Hộ Quốc Chiến Thần

Chương 188: Linh dược




Như một cái đài nói đã được bật lên. Có lẽ là đã hoàn toàn bị thực lực và trí tuệ của hai người chinh phục. Lúc Lâm Vũ nhắc đến vấn đề này, Tiền Vạn Kim cũng không giấu diếm.
Qua lời trần thuật của anh ta, hai người cuối cùng cũng biết được những chuyện ly kỳ xảy ra trên người anh ta.
Tiền Vạn Kim vốn dĩ tên là Tiên Vạn Quân. Vì quá khao khát vàng mà đổi tên. Theo như anh ta nói thì anh ta ngũ hành khuyết kim.
Linh dược, tu vi, bao gồm chứng bệnh kỳ quái của Tiền Vạn Kim, đều có liên quan tới trải nghiệm ly kỳ của anh ta vào năm năm trước.
Rất khó có thể tưởng tượng được, Tiền Vạn Kim của năm năm trước chỉ là một sinh viên mới tốt nghiệp được một năm, một người bình thường còn đang vật lộn kiếm sống trong xã hội.
Lúc đó, sở thích lớn nhất của Tiền Vạn Kim là leo núi.
Tất cả những ngọn núi lớn trong Thượng Dương đều có dấu chân của anh ta.
Nhưng khi chinh phục núi Đại Tiêm ở biên giới giữa Thượng Dương và An Lạc thì xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đi nhầm vào một nơi mà chính anh ta cũng không miêu tả được.
Ở đó, có vô số linh dược.
Ban đầu, Tiền Vạn Kim bị nhốt trong đó không ra được, vì để sống sót, chỉ đành dựa vào những linh dược kia để bổ sung dinh dưỡng, cứ như vậy, sống ở đó
suốt nửa năm.
Chính những linh dược đó, khiến cho một người bình thường như Tiền Vạn Kim nhanh chóng trở thành cao thủ hàng đầu.

Sau đó, một lần nhật thực giúp Tiền Vạn Kim thoát khỏi nơi đó.
Tiền Vạn Kim lấy đi một lượng lớn linh dược từ nơi đó, trở thành một người giàu có như ngày hôm nay.
Lúc đầu, Tiền Vạn Kim còn vui mừng, nhưng rất nhanh sau đó liền phát hiện bản thân đã mắc phải một chứng bệnh kỳ quái, nếu như đi tới nơi không có vàng, sinh mệnh của anh ta liền nhanh chóng hao mòn, cơ thể cũng nhanh chóng lão hóa.
Hơn nữa, cùng với thời gian, tình huống sẽ càng lúc càng nghiêm trọng.
Một tháng kể từ sau khi rời khỏi nơi đó, Tiền Vạn Kim từ một chàng thanh niên đã biến thành một ông chú trung niên.
Vì để giữ mạng, Tiền Vạn Kim chỉ đành bỏ một số vàng lớn, mua hòn đảo giữa hồ này, đồng thời xây dựng sơn trang Quy Hư, dựa vào lượng vàng lớn để giữ mạng.
Nghe xong câu chuyện của Tiền Vạn Kim, Lâm Vũ và Bạch Diệu Thủ đều chấn kinh.
Đây tuyệt đối là câu chuyện ly kỳ nhất mà bọn họ từng được nghe.
Sau khi kinh ngạc qua đi, trong lòng Lâm Vũ lại vô cùng kích động, vội vàng hỏi Tiền Vạn Kim: "Bây giờ anh còn tìm ra được chỗ đó không?"
"Tìm được"
Tiền Vạn Kim nhìn ra được ý đồ của Lâm Vũ: "Anh muốn đi sao?"

"Đúng!" Lâm Vũ không phủ nhận: "Em gái tôi sức khỏe không tốt, cần tìm gấp ba loại linh dược đã mất tích để cứu mạng, nếu như chỗ này của anh không có thì tôi muốn đi chỗ kia tìm!"
Tiền Vạn Kim bừng tỉnh, lại tò mò hỏi: "Ba loại linh dược nào? Tôi xem xem chỗ tôi có không."
"Thánh tâm phật thủ lan, linh chi huyết ngọc, hoa bảy lá bảy gốc. “Cái gì?”
Tiền Vạn Kim giật thót, đột ngột đứng dậy, nơm nớp lo sợ nhìn Lâm Vũ: “Ngài...ngài là... Mục Bắc Vương?”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Yêu Em, Sao Anh Cứ Lạnh Nhạt Với Em?
2. Mắt Mù
3. Phu Quân Của Ta Có Hai Sợi Dây Duyên Phận
4. Kết Hôn 8 Năm, Trên Đầu Tôi Là "Thảo Nguyên Xanh Mướt"
=====================================
Anh ta nhớ rõ, Mục Bắc Vương phát lệnh thưởng toàn cầu, chính là muốn tìm những loại linh dược này!
Tìm được một loại, thưởng mười tỷ! Tìm được ba loại, thưởng trăm tỷ!
Phàm là những người có dược mà không giao, sẽ bị chiến đao Vô Phong chém đầu, liên đới ba tộc!
Hiểu rồi!
Mọi chuyện đều rõ ràng rồi!
Chả trách mà thực lực của hắn khủng bố như vậy!
Thì ra, hắn ta chính là Mục Bắc Vương!
Lâm Vũ không phủ nhận, khẽ gật đầu.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.