Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1758: Suy nghĩ lung tung




Hiệu suất làm việc của Trần Hiểu Khâu rất cao. Nhưng mà cho dù có hiệu suất cao cỡ nào đi nữa thì làm việc gì đó cũng cần có thời gian.
Hôm nay không cần đi làm, chúng tôi ăn cơm trưa cùng nhau xong thì ai về nhà người nấy, chờ tin tức bên phía Trần Hiểu Khâu.
Cha mẹ nhìn thấy tôi về nhà liền cảm thấy1lạ. Tôi lo rằng sẽ doạ sợ bọn họ nên nói là buổi chiều không có công việc gì, vì vậy được về nhà sớm. Hai người họ cũng không hỏi thêm gì nữa.
Đi vào trong phòng ngủ, cởi áo khoác ra, lúc chuẩn bị thay bộ đồ mặc ở nhà vào, tôi đã phát hiện ra được một điều bất thường.
Nhìn một hồi về phía tủ sách,8tôi đang nhẩm đếm số lượng hồ sơ trong lòng.
Một trăm, một trăm lẻ một, một trăm lẻ hai...
Sau đó thì hết rồi.
Một trăm lẻ hai.
Lại thiếu mất ba tập hồ sơ.
Tôi buồn bực, ném quần áo trên tay xuống ghế, nằm lên giường, hai tay ôm mặt và khẽ thở dài.
Lúc này chuông điện thoại bỗng reo lên.
Đưa tay lau mặt một cách mạnh bạo xong,2tôi hít thở sâu lần nữa, móc điện thoại từ trong túi ra.
Người gửi tin nhắn là Trần Hiểu Khâu.
Tôi rất bất ngờ với tốc độ làm việc thế này của cô ấy, nhưng sau khi đọc tin nhắn xong, tôi liền biết là mình đã nghĩ sai rồi.
Sau lưng tôi lấm tấm mồ hôi lạnh, cảm giác hoảng hốt khiến tôi ngồi bật dậy.
Tin nhắn của Trần4Hiểu Khâu vô cùng đơn giản, chỉ hỏi là tôi biết được tung tích của con ma nào rồi.
Vấn đề đơn giản nhưng đằng sau nó lại mang theo rất nhiều ý nghĩa.
Tôi đã “bại lộ” trước mặt Trần Hiểu Khâu!
À không, rất có thể là tôi cũng đã “bại lộ” trước mặt đám người Ngô Linh và Tí Còi rồi.
Dù cho tôi có muốn che giấu, nhưng tôi không có tự tin rằng khả năng diễn xuất của mình có thể lừa được tất cả mọi người.
Nếu như bọn họ để ý chắc chắn sẽ thấy được điểm khác thường của tôi. Điều này vô cùng tệ hại.
Tôi đưa tay gãi đầu, không biết phải trả lời Trần Hiểu Khâu như thế nào.
Tôi tự an ủi mình là, Trần Hiểu Khâu chỉ đang suy nghĩ vấn đề theo hướng này thôi, không có nghĩ gì đến việc thay đổi lịch sử cả.
Nghĩ đến đây, tôi bỗng khựng lại. Tay đặt xuống giường, ngẩng đầu nhìn về phía tủ sách ở đối diện.
Trần Hiểu Khâu và Ngô Linh đều không có suy nghĩ theo hướng này. Trước khi Diệp Thanh cho tôi biết cái sự thật kinh hãi này, tôi cũng chưa từng nghĩ đến sẽ có chuyện như thế.
Tư duy của chúng tôi đều bị lạc vào ngõ cụt cả rồi.
Sở dĩ tư duy bị lạc vào ngõ cụt không phải là do chúng tôi không nghĩ đến việc có người sở hữu năng lực ghê gớm như thế, mà là do chúng tôi đã từng thấy qua loại năng lực này.
Tôi chính là người sở hữu loại năng lực như thế.
Nhưng sau khi tôi thay đổi quá khứ xong, người sở hữu năng lực sẽ phát hiện rằng mình có thêm một đoạn kí ức nữa. Không phải là kí ức bị thay đổi mà là sở hữu hai đoạn kí ức khác nhau.
Năng lực của tôi khác với người đó.
Cái sự khác biệt này, dường như chính là sự chênh lệch về thực lực.
Tôi khẽ cau mày lại.
Đối với tôi mà nói thì việc năng lực không bằng người ta thì cũng chẳng sao cả. Tôi chưa bao giờ có ý định sẽ hơn người khác về mặt này.
Sự khác biệt về năng lực như thế, khiến tôi cảm thấy có chút bất an.
Giống như năng lực tiên đoán của Nam Cung Diệu, những người khác cũng có năng lực này. Trong số những người tôi từng gặp, ngoại trừ cái người còn chưa biết rõ danh tính trong chuyện lần này ra thì thầy bói Lan Gia Ngôn cũng sở hữu năng lực tiên đoán này. Cách mà ba người họ đoán trước tương lai khác nhau, điểm tương đồng duy nhất chính là bọn họ đều phải trả giá cho việc này. Đây không chỉ đơn thuần là tác dụng phụ của siêu năng lực mà là một sự trừng phạt. Ít nhất là Nam Cung Diệu và Lan Gia Ngôn đều phải trả giá cho lời tiên đoán của mình. Sau khi Nam Cung Diệu trưởng thành, anh ta đã có thể biến những lời tiên đoán này thành vũ khí giết người, nhưng vẫn không thể thay đổi được bản chất của nó.
Vậy thì chắc là năng lực của tôi và người đó phải có “thuộc tính” chung gì đó chứ.
Năng lực của tôi có tác dụng phụ là ác mộng, tinh thần suy sụp. Diệp Thanh đã giúp tôi gánh chịu tác dụng phụ này. Còn đối phương thì tự chịu đựng sao?
Nhưng năng lực của tôi không thể tác động đến những người có siêu năng lực, còn đối phương đã thông qua việc nâng cao sức mạnh để khắc phục điểm này rồi ư?
Tôi cảm thấy không hẳn là như thế.
Không thể nào khắc phục được.
Loại “thuộc tính” này chắc là một sự thiếu sót bẩm sinh của siêu năng lực. Cũng giống như chiêu thức trong game vậy, cho dù là có được nâng cấp rồi thì cũng chỉ gia tăng sức mạnh trong một phạm vi nhất định thôi, không thể thay đổi bản chất được.
Nhưng trong thực tế thì anh ta quả thật đã thay đổi kí ức của những người sở hữu siêu năng lực như chúng tôi.
Vấn đề nằm ở chỗ nào đây?
Tôi trầm tư suy nghĩ một hồi lâu.
Không có manh mối gì cả, chỉ có thể suy đoán dựa vào trí tưởng tượng của mình mà thôi. Điều này rất khó, nhưng cũng không hẳn là không có suy đoán được gì.
Ma quỷ ở thế giới hiện thực và ma quỷ ở thế giới tương lai có sự khác biệt rất lớn.
Cái sự khác biệt về năng lực này có lẽ cũng xuất phát từ nguyên nhân giống như thế.
Tương lai...
Tôi càng nghĩ càng cảm thấy lời nói đùa của Cổ Mạch rất có thể sẽ thành sự thật.
Là “tôi” của tương lai đã làm gì sao... Một “tôi” khác...
Trong đầu tôi bỗng hiện lên hình ảnh con ma nữ trong phòng gym. Hai ý thức khác nhau rõ ràng như thế vừa giống như hai cá thể hoàn toàn tách biệt lại vừa giống với tâm thần phân liệt... Thật ra tôi đã trải nghiệm qua cảm giác này từ lâu rồi.
Trong lúc tôi đi vào cảnh mộng, linh hồn của tôi quay về quá khứ, trong thế giới hiện thực thì cơ thể của tôi sẽ tiến vào trạng thái “hôn mê”, nhưng cũng không phải hôn mê mãi.
Một người “tôi” khác...
Tôi siết chặt tay, lúc này mới chú ý đến việc còn đang cầm điện thoại trên tay.
Sau cái tin nhắn đó, Trần Hiểu Khâu không có gửi thêm gì nữa, cũng không hối thúc tôi trả lời.
Tôi suy nghĩ một hồi, gửi cho Trần Hiểu Khâu một cái dấu hỏi.
Không thể kể chuyện Nai Sừng To và con ma cổ trang ra được, làm như thế rất dễ làm người ta liên tưởng đến việc quá khứ bị thay đổi, rất dễ khiến tôi bị tẩy sạch kí ức.
Đợi một lúc lâu cũng không thấy Trần Hiểu Khâu trả lời tôi.
Đại khái chỉ có vậy thôi... Tự giữ trong lòng thôi. Hai chúng tôi đều nhận ra rằng đối phương đã phát hiện được gì đó. Có lẽ Trần Hiểu Khâu có thể hiểu được nỗi khổ khi tôi không trả lời.
Bản thân hành động giả ngu này đã tiết lộ rất nhiều thông tin.
Tôi ném điện thoại sang một bên, nhìn về phía tủ sách, đi lên trước sắp xếp lại những tập hồ sơ bị đổ ngã.
Buổi chiều không có việc gì cả, tôi nằm trên giường lướt điện thoại, đọc những tin tức trên mạng.
Không còn cái người sở hữu siêu năng lực khống chế dư luận, mọi chuyện đều bùng nổ ra hết.
Xuất hiện nhiều vụ tự sát, tử vong kì lạ như thế, đổi lại là ai cũng sẽ cảm thấy bất thường. Lúc này, những thông tin bị phong toả trước đó cũng bị tung ra. Tôi còn nhìn thấy cái tên Thanh Diệp đã xuất hiện một vài lần.
Bị mất kiểm soát hoàn toàn rồi.
Hoảng sợ, suy đoán, suy nghĩ lung tung...
Những nội dung hỗn tạp trên mạng khiến tôi cảm thấy bất an.
Nhiều người có cùng suy nghĩ như thế sẽ thay đổi thế giới như thế nào? Một linh hồn mới sẽ ra đời sao?
Ý thức tôi bay xa.
Tôi chưa từng gặp qua những người sở hữu siêu năng lực đã chết, thậm chí còn không biết tên họ là gì. Bọn họ chết một cách thầm lặng, 99% người trên thế giới này đều không hay biết gì về sự tồn tại của họ, không biết được rằng họ đã từng bảo vệ thế giới này.
Anh hùng vô danh thì cũng chưa phải, chỉ là... Suy nghĩ thế này luôn khiến người ta cảm thấy đau lòng.
Ngón tay lướt qua trên màn hình, màn hình sang một trang mới, tôi đọc được bản tin nóng trong ngày.
Đây lại là một khoảng trời riêng.
Trong trang này, ngôi sao, fan hâm mộ trở thành chủ đề bàn tán của mọi người, các tin nóng ngoài xã hội, các vụ tử vong lại không có ai quan tâm cả.
Nếu là ngày thường thì điều này sẽ khiến người ta cảm thấy buồn cười và có chút chán ghét, nhưng lúc này tôi lại cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm hẳn khi đọc được những nội dung vô bổ như là “bầu chọn cho XXX”, “XX dễ thương thật”.
Nếu trong đầu đại đa số người chỉ suy nghĩ đến những nội dung này thôi, vậy thì đúng thật là thiên hạ thái bình đấy.
Cho dù có một loại linh hồn mới ra đời thì cũng chỉ là một loại linh hồn đi theo con đường ngôi sao thôi nhỉ.
Linh hồn ngôi sao... Có loại linh hồn này sao?
Những ngôi sao còn sống chắc là không thể biến thành linh hồn được, cũng không thể sở hữu sức mạnh của linh hồn, nhưng nếu như là một siêu sao nào đó đã qua đời, họ còn có fan hâm mộ, vả lại còn là những fan ruột với số lượng lớn...
Trong lúc suy nghĩ về chuyện này, ngón tay tôi đã bắt đầu lướt tới khung tìm kiếm để tìm kiếm thông tin rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.