Hộ Quốc Chiến Thần

Chương 290: Những giọt mồ hôi




“Câm miệng!” Diêm Thiền tức giận trừng mắt nhìn Tiền Vạn Kim, “Còn muốn giải độc không?”
Bị Diêm Thiền quát, Tiền Vạn Kim nhanh chóng nghiến chặt răng. Dù khuôn mặt nhăn nhó vì đau đớn nhưng anh ta cũng không dám hét lên nữa.
Những giọt mồ hôi lớn từ mặt anh ta không ngừng chảy xuống, quần áo gần như ướt đâm mồ hôi.
Dưới góc nhìn của bọn họ, cánh tay của Tiền Vạn Kim bắt đầu rung chuyển không thể kiểm soát. Trên cánh tay anh ta nổi lên một đường gân dày như chiếc đũa.
Đường gân xanh đó giống như có sự sống, không ngừng chuyển động trên cánh tay anh ta.
Khi gân xanh chuyển động, Tiền Vạn Kim càng đau đớn hơn, toàn thân bắt đầu co giật, cảm giác như thể bất cứ lúc nào cũng có thể đau đến chết đi sống lại.
Có điều anh ta vẫn nhớ lời Diêm Thiền nói, dù đau đến mức sắp tắt thở nhưng vẫn nghiến răng nghiến lợi không dám phát ra âm thanh.
Thậm chí Lâm Vũ có thể nhìn thấy một tia máu tươi từ khóe miệng anh ta bắn ra.
Nhìn dáng vẻ này của Tiền Vạn Kim, trong lòng hắn không khỏi khế thở dài.

Phương pháp khống chế người của Diêm Thiền cũng rất lợi hại! Sau chuyện này, có lẽ Tiền Vạn Kim sẽ phải vô cùng nghe lời cô ta.
Mặc dù trông có vẻ như Diêm Thiền đang đùa giỡn nhưng trong lòng hắn biết rõ, cô ta đang tạo dựng uy tín trước mặt Tiền Vạn Kim.
Ngay lúc Lâm Vũ đang cảm khái không thôi, gân xanh trên cánh tay của Tiền Vạn Kim bắt đầu chậm rãi hướng về phía vết thương trên tay anh ta.
Chẳng mấy chốc, một con côn trùng màu đen từ vết thương chui ra.
Sau khi quan sát cẩn thận, Lâm Vũ phát hiện ra con côn trùng đen này được tạo thành từ vô số con côn trùng có kích thước bằng đầu kim.
Những con côn trùng này xếp chồng lên nhau, trông vô cùng rợn người.
Côn trùng ra khỏi cơ thể Tiền Vạn Kim, nhanh chóng phân tán, bắt đầu điên cuồng nuốt chửng vết máu Diêm Thiền để lại trên bàn. Cuối cùng, chúng tập. trung dày đặc trên ký hiệu kỳ lạ đó.
Cùng lúc đó, một con côn trùng bay màu vàng đột nhiên bay ra khỏi cơ thể Diêm Thiền, lao về phía đám côn trùng nhỏ đang liều mạng nuốt chửng máu và bắt đầu nuốt chửng đám côn trùng nhỏ đó như một cơn lốc.
Những con côn trùng nhỏ đó không biết chuyện gì đang xảy ra, đối mặt với việc bị con côn trùng bay màu vàng nuốt chửng, chúng không biết làm thế nào để phản kháng.

Chẳng bao lâu, tất cả đám côn trùng nhỏ đều bị con côn trùng bay màu vàng nuốt chửng sạch sẽ.
“Chít chít..."
Con côn trùng bay màu vàng phát ra một tiếng kêu khoan khoái, nhanh chóng trở lại cơ thể Diêm Thiền rồi biến mất trong tích tắc.
Khi những con côn trùng màu đen đó rời khỏi cơ thể, cơn đau của Tiền Vạn Kim cũng dần dần biến mất.
Nhưng vì quá đau đớn nên đã khiến anh ta gần như gục ngã, cho dù cơn đau đã biến mất nhưng Tiền Vạn Kim vẫn chưa hồi phục, vẫn nằm đó thở hồng hộc.
Lâm Vũ thấy vậy, mỉm cười nhìn Diêm Thiền: "Độc của anh ta đã, coi như đã giải được rồi phải không?”
"Ừm." Diêm Thiền gật đầu cười nói: "Thế nào, có phải em rất lợi hại không?"
Cô ta nhìn Lâm Vũ với đôi mắt rực lửa, chỉ còn thiếu việc viết dòng chữ "Mau khen em đi" lên trên mặt.
Hắn trợn mắt nhìn cô ta, hỏi: 'Con côn trùng màu vàng vừa rồi chính là cổ độc bản mệnh của cô sao?”
Lâm Vũ không hiểu về vu cổ chỉ thuật nhưng cũng đã từng nghe nói đến một chút.
Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy cổ độc bản mệnh của Diêm Thiền.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.