Hộ Mỹ Cuồng Y

Chương 12: Cùng mỹ nữ ở chung




Dịch: Sếu
Convert: ๖ۣۜLand ๖ۣۜVô ๖ۣۜTà
~▪~▪~▪~▪~▪~
“Muốn ở lại đây? Chuyện đó cũng được, vừa vặn còn dư một phòng, cho anh ta ở đây cũng không sao." Ngự tỷ từ bên trong bước ra, trên người đã khoát một chiếc áo màu hồng, che kín bộ đồ ngủ trong suốt, tuy vậy vẫn như cũ không che giấu được gì, cực kỳ gợi cảm mê người.
Trang Vũ Trúc lập tức cự tuyệt nói: “Không được, tuyệt đối không được, sao có thể để một người tên đàn ông ở đây được chứ? Với lại chúng ta toàn là con gái, cho một tên đàn ông ở chỗ này, rất là bất tiện." Cô kiên quyết không đồng ý cho tên đàn ông vô sỉ này ở đây, nếu hắn ở đây không biết sẽ xảy ra chuyện gì, lỡ thú tính hắn tái phát, chẳng phải cô lại chịu thiệt thòi lớn.
"Điểm ấy tôi không đồng ý, tôi không phải là đàn ông, hiện tại tôi còn là xử nam đó." Đường Thiên kháng nghị nói.
Ngự tỷ cười khanh khách nói: “Hì hì, thì ra anh vẫn là xử nam, đúng thật là ngây thơ." Đôi mắt đẹp của cô lấp lóe, tựa hồ rất có hứng thú nhìn lấy Đường Thiên.
"Rất nhanh sẽ không còn ngây thơ nữa, lần này tôi đến thành phố Thiên Hải, mục đích cũng là muốn gỡ bỏ cái danh hiệu xử nam này.” Đường Thiên cười hì hì nói ra.
Trang Vũ Trúc tức phát điên: “Ai thèm quản anh có phải xử nam hay không, đúng là tên vô sỉ, vấn đề ở đây là không phải chuyện đó?" Quả thật cô rất muốn điên, thế mà tên xấu xa này lại muốn tìm ai đó quan hệ tháo bỏ cái mũ đó đi nữa chứ, nếu nói anh ta không phải sắc lang cũng không ai tin, nếu để hắn tiếp tục ở chỗ này,  thật sự rất là nguy hiểm.
"Vấn đề kia là cái gì? Cho dù sao này cô có là vợ tôi, thì hiện tại vừa vặn chúng ta ở chung, vậy nên cũng có thể trải nghiệm không khí tân hôn, cũng không tệ." Đường Thiên chân thành nói.
Trang Vũ Trúc cắn răng nói: “Tân hôn cái rắm, người nào đáp ứng gả cho anh, đúng là không biết xấu hổ. Tóm lại là tôi kiên quyết không đồng ý cho tên xấu xa này tiếp tục ở lại đây, kiên quyết phản đối." Đối với loại đàn ông da mặt dày này, cô một chút cũng không có cảm giác, không gì có thể lay chuyển.
"Vậy thì, trong phòng chúng ta có bao nhiêu người đang ở đây sẽ bỏ phiếu một cách dân chủ, lấy nhiều thắng ít, đương nhiên tôi đồng ý cho anh ta ở lại đây." Ngự tỷ cười khanh khách nói, cô đây là sợ thiên hạ không đủ loạn.
Bỏ phiếu biểu quyết?
Trang Vũ Trúc cắn răng, chuyện này còn cần phải biểu quyết sao? Vậy chẳng phải thể hiện rõ chính mình thua hay sao, đầu tiên là ngự tỷ đồng ý, mà tên đàn ông này lại do Tô Tuệ Cầm dẫn đến đây, vậy chị Tô có thể nào không đồng ý được sao? Nghĩ như thế nào đều là cô thất bại.
Đường Thiên gật gật đầu: “Chuyện này thì được, vậy chúng ta biểu quyết đi, tôi tự bỏ cho mình một phiếu."
“Cút đi, nơi này anh không có quyền được bỏ phiếu."
Đôi mắt đẹp của Trang Vũ Trúc trừng lên hung dữ liếc Đường Thiên một cái, quay người đối diện với Tô Tuệ Cầm nói: "Chị Tô, không lẽ chị đồng ý cho tên đàn ông này ở nhà của chúng ta sao? Trong phòng này toàn là con gái, bây giờ lại thêm một tên đàn ông, thật sự rất là bất tiện." Cô tỏ ra vẻ đáng thương nhìn Tô Tuệ Cầm, hy vọng có thể làm cho Tô Tuệ Cầm cảm động, mà không cho tên xấu xa này ở đây.
“Xin lỗi, Vũ Trúc.”
Tô Tuệ Cầm bất đắc dĩ nói: "Anh ấy là đồ đệ của ông nội chị, ông chị trước khi mất đã giao anh ta cho chị chiếu cố một thời gian, chị thật sự không thể từ chối.
Nếu chị thật sự nói lời từ chối, khẳng định sẽ bị ba mẹ đánh chết, gánh lên người cái danh bất hiếu, cho nên bất kể như thế nào, em hãy chịu khó một thời gian. Chờ chị tìm một nơi khác thích hợp cho anh ta, rồi sẽ chuyển đến đó sống."
Nghe được lời đó của Tô Tuệ Cầm, Trang Trúc Vũ cũng không biết nói gì, đây là do ông nội chị ấy trước khi mất yêu cầu, thân là cháu gái thì không thể cự tuyệt, đặt cô vào hoàn cảnh đó, đoán chừng cô cũng không có cách nào giải quyết.
“Đồ đệ? Thì ra anh là đồ đệ của ông nội tiểu Cầm, vậy anh học cái gì?" Ngự tỷ hiếu kỳ hỏi.
Đường Thiên hồi đáp: “Tôi là học y, là Quỷ Y.”
“Quỷ Y? Đó chẳng phải nói y thuật của anh vô cùng lợi hại sao?" Ngự tỷ càng thêm cảm thấy hứng thú.
Đường Thiên lộ ra hai hàm răng trắng: “Đương nhiên rất là lợi hại, nhưng cái gọi là Quỷ Y kia cũng chỉ là thầy thuốc bắt quỷ, dựa vào quỷ để trị bệnh cứu người."
"Khoát lác, còn dám mở miệng nói dựa vào bắt quỷ để trị bệnh cứu người, cũng không sợ da trâu vì lời nói của anh mà bị rách sao." Trang Vũ Trúc khinh bỉ nói, người có đầu óc đều biết tên xấu xa này đang nói phét, trên thế giới này là sao có thể có quỷ.
Đường Thiên lắc đầu: “Hiện tại đầu năm nay, nói thật, người khác còn chưa tin.”
"Hừ, nếu anh đã nói như thế, vậy thì anh nhìn tôi thử xem, xem tôi rốt cuộc là có bệnh gì?" Trang Vũ Trúc đưa ra yêu cầu, một khi Đường Thiên không thể nói ra, khẳng định hắn chỉ có thể khoát lác, cô liền có thể vạch mặt được cái tên lừa đảo này.
Đường Thiên cười hì hì nói: “Nhìn bộ dạng này của cô, tôi chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn ra được, bây giờ có phải cái mông của cô rất ngứa, khẳng định là có liên quan đến bệnh trĩ, đoán chừng là cô rất ngứa và khó chịu."
“Cái gì? Làm sao anh biết?” Trang Vũ Trúc lập tức la lên, trừng to mắt, cô không nghĩ tới Đường Thiên thế mà không có khám bệnh liền có thể đoán ra bản thân cô mắc bệnh gì.
Cô xác thực lời Đường Thiên nói là đúng, hiện tại chỗ kia trên người cô cảm thấy rất ngứa và khó chịu, thậm chí nó còn chảy máu, đi nhiều bác sĩ khám bệnh, nhưng đều không có kết quả khả quan, khiến cô vô cùng phiền não.
“Liếc nhìn một chút liền biết, cô bị "quỷ da thịt" bám trên người, nên cô liền cảm thấy khó chịu."
Đường Thiên nói: “Đoán chừng do bình thường cô ăn uống không có quy luật, lại thức đêm, thường xuyên ngồi lâu, còn có kinh nguyệt không đều, cho nên cô liền bị "quỷ da thịt" bám trên người dẫn đến bệnh trĩ."
"Nghe anh nói như vậy, chẳng lẽ anh có thể chữa trị hay sao?" Trang Vũ Trúc bị dọa sợ không ít, bởi vì thực tế trên người cô quả thật là mắc loại bệnh đó, mà cô lại không muốn nói cho ai biết.
Đường Thiên gật gật đầu: “Đương nhiên có thể trị, tiện tay mà thôi mà thôi, vài phút liền có thể khỏi hẳn, bác sĩ khác là trị phần ngọn, mà tôi là trị tận gốc, hiệu quả trị liệu căn bản không giống nhau.”
“Vài phút liền có thể khỏi hẳn?” Trang Vũ Trúc trừng to mắt, nhìn lấy Đường Thiên.
Bỗng nhiên Đường Thiên bước tới gần Trang Vũ Trúc, đưa miệng lại gần lỗ tai cô, thấp giọng nói: "Muốn tôi trị bệnh giúp cô? Chuyện đó không phải là không được, vậy chỉ cần cô gả cho tôi là được, mỗi ngày làm ấm giường cho tôi."
Do Đường Thiên chỉ nói nhỏ, nên Tô Tuệ Cầm không nghe thấy lời Đường Thiên nói.
"Xấu xa, lưu manh!” Khuôn mặt Trang Vũ Trúc đỏ lên, hô hấp dần bất ổn hai ngọn núi trước ngực bởi tức giận mà phình lên, cô giơ tay muốn tát Đường Thiên một cái.
Vụt một cái, Đường Thiên sớm đã có đề phòng, đưa tay lên ngăn lại cái tát của Trang Vũ Trúc: “Cám ơn đã khích lệ.”
"Hừ, tôi thà bị bệnh trĩ đến chết, cũng sẽ không nhờ anh cứu đâu, đồ xấu xa lưu manh!" Khuôn mặt Trang Vũ Trúc đỏ lên, đôi mắt đẹp hung dữ trừng lấy Đường Thiên một cái.
Nói đoạn, cô cố tình quay mông một cái gợi cảm, chân mang đôi dép lê màu hồng, đi về phòng của mình, hiện tại cô cũng biết là mình tạm thời không thể đem tên xấu xa này đuổi đi, nên cô chỉ có thể nhẫn nhịn.
Đường Thiên đắc ý nhìn Trang Vũ Trúc quay lưng trở lại gian phòng của cô, dáng đi nhẹ nhàng thư thái, hương thơm từ cơ thể phát ra đầy mê hoặc, trên người không có chỗ nào để chê thật sự là cực phẩm trong nhân gian, xứng đáng làm vợ hắn. 
Hiện tại coi như tính khí cô ấy nóng nảy đến cực điểm, nhưng chỉ cần ngủ với hắn mấy lần thì khẳng định cô ấy không khuất phục sao, Đường Thiên thầm nghĩ  mà hài lòng, hắn cũng không dám nghĩ tới nhanh như vậy hắn đã có tới mấy cô vợ rồi, thật sự là vận khí quá tốt.
"Đồ lưu manh, rốt cuộc anh đã nói gì với  Vũ Trúc, để cho cô ấy tức giận đến như vậy?” Tô Tuệ Cầm dữ dằn đi tới, trừng lấy Đường Thiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.