Hồ Ca Phiêu Hương Ký

Chương 13: Xuân dược là bạn của ca




Nhìn người ngọc vấn đỉnh vu sơn mà nằm trên người mình từng ngụm từng ngụm thở dốc, ngọc dung xuân quang tứ xạ thần thái thỏa mãn, làn da tuyết trắng ửng hồng giọt giọt mồ hôi chảy dài sau khi vấn đỉnh vu sơn mà nghỉ ngơi, hắn nhìn nàng ánh mắt càng ngày càng triều mến hơn, hai tay đặt lên lưng người ngọc dịu dàng vuốt ve giúp nàng dễ chịu hơn.
Khoái cảm qua đi Chu Mị vừa cử động một chút đã cảm nhận đồ vật của Kha La vẫn còn cứng rắn ương ngạnh mà nằm trong u động của nàng, không có tia cảm giác gì là đã bị nàng làm diệu đi, cảm giác thất bại nhàn nhạt nổi lên trong lòng,nàng quyết tâm phải thu phục cho bằng được huynh đệ Kha La, nàng chóng tay lên ngực hắn ngồi dậy, lắc qua lại kiều đồn của nàng qua lại vài lần rồi vũ mị nhìn hắn nói...
-Tướng công..huynh đệ của chàng thật cứng đầu, thiếp muốn huynh đệ của chàng nghe lời thiếp..
-A..nàng muốn huynh đệ của ta nghe lời nàng như thế nào a..
-.....
Nghe lời nói của Kha La, nàng không có trả lời hắn, hai tay chống lên ngực Kha La, kiều đồn của nàng bắt đầu nâng lên hạ xuống thay cho câu trả lời của nàng. Khi kiều đồn của Chu Mị bắt đầu lay động Kha La không khỏi “hừ” một tiếng thoải mái, hai tay lại tiếp tục bắt lấy song phong to tròn bàn áp lên ấn xuống có thể nắm hết của nàng mà nhào nặn, không quá lâu tiếng rên rỉ tiêu hồn cùng xuân thủy của Chu Mị lại khởi, xuân sắc liên miên lại phát ra tứ phía....
Thời gian không biết qua bao lâu, cái lão bà khi đầu còn có vài tia nhu mì của hắn đã hóa thân hoàn toàn biến thành một yêu tinh mê chết người không đền mạng mà ở trên người hắn rong ruổi. Nàng ương ngạnh đến tự làm cho hoa huy*t của mình sưng đỏ lên như cái tiểu bánh bao, để có thể ép hắn phun xuất trong người nàng ba lần mới chịu ngoan ngoãn mà rút trong lòng hắn ngủ thiếp đi.
Nhìn thấy hoa huy*t của nàng sưng đỏ lên như một cái bánh bao nhỏ, xuân thủy cùng dương tinh của hắn đang từ từ chảy ra từ trong u động của nàng, hắn thương tiếc nhìn nàng, nhẹ nhàng vuốt ve hoa huy*t của nàng dùng linh lực bản thân giúp cho hoa huy*t đang sưng đỏ của nàng diệu đi hồi phục lại,
Cảm giác nóng bỏng khó chịu từ hạ thân biến mất đi thay thế vào một cảm giác dễ chịu truyền đến, làm cho hai mài hơi nhíu của nàng dãn ra, ngọc nhan tỏa sáng nở nụ cười đầy thỏa mãn mà tiến sâu vào mộng đẹp...
Nhìn thần thái thoải mái trên ngọc nhan của nàng, Kha La thương yêu nhìn nàng, nhẹ hôn lên trán nàng rồi ôm lấy người ngọc mềm mại tiến vào sinh mệnh pháp khí mà Đại a di đã dọn cả căn nhà của hắn luyện thành đưa cho hắn như quà nhỏ. Hắn nhẹ nhàng đặt Chu Mị nằm lên giường, dùng khăn mềm nhúng nước tẩy trừ sạch sẽ hết mọi thứ trên người nàng, dùng chăn lớn đắp lên người nàng che đi cảnh xuân của nàng.
Mặc lại hồng y, Kha La động ý niệm rời khỏi sinh mệnh pháp khí, hắn phải tìm hiểu xem mình đang ở địa phương nào. Chân trước vừa bước ra chân sau chưa kịp đặt xuống đất hắn đã phát hiện được một truyện thú vị, ý niệm khẽ động hắn đã xuất hiện trên vân tiêu, ẩn thân vào trong mây nhìn xuống phía dưới cách chỗ hắn đã ở cùng Chu Mị khoảng hai trăm dặm.
Nhìn xuống bên dưới hắn thấy một thiếu nữ mười tám mười chín tuổi, dung nhan xinh đẹp có thể sánh vai cùng Chu Mị, khí chất lạnh lùng, trên mặt ngọc của nàng còn dính lên vài mảng huyết tinh, tóc đen dài hơi rối loạn, mài dài thanh mãnh, long mi cong vút, mỹ mâu to tròn long lanh hơi ảm đạm nhưng có thể bắt được xuân ý đang cố áp chế bên trong, mũi nhỏ tinh mỹ, đôi môi hồng hơi tái nhợt hô hấp có vẻ hơi khó nhọc, da thịt trắng như tuyết nõn nà, cổ thon nhỏ trắng như bạch ngọc,thân hình thướt tha thành thục có lồi cólõm, làn da tuyết trắng nõn nà, mặc một bộ y phục màu xanh rách nát vài chỗ lộ ra vết thương còn đang chảy máu, vết rách trên ngực lộ ra một mảnh trắng như tuyết tròn trịa ngạo nghễ ưỡn lên, eo thon gọn thắt chặt, mông tròn đầy đặn vễnh lên sau lớp y phục, ẩn ẩn có thể thấy được hai chân thon dài mảnh khảnh cùng bàn chân nhỏ nhắn đang không ngừng vũ động vận khởi thân pháp trái ba phải sáu cực tốc mà chạy về phía trước.
Nàng chạy thật nhanh, một lần thực hiện xong thân pháp kì lạ dưới chân là bước ra hơn một dặm, tuy nàng chạy thật nhanh nhưng phía sau lại có ba người bố phục khoác áo choàng đen bám sát theo khoảng cách duy trì hơn chín trăm trượng. Chạy được hơn mười dặm nàng đột nhiên ngừng lại, vì trước mặt nàng là một vực sâu không thấy đáy.
Khi nàng dừng lại chưa đến ba hơi thở ba bố y nhân đã đuổi tới đứng cánh nàng khoảng hai mươi trượng, nhìn thấy nàng dừng lại một người trong ba bố y nhân bước lên một bước nâng kiếm chỉ về phía nàng nói.
-Tiểu nữ nhân, mau giau vật ấy ra đây, ba huynh đệ chúng ta có thể thương tình mà giúp cho ngươi giải trừ Nhuyễn Cơ tán...
-Khắc lổ..khắc lổ đúng đấy mâu giao thứ đấy ra đây, rồi huynh đệ chúng ta sẽ giải Nhuyễn Cơ tán để ngươi được khoái hoạt..
-....
Nàng nghe ba tên đấy nói mà sát ý trong mắt ngày càng tăng, Nhuyễn Cơ tán chính là độc dược khiến nữ nhân động tình cơ thể nhuyễn yếu vô lực mà tên có giọng cười quái dị đã dùng đánh lén nàng hạ độc vào người nàng, hừ lạnh một tiếng nàng mới lạnh lùng mà nói.
-Mơ tưởng, dù có chết ta cũng sẽ không đưa cho ngươi vật ấy..
Ba bố y nhân nghe nàng nói thì cười lớn lên, một tên trong ba người dùng giọng trêu chọc giọng khinh thường mà nói với nàng.
-Tiểu ny tử, đừng có dùng lời ấy nói với huynh đệ của ta, chờ xem chốc lát nữa huynh đệ bọn ta làm cho ngươi rên la như thế nào... Khắc lổ..khắc lổ...
-Ha ha ha ha.. Đúng đấy xem huynh đệ bọn ta như thế nào mà làm ngươi rên la...
-Ha ha ha ha...
Sát ý trong mắt nhất thời bộc phát, nàng như một mũi tên bắng người lao về phía ba bố y nhân, lạnh lùng lên tiếng.
-Hừ..trước khi đấy ta cũng sẽ lấy một mạng trong ba người các ngươi..
-Tam Kiếm Tịch Thủy- Nhất Kiếm Phân Thân.. Chết..
Khi chữ “chết” của nàng vừa kêu ra chỉ thấy một tên trong ba bố y nhân đã hét thảm lên..
-Aaaaaaa..khúc..
Diễn biến quá nhanh làm cho hai tên còn lại không kịp phản ứng, cả hai chỉ kịp nghe xong một chữ chết cuối cùng của nàng thì đã thấy một cái bóng lóe lên, nhất thời nàng biến mốt rồi quay trở lại vị trí cũ, khi hồi phục tinh thần lại thì cả hai bố y nhân nghe được tiếng hết thảm của một người trong cả ba cùng một tiếng tuyệt khí của hắn. Nhất thời cả hai hét lên một tiếng phần nộ.
-Nhị đệ(ca)..
-Tiểu nữ nhân đáng chết...ta muốn giết ngươi..
Nghe được tiếng hét thảm cùng phân nộ cùng lời nói của bọn chúng, nàng cười lạnh một tiếng, ánh mắt thích thú mà nhìn thần sắc của hai tên kia cùng thi thể phân hai đầy máu cùng nội tạng vươn vãi khắp nới của tên còn lại nở nụ cười lại nói..
-Ta đã nói sẽ lấy một mạng trong ba người các ngươi thì sẽ lấy được, các ngươi không cần nhìn ta như vậy, chuyện các ngươi làm còn kinh khủng hơn ta nhiều.. A..hai tên các ngươi muốn giết ta sao.. khách khách không cần tự ta sẽ...
Nói xong lời cuối cùng nàng ô hô một cái xoay người nhảy xuống vực sâu không đáy trước nộ nhãn của hai tên kia, bởi vì khi nàng dùng một thức trong “Tam Kiếm Tịch Thủy- Nhất kiếm phân thân” thì Nhuyễn cơ tán áp chế trong người nàng đã suôi theo kinh mạch toàn thân của nàng mà phát tác. Nếu nàng không nhảy xuống vực thì sẽ mềm yếu vô lực động tình như dâm phụ mà để cho hai tên kia chà đạp.
Nàng thật hận phụ thân nàng cùng hối hận đã nói cho hắn nghe về giấy mơ của mẫu thân nàng, để rồi hắn cùng với những huynh đệ không bằng súc sinh của hắn bắt theo nàng cùng mẫu thân nàng vào Đông Mạc để lấy thứ đó trong giấy mơ của mẫu thân mình. Để rồi khi gặp chuyện hắn đã đẩy nàng cùng mẫu thân ra để thế mạng cho hắn, mẫu thân vì cứu nàng mà bây giờ hạ lạc không rõ, nàng thật hận chính mình cùng tên phụ thân cùng huynh đệ súc sinh của hắn...
Không để nàng “hận” bao lâu Nhuyễn Cơ tán trong cơ thể nàng cũng đã bộc phát, còn có một tia thanh tĩnh cuối cùng nàng khó nhọc đưa kiếm lên toan muốn kết liễu sinh mệnh mình trước khi biến thành một dâm đãng nữ nhân vừa rên rỉ trong khi đang rơi xuống đáy vực.
Nhưng thanh kiếm của nàng chưa kịp chạm vào da thịt tuyết trắng nõn nà trên cổ nàng thì đã tí tách nổ thành từng mãnh nhỏ, nhìn thấy như thế mắt nàng hiện lên tuyệt vọng, nội tâm yếu ớt nghĩ “tại sao không cho ta chết đi cơ chứ, lão tặc thiên muốn ta thành dâm oa đãng phụ rồi mới cho ta chết sao”, trước khi tia ý thức cuối cùng mất đi nàng cảm nhận được mình đã lọt vào thứ gì đấy thật rắn chắc, thật ấm áp bên tay nàng còn nghe được thứ đó lên tiếng.
-Ngủ đi.
Oa..nàng nhận ra đó là giọng cùng lòng ngực của một nam nhân, trước khi ý thức cuối cùng mất đi nàng nghĩ “a..sao lại ấm áp như vậy, còn ôn nhu như thế nữa..ước gì ta...” nhưng không đợi nàng nghĩ xong, ý thức của nàng cũng mất đi.
Đó không phải là ai khác mà chính là Kha La, đại sắc hồ của chúng ta, hắn đã ẩn thân trên hư không nhìn hết tất cả hành động của nàng và biết được sơ sơ về tính cách của nàng, nếu hắn mà ăn sạch nàng khi nàng mất đi ý thức sau khi nàng thanh tĩnh cũng sẽ không làm gì hắn, mà chỉ nhìn hắn vài cái rồi một chướng suy lạp tự sát a, tuy hắn sẽ không để nàng chết nhưng cũng không nắm chắc lắm sẽ khiến nàng cho hắn tâm nàng a. Suy nghĩ của hắn đã đoán đúng nếu hắn mà lợi dụng ăn nàng thì nàng sẽ một chưởng mà suy lạp đạp chết mình, nếu nàng không chết thì cũng chỉ như nữ thi để hắn kiền nàng, không có thái độ gì cho hắn cả. Nên hắn cũng chỉ làm cho nàng ngất đi, áp chế độc trong người nàng, vì hắn còn có diệu dụng a, mị độc trong người nữ nhân luôn là huynh đệ chí giao của Kha La a, đại sắc hồ muốn thịt nàng khi tinh thần nàng thanh tĩnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.