Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1155: Mã số 006 - Một cái tôi khác (5)




“Không có, những gì cô nói tôi đều biết và đều hiểu cả, nhưng thật sự là không có gì khác xưa. Nếu không phải tự nó nói ra thì tôi còn không biết có cả chuyện như vậy nữa. Thật đó, hoàn toàn không hề hay biết việc nó không nhớ gì về những chuyện đó. Tính nó trước giờ vẫn vậy, chỉ có điều là trở nên ngoan hơn so với trước đây, nhưng cũng không ngoan đến nỗi như trở thành một người khác. Nếu thật sự có vấn đề gì thì chúng tôi phải phát hiện từ lâu rồi chứ. Thật sự rất cám ơn các cô cậu đã quan tâm và điều tra chuyện này, nhưng tôi vẫn sẽ đưa nó đi khám bác sĩ trước rồi mới tính tiếp.”
“Nếu như anh Châu đồng ý...”
Ngày 21 tháng 9 năm 2001, phân tích file ghi âm. File ghi âm 00620010920G.wav.
“... Tôi không có xài dầu gội loại này, còn có chai keo vuốt tóc này...”
“Vẫn không nghe ra có âm thanh gì cả.”
Ngày 22 tháng 9 năm 2001, nhận được cuộc gọi từ người uỷ thác. File ghi âm cuộc gọi 200109220723.mp3.
“A lô, chào anh Châu.”
“Phù... Cô nghe thử đi!”
“Hả?”
“Cô nghe thử xem, cái tiếng động này!”
“Anh Châu, xin anh đợi một lát. Anh hãy giữ im lặng và bật loa ngoài lên.”
“Ừ. Cô nghe xem, có nghe thấy không?”
“...”

“A lô?”
“Xin lỗi, anh Châu, anh muốn tôi nghe cái gì vậy? Chúng tôi không nghe thấy có tiếng động gì bất thường cả.”
“Lúc nãy trong phòng vệ sinh đấy! Trong phòng vệ sinh có tiếng động! Cái phòng vệ sinh trong phòng tôi ý!”
“Anh có đi vào trong xem thử không?”
“Không. Cửa phòng vệ sinh để mở, nhưng bên trong có tiếng động. Trong đó không có ai cả nhưng lại có tiếng động.”
“Tiếng động gì vậy?”
“Tiếng rửa mặt đánh răng.”
“Anh có nhìn thấy bàn chải hay khăn tắm nhúc nhích gì không? Có nhìn thấy vòi nước bị ai đó vặn mở không?”
“Không...”
“Tức là anh không hề tận mắt chứng kiến chuyện này, chỉ nghe thấy có tiếng động thôi, phải không?”
“Ừ, là như thế.”
“Anh Châu, tối qua anh ngủ có ngon giấc không? Có nằm mơ gì không?”
“Ý cô là sao? Cô nghi ngờ tôi nói bậy sao? Tôi không nói bậy! Thật sự có tiếng động lạ mà.”
“Nhưng chúng tôi thật sự không có nghe thấy tiếng động gì cả. Một là do chất lượng cuộc gọi, hai là do anh nảy sinh ảo giác. Hoặc, tiếng động mà anh nghe thấy không chân thật, là loại âm thanh mà chỉ có một mình anh nghe thấy thôi.”
“Tôi không hiểu ý cô là sao, nhưng tôi thật sự đã nghe thấy tiếng động.”
“Bàn chải và khăn tắm có bị ai đó đụng vào không?”
“Tôi nói rồi, tôi không nhìn thấy cảnh tượng trong nhà vệ sinh.”
“Ý tôi là bàn chải và khăn tắm có bị đổi chỗ không? Có phải giống như tình trạng anh phát hiện mấy hôm trước không?”
“Không có, vẫn giữ nguyên vị trí, khăn cũng không bị nhúng ướt...”
“Anh Châu, rất có thể là do anh quá khẩn trương mà nảy sinh ảo giác.”
“Tôi...”
“Hai hôm nay anh đã làm những việc gì vậy?”
“Không, không làm gì cả. Tôi chỉ ở trong nhà, không đi ra ngoài, cũng không đến công ty. Cha mẹ tôi cũng biết. Họ không thấy tôi xuất hiện ở công ty.”
“Bạn anh thì sao?”
“Cũng không, không liên lạc với nhau. Hôm trước họ rủ tôi đi uống rượu, nhưng tôi không đi. Phù... Tôi luôn ở trong nhà, mọi chuyện vẫn như cũ. Lúc nãy tôi bị đánh thức bởi tiếng động lạ trong nhà vệ sinh, liền lập tức gọi điện thoại cho các cô.”
“Anh Châu, chúng tôi rất tiếc, chúng tôi không hề nghe thấy tiếng động gì cả. Mấy hôm nay anh có nhớ ra được chuyện gì không?”
“Không.”
“Nếu như có tình trạng gì bất thường, anh hãy lập tức gọi cho chúng tôi.”
“Ừ...”
Ngày 25 tháng 9 năm 2001, nhận được cuộc gọi từ người uỷ thác. File ghi âm cuộc gọi 200109252232.mp3.
“Chào anh Châu.”
“Lúc nãy, cái cô gái họ Lý đó có đến đây.”
“Là cô Lý mà mẹ anh giới thiệu cho anh sao?”
“Đúng vậy, tôi chưa từng gặp qua cô ta bao giờ, không có chút ấn tượng nào.”
“Vâng, lúc trước anh đã nói điều này rồi.”
“Cô ta đến gặp tôi. Mấy cuộc điện thoại trước đó cô ta gọi cho tôi, tôi đều không có bắt máy. Cô ta... Mẹ tôi bảo tôi ngồi với cô ta một lát. Cô ta nói rất nhiều chuyện... Cô ta còn biết những chuyện hồi nhỏ của tôi, nói là do tôi kể cho cô ta nghe. Cô ta còn nói là có thể thông cảm cho tôi và cũng biết rằng tôi đang rất đau khổ... Tôi... Cô ta nói là do lần đó tôi kể cho cô ta, sau đó lại gọi điện thoại kể cho cô ta nghe tiếp. Tôi nói với cô ta là tôi đang chịu rất nhiều áp lực. Hồi nhỏ còn sống ở Nam Dương, chính là cái vụ bắt cóc mà mẹ tôi có kể qua cho các cô nghe đấy. Cha mẹ tôi rất thương tôi. Ngay cả việc ông bà nội tôi qua đời mà cô ta cũng biết nữa. Ông bà nội ngoại của tôi qua đời cả rồi, gia đình chúng tôi mới dọn về nước. Lúc đó tôi còn chưa quen với môi trường mới bên này. Sau đó thì tôi lại bị đưa đi du học ở nước ngoài. Tôi học rất nhiều thứ... Các mối quan hệ cũng rất loạn. Cô ta kể ra từng chuyện một. Còn có những thứ trên bàn tôi, những món đồ đột nhiên xuất hiện trên bàn tôi. Cô ta hỏi tôi cây bút máy đó có phải giống với cây bút máy mà ông nội tôi xài lúc trước không... Tôi... Nghe cô ta nói xong, tôi có ấn tượng sơ sơ... Trước đây ông nội tôi dạy tôi viết bút lông, viết bút máy... Tôi...”
“Anh Châu, bây giờ anh đang phân vân sao?”
“Tôi không biết... Mẹ tôi chắc chắn không nói với cô ta những chuyện này. Bản thân tôi cũng đã quên gần hết rồi. Lúc tôi còn nhỏ thì rất thương ông nội tôi. Tôi được ông bà nội và ngoại chăm sóc. Lúc đó cha mẹ tôi cũng ít khi quan tâm tôi lắm. Sau đó... Ông nội tôi rất thích mặc những bộ âu phục đó. Hai ông cháu chúng tôi còn chụp hình với nhau nữa, chụp hình ở trong nhà... Tôi...”
“Anh Châu, anh phải suy nghĩ kĩ, anh đang bị ma ám hay là tinh thần của anh có vấn đề. Cha mẹ anh đã hẹn với một vị bác sĩ giỏi rồi nhỉ?”
“Đúng vậy, hai ba ngày sau thì sẽ bay qua đó để khám... Nhưng bây giờ tôi... Lúc sáng tôi nhìn thấy những đồ dùng bị xài qua trong nhà vệ sinh... Cái loại dầu gội và keo vuốt tóc đó, FUCK! Bây giờ tôi cảm thấy mùi hương của những thứ này rất quen thuộc... Tôi thật sự không biết đã xảy ra chuyện gì.”
“Anh có thể đến một nơi khác xem sao. Đến một môi trường mới, xác nhận lại tình trạng của anh.”
“Phù... Tôi biết rồi...”
Ngày 26 tháng 9 năm 2001, phân tích file ghi âm. File ghi âm cuộc gọi 200109252232G.mp3.
“... Cô ta kể ra từng chuyện một. Còn có những thứ trên bàn, những món đồ đột nhiên xuất hiện trên bàn tôi...”
“Tôi nói này, cái tên này rốt cuộc bị sao vậy? Thật sự bị ma ám hay là bị tâm thần phân liệt?”
“Ban đầu vốn có thể chắc chắn là anh ta bị ma ám. Nhưng đến lúc này thì anh ta lại bắt đầu phân vân, chúng ta cũng không thể chắc chắn được gì. Nếu thật sự đúng như những gì anh ta kể thì con ma này không đơn giản chút nào, biết rõ mọi chuyện hồi nhỏ của anh ta, rồi còn đem những chuyện đó kể cho người khác nghe.”
“Ít ra có thể chắc chắn một điều, con ma đó đã theo anh ta lâu rồi. Hoặc cũng có thể là con ma đó đã lập khế ước gì đó với anh ta, một loại khế ước cao cấp nào đó.”
“Còn có loại khế ước này sao?”
“Đương nhiên là có. Trong lịch sử loài người luôn có những người và ma phi thường xuất hiện, tạo ra những loại pháp thuật quái lạ.”
“Ồ, cũng khá thú vị đấy.”
“Nếu chỉ đơn thuần là tạo ra pháp thuật còn đỡ. Còn có một tình huống khác là con ma đó quá mạnh, có thể cưỡng ép người khác lập khế ước với nó, ngoài ra còn có thể nhìn thấu được những kí ức và suy nghĩ trong đầu người đó.”
“Chậc...”
“Bây giờ thì phải xem ý chí của Châu Nam rồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.