ngẩng lên, nhìn sang tôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.