Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1788: Xôn xao dư luận




Trên mạng, những bài viết đau khổ, buồn rầu, tiếc thương, các dòng “RIP” và biểu cảm rơi lệ ngập tràn màn hình, những người quen biết Cố Nhan, không quen biết Cố Nhan, fan hâm mộ của Cố Nhan, những người qua đường không có liên quan đều bu vào xem náo nhiệt…
Cùng lúc đó, những antifan của Cố Nhan cũng nhảy cẫng lên1một cách vui mừng, châm biếm cười cợt, phát tán lời đồn không hay.
Chưa đến vài phút, các tài khoản công cộng giới giải trí trên mạng xã hội đã bắt đầu đăng bài tập thể. Hình chèn vào khác nhau, câu chữ có hơi khác biệt, nhưng đều có chung một nội dung.
Vài phút sau, ngoài những bài đăng có nội dung tương tự8nhau này còn có thêm rất nhiều những nội dung bịa đặt.
Những bài viết không chỉ đích danh thì chỉ nói là mình nghe nói có nghệ sĩ nào đó từng phát sinh tình một đêm, chơi rất bạo, đã không còn được xem là một con người nữa, đã biết người đó bị điên từ lâu rồi.
Những bài viết chỉ đích danh thì nói2thẳng là mình từng nghe bạn làm ở công ty quản lí của Cố Nhan kể Cố Nhan là người sống dựa vào thuốc, luôn mang theo lọ thuốc bên mình.
Ngoài ra thì còn có những người qua đường không biết thực hư thế nào, nói là mình đã từng nhìn thấy một người rất giống Cố Nhan bước ra từ phòng làm việc của4bác sĩ khoa thần kinh ở bệnh viện nào đó.

Các thông tin nhìn vào khá đáng tin khác thì cũng chính là những bài viết được đăng bởi những người tự xưng là hành khách đi chung chuyến bay với Cố Nhan. Bọn họ thật sự đã nhìn thấy Cố Nhan phát điên và hét lên, đẩy quản lí và tiếp viên hàng không ra, vọt vào trong nhà vệ sinh, nhốt mình ở trong đó, mãi cho đến khi nhân viên hàng không cạy phá cửa nhà vệ sinh ra, kéo cô ta ra ngoài mà cô ta vẫn còn chống cự quyết liệt.
Hàng trăm thông tin xuất hiện trên mạng.
Tôi nhất thời cũng không biết phải đối mặt với những thông tin này với tâm trạng như thế nào.
Tôi có biết Cố Nhan, Cố Nhan không quen tôi, nhưng tôi không phải fan của cô ta. Cuộc sống đời tư của cô ta thế nào, phải chịu áp lực ra sao, tôi không biết gì cả. Ngay cả tác phẩm nổi tiếng của cô ta là gì, tôi cũng không biết rõ lắm. Có lẽ, nếu không có con ma nữ kia thì một ngày nào đó Cố Nhan cũng sẽ quyết định tự sát. Nhưng chuyện lần này có hung thủ, đây là một vụ mưu sát.
Tôi nắm chặt lấy điện thoại.
Đây không phải lần đầu tiên tôi hối hận vì những chuyện thế này. Tôi cũng từng quyết tâm là sau này có gặp phải ác ma thì phải ra tay tiêu diệt chúng.
Nhưng, từ bản tính mà nói thì tôi không phải người thế này.
Tôi không phải đám thầy trừ ma kia, coi ác ma là kẻ thù, sau khi bắt gặp, không phân biệt thị phi trắng đen liền ra tay tiêu diệt chúng.
Cảnh mộng mà tôi gặp phải cũng không chỉ đơn thuần để tiêu diệt ác ma.
Tôi thật sự đã bắt gặp quá nhiều ma rồi.
Diệp Thanh chính là một con ác ma trong mắt thầy trừ ma. Nhưng tôi lại đang hợp tác với anh ta.
“Anh Kỳ?” Tí Còi đột nhiên vỗ lưng tôi.
Tôi giật nảy mình, quay đầu nhìn Tí Còi.
“Không sao chứ?” Tí Còi hỏi với vẻ quan tâm. Cậu ta liếc sơ qua màn hình điện thoại của tôi: “Đừng nghĩ nhiều nữa. Có những người là thế đấy, ngoài đời thì trông đàng hoàng tử tế, lên mạng xã hội rồi liền chửi người lung tung. Giống như là ngoại trừ anh ta ra, người trên cả thế giới này đều là cỏ rác cả. Đừng có đếm xỉa đến những kẻ khốn nạn đó nữa.”
“Ừ… Tôi không phải đang giận vì chuyện này.” Tôi vừa cười khổ vừa lắc đầu: “Tôi chỉ là…”
Tôi không nói tiếp nữa.
Tôi cũng không biết phải nói gì.
Biểu thị quyết tâm sao?
Tôi cũng không phải chưa từng quyết tâm như thế này.
Nhưng qua một thời gian, gặp phải một số chuyện thì suy nghĩ của tôi cũng sẽ thay đổi theo nó.
Tôi chưa bao giờ áp dụng cái cách xử sự không hỏi rõ đầu đuôi mọi chuyện kia.
“Cái chết của cô ta không liên quan gì đến anh cả.” Trần Hiểu Khâu đột nhiên lên tiếng.
Tôi ngẩng đầu nhìn về phía Trần Hiểu Khâu.
“Anh chỉ là có cơ hội cứu cô ta mà thôi, cũng đâu phải là anh đã hại chết cô ta.” Trần Hiểu Khâu không quay đầu lại, vẫn đang lướt web: “Người ép chết cô ta không phải anh.”
“Theo lí mà nói đúng là như thế.” Tôi cúi đầu nhìn xuống màn hình điện thoại.
Tí Còi thở dài, đưa tay vỗ vai tôi.
“Hình như anh đã hiểu nhầm một chuyện.” Lúc này Trần Hiểu Khâu mới quay người lại.
Tôi và Trần Hiểu Khâu đối mặt với nhau.
“Tuy rằng năng lực của anh có thể giúp anh trở thành đấng cứu thế, trở thành anh hùng, nhưng anh không phải. Trên thế giới này, không có người nào phải chịu trách nhiệm cho một người xa lạ cả, đừng nói chi đến việc giải cứu thế giới.” Nội dung mà Trần Hiểu Khâu nói có hơi vô tình.
“Đúng rồi! Ngay cả cảnh sát, bác sĩ cũng không dám nói là sẽ cứu được hết tất cả mọi người. Đừng nghĩ nhiều nữa.” Tí Còi đưa ra một kết luận không quá đáng tin.
“Còn một điều này.” Trần Hiểu Khâu lại nói: “Anh đừng quên là anh sở hữu năng lực như thế. Nói một cách khác, anh rất có tư chất về mặt quái dị. Nếu như cảm xúc của anh quá mãnh liệt trái lại sẽ rất dễ bị mất kiểm soát. Chú ý tí vẫn tốt hơn.”
Lời nhắc nhở này của Trần Hiểu Khâu đã dấy lên hồi chuông cảnh báo trong lòng tôi.
Thứ mà tôi nghĩ đến đầu tiên không phải là tình trạng của bản thân mình mà là cái tình hình trên mạng này.
Gã Béo có cùng suy nghĩ với tôi, cậu ta lên tiếng hỏi: “Mọi người nghĩ xem, với điều kiện dư luận thế này, có khi nào sẽ sinh ra một linh hồn không?”
Chúng tôi đồng loạt nhìn về phía Gã Béo.
“Chắc hẳn là có rất nhiều người ghét những chuyện thế này chứ nhỉ. Lúc trước còn từng xảy ra một vài lần chửi lộn nhau với quy mô lớn nữa. Xem ra bây giờ lại muốn nháo nhào lên nữa rồi. Tôi nhìn thấy có rất nhiều bình luận, chia sẻ đều không phải của những người quan tâm đến giới giải trí, chỉ đơn thuần là người qua đường, vì không thể nhịn được khi nhìn thấy có người đăng những thông tin xàm xí sau khi Cố Nhan qua đời… Nếu như dư luận tiếp tục xôn xao, số người vướng vào càng nhiều… Nếu antifan của Cố Nhan gây ra một số chuyện cực đoan…”
Gã Béo không nói tiếp nữa.
Giả thiết mà cậu ta đưa ra nghe khá hợp lí, rất có thể sẽ xảy ra thật.
Nếu là vậy thì nói không chừng thật sự sẽ sinh ra một linh hồn mới.
Việc sản sinh ra linh hồn cần phải có chấp niệm mãnh liệt của con người, ngoài ra còn cần thêm một vật dẫn.
Cố Nhan đã qua đời sẽ trở thành một vật dẫn sao?
Có khi nào thi thể của cô ta, hồn ma của cô ta, sẽ chuyển hoá thành một linh thể không?
Tôi không dám chắc chắn về điều này. Tình trạng lúc chết của Cố Nhan không được tốt lắm, đầu óc trống rỗng, ở trong trạng thái tinh thần suy sụp. Trong tình trạng thế này, cho dù cô ta có hồn lìa khỏi xác sau khi chết chắc cũng chỉ là một hồn ma cứng đơ và vô cảm thôi nhỉ.
Sẽ biến thành linh hồn sao?
“A!” Quách Ngọc Khiết đột nhiên kêu lên, một giây sau đó lại lên tiếng nói với vẻ tức giận: “Có người đăng tấm ảnh này lên! Mọi người nhìn này! Thất đức quá đi!”
Quách Ngọc Khiết quay màn hình máy tính sang chỗ chúng tôi.
Trên màn hình có một tấm poster bị làm nhoè. Ảnh gốc chắc là hình chụp của Cố Nhan, bây giờ đã không còn nhìn rõ được trang phục cô ta mặc trên người. Ngoài những vùng bị làm nhoè ra thì chỉ có thể nhìn thấy được một số vùng da lộ ra ngoài của Cố Nhan mà thôi. Trên hình còn có ghi những dòng chữ thô tục như “Hình chụp riêng tư tuyệt phẩm của Nhan nữ thần”, “Album bản giới hạn”, “Trang phục y tá, cô giáo, học sinh đều có cả”, “Cả trăm tư thế”.
Hàm ý mà bức hình này muốn ám chỉ đã quá rõ ràng rồi.
Quách Ngọc Khiết thoát chế độ toàn màn hình ra, sau đó cho chúng tôi xem nội dung bài viết.
Đó là những lời sỉ nhục một cách trắng trợn, các tập tin nén được ghi rõ giá bán, cuối cùng còn đệm thêm một câu “Tặng thêm hình chụp xác chết của nữ thần, những người yêu xác chết không nên bỏ lỡ”.
Phía sau có thêm một loạt những icon cười gian và icon đầu chó, giống như là đang giãi bày rằng mình chỉ đang nói đùa mà thôi.
Chức năng bình luận của bài viết này đã bị tắt rồi, còn trong mục chia sẻ thì lại có rất nhiều ý kiến khác nhau. Có người phản đối, có người tẩy chay, còn có những người hùa theo nói là sẽ mua, nói là mình có nhiều những nội dung như thế này nữa...
Quách Ngọc Khiết giận đến phát run, đưa tay nhấn nút báo cáo bài viết.
Trong khoảng thời gian nhấn báo cáo bài viết thì lượt chia sẻ của bài đăng này đã vượt ngưỡng ba ngàn rồi.
Tôi cảm thấy hoảng loạn.
Cái cảm giác hoảng loạn này đã trở nên mãnh liệt hơn sau khi có tiếng chuông báo vang lên trên điện thoại tôi.
Tiếng chuông báo này báo cho tôi biết rằng tài khoản mạng xã hội mà tôi theo dõi đã đăng bài viết mới.
Tôi mở lên thì thấy bài viết Nam Thiên mới đăng. Anh ta đã chia sẻ thông báo do công ty quản lí của Cố Nhan đăng lên, nói là tiếc thương cho Cố Nhan, những lần hợp tác với Cố Nhan đều rất vui, khen cô ta là một người siêng năng, tận chức tận trách, vô cùng thân thiện.
Tôi mở cái bài đăng đó lên, giữa những bình luận icon hình nến và icon rơi lệ có một bình luận rất khác biệt.
“Nam Thần anh đừng có bị lừa! Cái con điếm nữ thần kia vốn không phải là người tốt lành gì!”
Người bình luận, Nam thần nhà tôi dễ thương nhất.
Một cái tài khoản trống rỗng.
Một giây sau, cái tài khoản và bình luận này đều biến mất cả rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.