Hồ Ca Phiêu Hương Ký

Chương 25: Cách giết Đô Hống làm Kha La nôn mửa




Kha La khởi bước lao nhanh về Đô Hống, trong khi lao về con hàng này hắn vừa hóa ra bẩn thể của mình, một con hồ ly màu đỏ mười hai đuôi, chân đạp u vân khí tức tỏa ra tang thương xinh đẹp nhưng không kém phần uy phong, vì thực lực áp chế nên hắn chỉ có thể hóa về bản thể to lớn cao ngàn trượng, hắn cũng là buồn bực không thôi a, vừa hóa về bản thể xong KhaLa rống lên một câu.
-Cái thứ kinh tởm ngươi, giai như dán phải không, hôm nay Hồ gia quyến đụng chết ngươi..
Kha La biết hiện giờ với tình trạng nhược tiểu của mình hiện giờ thì không thể nào một chụp nắm chết con hàng này, nên cũng chỉ có thể hung hăng mà cho con hàng này công kích hắn, để cho đại gia cốt phù của hắn tự mình sử lý phần còn lại...
Đô Hống nhìn thấy một sinh vật kỳ lạ nhỏ bé lao nhanh về phía mình còn rống lên một cái nói gì đấy mà nó không hiểu, nhưng con hàng này vẫn là từ trong câu nói ấy mà bắt ra một tia ý tứ hăm dọa nó, làm đại hung thú này tức giận giơ lên một cái xúc tua đập lên trên người Kha La.
Nhìn thấy con hàng xấu đến thương thiên hại lý này công kích mình, trong lòng Kha La cười lạnh nghĩ “ Con hàng này đúng là thông minh, hiểu ý của Hồ gia ta nha.. Hắc hắc...”. Trong thời gian hắn suy nghĩ, xúc tua của Đô Hống cũng đã phách lên người của, xúc tua vừa chạm lên thân thể hắn, các đại gia cốt phù cũng phát động bùng nổ ra sức mạnh kinh thiên ngạnh sinh sinh chấn nát cái xúc tua phách lên người hắn của Đô Hống thành mưa máu, cũng không quên đem luôn cả không gian xung quanh người Kha La trăm dặm hóa hư vô.
Đô Hống vừa mở ra miệng rộng như huyết hải của nó toan hấp lấy toàn bộ cốt nhục cùng máu huyết của sinh vật nhỏ bé này, nhưng không như nó nghĩ Kha La sẽ hóa thành cốt nhục cùng huyết thủy mà chính là xúc tua của nó phách lên người Kha La, nó chỉ có thể cảm nhận được một sức mạnh làm cho nó sợ hãi trong nháy mắt bùng lên.
Sau đó là cảm giác đau đớn kịch liệt truyền lại cho nó, cảm giác đau đớn kịch liệt làm cho nó đau đến nhịn không được mà rống lớn một tiếng xen lẫn sự phẫn nộ, rống lớn một tiếng sau con hàng này phát hiện xúc tua của mình đã đứt đến chỉ còn một nữa, nó lại rống lên đầy phẩn nộ, lại đưa ra một cái xúc tua ra phách về phía Kha La, tựa hồ không nhớ đến cái sức mạnh làm nó sợ hãi hiện lên trong nháy mắt đó...
-Tốt a, thật thông minh, hảo gan dạ, lại đem xúc tua đánh đến Hồ gia rồi, nhiều thêm mấy căn không phải tốt hơn sau...
Hống..GGGGGG!
Kha La nhìn đến con hàng này lại không có sợ hãi mà tiếp tục dùng xúc tua đánh lên người mình, hắn không khỏi khen to một câu. Đô Hống con hàng này tựa hồ hiểu được lời nói của hắn, nó lại rống lên một tiếng rồi xử ra thêm hai căn xúc tua nữa tam trọng kết hợp mà phách lên người hắn.
Khi ba căn xúc tua của con hàng này kết hợp lại phách lên người của hắn sau, cốt phù đại gia trong người của Kha La tiếp tục bộc phát nổ nát lấy ba căn xúc tua của Đô Hống. Nhưng lần này nổ có chút lớn chỉ thấy ba căn xúc tua của con hàng này nổ đến gần xác thân hình quái dị của nó cùng hơn ngàm dặm không gian xung quanh, hắn nhìn đến mà thầm khen cái giếng này chất lượng thật cao a.
Ba căn xúc tua cùng nhau bị hủy đi nổi đau đoạn chi một lần nhân ba không ngừng trùng kích lại con hàng này đã đau đến thân hình khổng lồ không ngừng loạn động, không ngừng rống to lên...
Người đời thường nói “tức qua hóa bò” quả là không sai, Đô Hống con hàng này tựa hồ không biết rút kinh nghiện sương máu, tiếp tục nộ hống lên vài tiếng rồi xử ra thêm mười căn xúc tua mà hợp lại lần nữa phách lên người Kha La, nhìn đến lần này con hàng Đô Hống này lại đem đến mười căn xúc tua mà phách lên người hắn, Kha La vui đến độ cười lớn không thôi khen to một câu.
-Hảo a, Hảo a, Hảo a...Ha Ha Ha Ha, thật ngưu a, Hồ gia thích ngươi rồi, đem thêm ra mà đánh lên Hồ gia này.. Ha Ha Ha hA...
Kết cục như lần trước lại đến, Đô Hống lại rống to lên lần nữa rồi đem thêm mười căn xúc tua nữa phách lên người hắn.
Hống...GGGG!
-Hảo a, tiếp tục nào..ha ha ha ha...
Hống..GGGG!
-Ha ha ha ha!
Hống..GGGG!
...........
Cứ theo mỗi tiếng rống của con hàng này là lại có thêm mười căn xúc tua rồi nhân lên không ngừng phách lên người Kha La, nhưng theo tiếng cười của hắn xúc tua của con hàng lại lại ít đi kèm theo là một tiếng rống.
Nhìn theo con hàng này bị đại gia cốt phù của hắn chấn nát đến chỉ còn lại hơn ngàn căn xúc tua nhưng tựa hồ con này đánh lên người hắn bị nghiện mà lại càn bị hủy càng thêm nhiều hơn mà không ngừng phách lên người hắn a.
Kha La không biết như thế nào mà con hàng xấu xí kinh tởm làm thiên địa ối mửa này lại như ăn xuân dược đánh lên người hắn như rất thư sướng khi xúc tua bị hủy, rống lên một cái rồi lại tiếp tục tăng số lượng xúc tua phách lên người hắn... Hành động này làm hắn suy nghĩ đến xoắn xuýt không thôi trong lòng nghĩ “Cái con hàng này Hồ gia không phải là thích bị ngược a, làm sao con hàng này lại tỏ vẻ vui mừng như vậy a...”.
Đến khi xúc tua của con hàng này còn lại có tám căn, to lớn nhất nó mới xử ra từng căn mà phách lên người của Kha La không còn rống to nữa mà nhìn như nó rất cao hứng, cứ thế tám căn..bảy can..năm căn..hai căn đến căn cuối cùng.
Khi đến căn xúc tua cuối cùng của con hàng này giơ lên, Kha La đã rõ vì sao con hàng này lại gấp gáp không có rống to khi bị hủy đi xúc tua mà lại tỏ ra vui sướng như vậy rồi. Vì căn xúc tua cuối cùng của con hàng này chính là bị hơn trăm đoạn xích to lớn nhất xuyên qua mốc nói với cả cơ thể của con hàng này, nhìn ra ý đồ của con hàng này sau Kha La ném cho nó một ánh mắt khinh bỉ rồi nói một câu.
-Cái đống quái dị ngươi lại đêm Hồ gia làm chìa khóa thoát khốn sau, hừ hừ đâu dễ dàng như vậy.
-Phong Cấm Thần Xích...Trói Buộc cái con hàng này lại cho ta...
Nói xong Kha La lấy trong bảo khố nhỏ của hắn ra một đoạn xích màu hoàng kim tho to như cánh tay hắn, dài hơn mười thước ném về căn xúc tua còn lại đang xé không phách lên người hắn, bấm pháp quyết hô to một câu. Lời nói cùng pháp ấn trên tay của Kha La vừa triển hạ xuống, chỉ thấy Phong Cấm Thần Xích tho to như cánh tay dài mười thước, nhìn nhỏ bé trước sự to lớn của căn xúc tua cuối cùng của Đô Hống ấy bất chợt phúc xuy một cái chớp mắt lớn lên thô to mười trượng dài trăm ngàn dặm một hơi quấn lấy rồi gắt gao treo cao căn xúc tua này lên giữa không trung.
Kha La cảm thấy thật vi diệu a, muốn giết con hàng này thì lại không ngừng chịu ngược mới có thể giết được, còn bắt lại thì chỉ trong hai cái nháy mắt là đã có thể khốn nó lại rồi. Vi diệu thì vi diệu nghĩ nhưng hắn lại là nhớ đến cái quá khứ đao thương của mình với cái Phong Cấm Thần Xích này a, chuyện chính là trước khi hắn hóa hình thành người.
Khi đấy cứ mõi lần mà Kha La làm sai chuyện gì khi không làm đúng ý của đại a di của hắn thì hắn sẽ bị nàng dùng cái Phong Cấm Thần Xích này treo lên mấy ngày sám hối a, lại nghĩ đến đại a di hắn không khỏi đánh một cái nổi da gà, nàng này luôn thích nhìn hắn bị treo lên a...(không thể tiết lộ:v)
Lại nói về cái Phong Cấm Thần Xích này chính là một cái bảo bối cấp Thái Hư thần a, bị nó trối lại treo lên không làm gì nhưng cũng là đau đến không ngừng hét to a, tuy là đau đến hét to nhưng là lại không thể nhìn thấy dù chỉ một viết thương nho nhỏ rất kì diệu, nhớ lại công dụng của bảo bối này sau Kha La đã nãy ra một cái ý nghĩ mà hắn vui vẽ đến cười to lên. Xong suôi nhớ lại rồi làm chính mình sợ đến nghĩ ra cái ý nghĩ mà cười to một hồi.
Kha La lại xoắn xuýt cả lên bề bộn mà nghĩ xem làm thế nào để giết con hàng này a, lúc trước hắn nghĩ chính là để con hàng này tấn công hắn rồi mọi chuyện sẽ do đại gia cốt phù này xử lý phần còn lại a, nhưng là đại gia cốt phù có phần không đáng tin cậy như trước a, chỉ chấn đến con hàng này chỉ còn lại một căn xúc tua a không có cái gì là sẽ có thể giết được nó cả. Nghĩ đến như thế Kha La không khỏi mặt hắc hóa trong lòng bực bội mà hung hăng nghĩ “Chính là Hồ gia lại bị chịu ngược cả buổi không công a, cái con hàng khuynh đảo thiên địa đến ối mửa này sau lại tồn tại làm cái gì nha, hại Hồ gia chịu đánh đến nữa ngày...nhưng là...”.
Kha La đoan xuýt nghĩ rồi nhìn tới lui con hàng mày một hồi, tựa hồ nhớ đến chính là con hàng này tựa hồ là một cái thiên địa thùng cơm ăn là không biết no nhưng lại lười biếng chỉ nằm một chỗ rồi mở miệng hấp đến đồ ăn nha. Chính là cái miệng vừa lớn vừa thối của nó đấy, từ khi hắn xuất hiện trước con hàng này đến giờ hắn là không nhìn được một lần con hàng này mở miệng qua cho dù là rống to đe dọa cùng đau đớn, nghĩ đến cách giải quyết tốt con hàng này sau Kha La cảm nhận được một trận buồn nôn kinh thiên hiên lên trong lòng, làm cho hắn có cảm giác sẽ nôn ra hết những thứ hắn đã ăn từ vạn năm trước đến nay tất cả điều sẽ nôn hết ra nếu hắn vẫn tiếp tục nghĩ đến cách giết chết con hàng này a.
Cái cách của Kha La chính là, nếu từ bên ngoài hắn tình trạng hiện giờ không thể làm gì được thì sẽ từ bên trong mà giết ra, đi vào bên trong con hàng này mà phá nát nội thể của nó giết đi từ bên trong. Kha La càng nghĩ là càng không chịu được rồi, gấp rút trong bộ dáng bản thể mà chạy qua một góc khuất không ngừng nôn ra những thứ còn sót lại trong bụng hắn ra, tại sao hắn lại không xử lý tại chỗ mà phải đi qua một góc khuất.
Bởi vì trong suy nghĩ của hắn chính là không thể để con hàng này tự hào trước khi chết còn có thể làm hắn nôn đến gần như hổng đi như vậy được.”, thế nên hắn phải chạy đi giải quyết nha.
( hắc...hắc..:D..)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.