Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 190: Mã số 041 – Ngôi nhà ma (9)




Cái bóng đen kia không làm gì cả, mặc cho cậu thanh niên cứ ngồi ở đó. Còn cậu thanh niên thì khẽ cuộn mình lại, giống như một đứa trẻ cảm thấy sợ hãi khi nghe thấy tiếng sét hoặc phải đối diện với bóng tối vậy.
Qua hơn mười phút, cậu thanh niên kia như bình tĩnh trở lại, cơ thể đã hết run, cậu ta móc điện thoại từ trong túi ra, bấm số gọi cho ai đó, trên mặt cậu ta bỗng nở một nụ cười quỷ dị: “Lão Tam, cậu hãy đến căn nhà ở đường Vương Gia Hạng đi. Cậu mau đến đây đi. Tôi đang đợi cậu đây này. À tôi và Thẩm Trúc đều đang đợi cậu đây...”
Sau khi cúp máy, cậu ta đứng dậy, điện thoại trong tay cậu ta rơi xuống đất. Cậu ta đi về phía nhà vệ sinh, đưa tay lấy một mảnh vỡ của tấm gương trên tường. Cậu ta làm y chang như người đàn ông kia, đứng trước bồn tắm và bắt đầu dùng mảnh vỡ cứa ngang cổ. Cậu ta không có khom người xuống để máu chảy vào trong bồn tắm mà cậu ta bước hẳn vào trong bồn tắm, nằm trong cái bồn tắm chứa đựng đầy máu đó, máu của cậu ta và những chất lỏng khác trong bồn như nuốt chửng cả cơ thể của cậu ta. Cậu ta trừng to mắt, cơ thể dần dần chìm vào trong bồn máu đó và đến cuối cùng thì cả cơ thể của cậu ta đã bị bồn máu đó nuốt chửng.
Trong mắt phải của cái bóng đen kia hiện lên hình ảnh của cậu thanh niên kia. Cậu ta chỉ nằm yên trong nhãn cầu của cái bóng đen kia, không có cử động gì cả.
Ngày 1 tháng 12 năm 2007, phân tích file ghi hình. Kèm file ghi hình 04120071201.wav.
[... Đây đều là đồ cổ, đồng tiền của thời cách đây mấy trăm năm trước. Những đồng xu cổ xưa này có chính khí...]
.....
[... Tôi đang đợi cậu đây này. À tôi và Thẩm Trúc đều đang đợi cậu đây...]
“Cái thứ đó không hề lên tiếng, cũng không phát ra tiếng động gì. Tiểu Diệp, cậu có biết rốt cuộc thứ đó là cái gì không?”
“Thứ đó chỉ là một con ma được ai đó nuôi dưỡng bên mình thôi mà. Tôi đoán chắc rằng bình thường chủ nhân của nó thường cho nó uống máu, còn những thứ khác thì tôi cũng không biết chắc nữa. Mỗi người đều có cách nuôi dưỡng ma quỷ khác nhau.”
“Chậc, quá đáng lắm rồi. Ai lại để cho một cậu thanh niên trẻ mang theo thứ nguy hiểm như vậy bên mình. Sư phụ của Cát Tùng là ai vậy?”
“Chúng tôi đã điều tra hộ khẩu nhà cậu ta, cha nuôi của Cát Tùng là Cát Tang.”
“Cát Gia Mộc sao? Cát Gia Mộc còn dám dùng cả vật làm bằng vàng để làm pháp khí nuôi dưỡng ma quỷ sao? Xem ra cậu thanh niên kia cũng chỉ là hạng pháp sư xoàng thôi. Ngược lại là pháp lực của con quỷ này khá là cao thâm. Tôi e rằng con quỷ này không phải là do Cát Tang hay Cát Tùng bắt được đâu. Người của Cát Gia Mộc nuôi ma quỷ bằng pháp khí làm bằng vàng, còn dùng máu để dưỡng chúng, chả trách sao họ lại bị những con ma quỷ đó làm hại.”
“Vậy chúng ta phải làm gì tiếp theo đây? Cậu có thể dùng nắm đấm đánh bay nó không?”
“Nắm đấm của sếp không phải chỉ để đánh bay nó đâu.”
“Không cần đâu. Các anh hãy liên hệ với bên Cát Gia Mộc, để bọn họ đến xử lí chuyện này.”
“Còn có thể nhân tiện ban chút ân huệ cho họ.”
“Đây không phải là ban ân huệ mà là đang tát vào mặt họ đấy.”
“Hì hì, tát mặt là một việc làm rất là thú vị đấy.”
“Chắc chắn sẽ không tới lượt cậu tát mặt họ đâu.”
“Chúng ta là một tập thể đoàn kết mà, nếu có tát mặt Cát Gia Mộc cũng là lấy danh nghĩa Thanh Diệp để tát mà.”
“Để tôi liên hệ với bên Cát Gia Mộc.”
“Ừ, đi đi.”
“Linh à, đừng quên phải báo rằng chúng ta là người của Phòng Nghiên cứu Hiện tượng Quái dị Thanh Diệp đó nha.”
“Linh sẽ không vô duyên như hai người các anh đâu.”
“Nam Cung, con người cậu thật vô duyên.”
“Thay vì ngồi đây tranh cãi vì chuyện đâu đâu này thì chúng ta có nên điều tra thông tin trong cái ổ cứng thứ hai không?”
“Hử? Cái ổ cứng thứ hai là sao?”
“À, đúng rồi quên mất, hôm qua Ma Cô dậy trễ, không biết những chuyện này.”
“Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Sau khi Thẩm Trúc mất mạng, lão Nhị đã xem qua các đoạn clip giám sát, sau đó thì cậu ta hoá điên, tự tay xoá hết những đoạn clip trong ổ cứng. Ổ cứng đó là vật chứng trong vụ án này, bên phía cảnh sát tiến hành tịch thu cái ổ cứng đó để điều tra. Lúc cậu Thiên kia xảy ra chuyện thì bên phía cảnh sát có tìm được thêm một cái ổ cứng khác ở trong căn nhà kế bên. Có người đã đến đó để lắp đặt ổ cứng, mở máy camera giám sát, tiếp tục quay phim trong căn nhà đó, nhờ vậy mới quay được toàn cảnh cậu Thiên kia bị giết hại. Cái ổ cứng thứ hai cũng từng bị người khác xoá sạch dữ liệu bên trong.”
“Chẳng lẽ lại là lão Nhị đó xoá hết dữ liệu trong ổ cứng thứ hai này sao?”
“Không phải cậu ta đã bị điên rồi sao?”
“Bên phía cảnh sát họ nói như thế nào?”
“Họ vẫn chưa tra ra được là ai đã xoá dữ liệu trong ổ cứng đó.”
“Chúng ta hãy xem Cát Gia Mộc làm sao xử lí con ác quỷ kia đã. Chuyện này không có gấp. Nếu như bên nhà họ Cát có thể tiêu diệt được con ác quỷ đó thì chúng ta cũng không cần phải tiếp tục điều tra làm chi nữa.”
Ngày 1 tháng 12 năm 2007, liên lạc với bên Cát Gia Mộc, nhờ họ xử lí chuyện con ác quỷ kia, họ chấp nhận đến tiêu diệt con ác quỷ đó.
Ngày 4 tháng 12 năm 2007, hai người được Cát Gia Mộc cử đến tiêu diệt con ác quỷ đó thiệt mạng, con ác quỷ kia đã trốn thoát.
Ngày 5 tháng 12 năm 2007, nhận được file ghi hình 04120071204.avi.
Cái bóng đen kia vẫn ngồi yên ở trong nhà. Cái xác khô quắt ở mắt bên trái của nó đã biến mất, còn cậu thanh niên bị nhốt trong mắt phải thì bị biến thành một cái xác khô, cái xác khô đó nằm yên ở đấy, không nhúc nhích gì cả.
Hai giây sau, cái bóng đen kia khẽ quay đầu nhìn về phía cửa, miệng nó vểnh lên, nở một nụ cười. Nó nở một nụ cười ác quỷ, đôi mắt màu đỏ tươi như máu của nó sáng rực lên, khiến người ta nhìn vào cảm thấy sợ hãi, khó chịu.
Lúc này trong phòng bỗng vang lên tiếng mở khoá, có ai đó đang muốn mở khoá cửa ra.
Cái bóng đen kia đứng dậy, nó lùi về phía sau, lùi đến bên cửa sổ ở ban công.
Cửa bị ai đó mở ra, có hai người đang bước vào nhà, nét mặt họ trông khá nghiêm túc, hồi hộp. Sau khi họ bước vào nhà liền nhìn về phía cái bóng đen kia. Hai người bọn họ gồm một người già và một người trẻ. Đầu tóc ông già kia bạc trắng, mặt đầy nếp nhăn, nhưng nhìn vào dáng đứng và những bước đi của ông ta thì có thể thấy rằng đây là một người khá mạnh khoẻ, cường tráng. Ông lão ấy cầm lấy một cây gỗ to bằng bắp đùi, dài khoảng một cánh tay người. Trên thân cây gỗ có chạm khắc hình ảnh một cây to chọc trời, cành lá xum xuê, cánh lá của nó phủ đầy toàn thân của cây gỗ đó. Còn cậu thanh niên thì mắt ngọc mày ngài, toàn thân chính khí. Cậu ta cầm trên tay một thanh kiếm gỗ, trên thân kiếm có chạm khắc rất nhiều hoa văn hình vuông xoắn, nhưng hình vuông xoắn trên kiếm gỗ của cậu ta có chút khác thường, hoa văn hình vuông xoắn trên kiếm của cậu ta không phải dạng đối xứng hai bên như bình thường.
Cái bóng đen kia nhìn về phía hai người, trên môi vẫn đang nở một nụ cười quỷ dị. Đôi mắt của nó phát ra thứ ánh sáng màu đỏ tươi, chiếu sáng cả căn nhà.
Hai người bọn họ khá ngạc nhiên, sau đó đem cây gỗ và kiếm chắn trước người.
Rầm.
Cửa tự động đóng lại.
Trên bề mặt cây gỗ và thanh kiếm gỗ đó bắt đầu xuất hiện những chấm đỏ li ti, điều này làm tôi liên tưởng đến tình trạng bị xuất huyết dưới da ở người.
Sắc mặt hai người càng lúc càng khó coi.
Ông lão khẽ cắn chặt răng: “Cái thằng phản đồ đó dám lấy máu để nuôi ma quỷ, bây giờ nuôi thành một con lệ quỷ. Rốt cuộc nó đã lấy máu người từ đâu vậy?”
Sắc mặt cậu thanh niên kia trắng bệch, cơ thể bắt đầu run rẩy: “Ông nội, không được rồi. Nếu cứ tiếp tục thế này...”
Cây gỗ trên tay ông lão nhắm thẳng vào cái bóng đen kia: “Giúp ta hộ pháp.” Vừa nói xong, ông ta dùng tay đẩy cây gỗ đó về phía cái bóng đen. Cây gỗ đó lao nhanh về phía cái bóng đen kia. Tiếp theo ông ta bấm thủ quyết gì đó, tôi xem không hiểu gì cả, xem xong chỉ cảm thấy hoa mắt choáng váng. Sau đó, tay ông ta đặt trước ngực, trong miệng lẩm nhẩm gì đó. Tiếng của ông ấy khá vang, thậm chí còn vang hơn cả tiếng của cậu thanh niên dùng kiếm đồng xu để thả cái bóng đen ra. Nhờ vậy mà tôi có thể nghe được ông ta đang đọc từng âm tiết gì đó. Cách ông ta phát âm rất chuẩn, tốc độ nói khá là nhanh, tôi không thể theo kịp được tốc độ nói của ông ta.
Cậu thanh niên giữ chặt kiếm trên tay nhằm bảo vệ cho ông lão. Cậu ta múa vài đường kiếm điêu luyện. Hình như trên kiếm cậu ta còn mang theo thứ ánh sáng màu lục, trông khá là bắt mắt.
Thật sự là tôi không ngờ rằng cái đoạn clip này lại quay được cảnh hai bên chiến đấu với nhau, nhưng còn kém đặc sắc so với những cảnh quay trong phim truyền hình mà tôi từng xem, ánh sáng bình thường, hiệu ứng bình thường, lúc này tôi chỉ thấy hiện lên trên màn hình là thứ ánh sáng màu đỏ phát ra từ mắt của cái bóng đen kia.
Tôi khẽ chớp mắt, bỗng tôi phát hiện rằng thứ ánh sáng màu đỏ đó không biết từ lúc nào đã biến thành một lớp sương mỏng, nhìn như màn sương máu vậy, trôi lững lờ trong phòng.
Cây gỗ đó như bị màn sương máu chặn lại, không thể tiến về phía trước được nữa. Nó bay lơ lửng, trông giống như một màn ảo thuật vậy.
Động tác múa kiếm của cậu thanh niên bị khựng lại, đột nhiên cậu ta ngã quỵ xuống, nôn ra máu đen. Ánh sáng xanh của thanh kiếm biến mất, số lượng những chấm đỏ trên thân kiếm càng lúc càng nhiều, trên thân kiếm còn chảy ra một chất lỏng đặc sệt màu đỏ, nhỏ giọt xuống đất.
Lúc này bỗng vang lên một tiếng “cạch“.
Cậu thanh niên kia nôn ra máu cũng không làm ảnh hưởng đến việc niệm chú của ông lão. Nhưng chỉ một tiếng “cạch” lại có thể khiến cho ông lão thất kinh, sắc mặt ông lão trông rất khó coi. Trên thân cây gỗ bắt đầu xuất hiện vết nứt, hoa văn cây cổ thụ trên khúc gỗ đó nhuốm đầy máu.
Trước đó ông ấy còn đang cố gắng cầm cự nhưng đến giờ phút này ông ấy đã không còn cầm cự được nữa. Ông ấy cũng nôn ra một ngụm máu đen.
Rầm!
Khúc gỗ không thể lao về phía trước được nữa, nó như bị một cỗ sức mạnh nào đó bóp nát. Khi khúc gỗ bị nổ tung, bên trong văng ra rất nhiều chất lỏng đặc sệt, vụn gỗ rơi đầy dưới đất.
Ông lão lại nôn ra một ngụm máu, nhưng lần này không phải nôn ra máu đen mà nôn ra máu đỏ tươi, cả người ông ấy nằm vật ra sàn, máu tươi tuôn ra liên tục từ miệng ông ta. Máu tươi chảy lênh láng dưới sàn. Máu tươi tuôn liên tục như vậy, cơ thể ông ta bị mất nước, dần dần biến thành cái xác khô quắt.
Trong phòng vẫn giăng đầy sương máu, nhưng ánh sáng đỏ trong đôi mắt của bóng đen kia bỗng vụt tắt, trong mắt nó giờ đây chỉ còn lại một đốm sáng đỏ như lúc ban đầu. Đốm sáng đỏ trong mắt nó lập loè, nhấp nháy, không ổn định.
Ông lão đã mất hết sức chiến đấu. Đôi mắt cậu thanh niên kia bỗng trở nên vô hồn, trống rỗng, hai tay buông thõng, vài giây sau, cậu ta dùng tay cầm lấy cây kiếm gỗ đã nhuốm đầy máu lên.
Nhóm dịch: Hình Phong

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.