Hi Du Hoa Tùng

Chương 575: Viêm Chánh thành ma




Đầu tiên, phải đánh tan điều băn khoăn của Nghê Thường.
Tiếp theo, hắn phải có đủ thực lực. Người tu chân vốn dĩ cường giả vi tôn, chỉ cần hắn có đủ thực lực, tin tưởng luân lý đạo đức cũng thành chó má. Đến lúc đó không ai dám nói tới một cường giả.
"Tam sư tôn, ta hy vọng ngươi có thể thuyết phục đại sư tôn, cho Phượng viên giúp ta." Ngữ khí có chút mập mờ, lại có chút xấu hổ, Lưu Phong biết, đối với tam sư tôn, tuyệt đối không thể gấp, càng không thể mạnh mẽ. Cho nên linh cơ vừa động, hắn liền nói đến chính sự.
Nghê Thường khẽ cười một tiếng, nói: "Phong nhi. Chuyện này ta và đại sư tôn ngươi đã nhắc tới. Chỉ là, nàng phải thấy thế lực của ngươi. Chỉ khi thế lực ngươi có thể chống lại Đông cung cùng Yến vương phủ, lúc đó Phượng viên mới có thể chuyển sang cầm cự giúp ngươi."
"Phong nhi, đại sư tôn ngươi là như thế, luôn luôn lúc nào cũng đặt lợi ích sư môn lên đầu tiên, ta hy vọng ngươi không nên trách nàng." Nghê Thường giải thích.
Lưu Phong cười cười: "Tam sư tôn, ngươi yên tâm, ta biết nên làm thế nào tốt."
"Tam sư tôn, vài ngày nữa ta phải về kinh đô, ngươi cùng đi không?"
"Ân." Nghê Thừơng lên tiếng, nói tiếp: "Phong nhi, ta chợt nhớ ra có một số việc cần làm, hôm nay không cùng ngươi nói nữa."
"Cung tiễn sư tôn!" Lưu Phong cười nói.
"Tiểu tử thúi, miệng càng ngày càng dẻo, còn dám chọc ta."
"Phong nhi, sư tôn thật sự rất chờ mong được biết bí mật của ngươi." Trước khi đi, Nghê Thường thâm ý nói: "Ta cùng ba vị sư tôn của ngươi vẫn đang suy nghĩ, ngươi từ nhỏ không có rời khỏi Vân Mộng Trạch, tại sao sau khi trở lại thế giới thế tục, tâm lý lại có nhiều chuyễn biến như vậy."
"Tam sư tôn, ngươi yên tâm, đợi khi thời cơ thành thục, ta sẽ nói với các ngươi."
Nhìn thân thể mềm mại của Nghê Thường rời xa, Lưu Phong không khỏi âm thầm bật cười, rốt cục cũng quang minh chính đại mò tới bộ ngực phong mãn cũa nàng, cảm giác thật là tốt.
Bước tiếp theo, kế họach của Lưu Phong là xâm phạm mỹ đồn của tam sư tôn. (Bó tay)
Nóng lòng không ăn được đậu hủ nóng. La mã cũng không phải một ngày là kiến lập thành, Lưu Phong tiến hành chậm rãi, từng bước một, từng bước một chinh phục Tam sư tôn. Chinh phục thiên hạ mỹ nữ.
Thời gian vài ngày kế tiếp. Thánh sơn trên dưới cơ bản đã ổn định, tại thần thánh quân đoàn cùng thuộc hạ Lưu Phong phối hợp, tất cả các ẩn họa đều đã diệt trừ.
Thân phận Khuynh Thành thánh giáo chủ đã thông lệnh đến tất cả các phân đàn trong cảnh nội đế quốc.
Một số ít trốn sâu trong địa phương của Thái Thựơng hộ pháp đều nhất nhất bị tra ra. Toàn bộ xử tử.
Kinh qua sự viêc lần này, thế lực Thánh giáo mặc dù có tổn thất rất lớn. Nhưng đã hoàn toàn ổn định từ trên xuống dưới.
Lưu Phong quyết định để cho Đan Hùng, Tố Nương, Thiên Đại, Hắc Vân trước tiên mang theo Thần Thánh quân đòan phản hồi Phong thành. Còn mình mang theo Lăng Ba, cùng Nghê Thường, Tuyệt Tình trực tiếp trở về kinh đô.
Về phần Lý Hương Quân cùng Khuynh Thành tự nhiên phải ở lại Thánh sơn một thời gian để củng cố địa vị chính mình.
Hôm nay, nhóm Lưu Phong ba người một quỷ đang chuẩn bị xuất phát, đột nhiên nghe được bên ngoài truyền đến hàng loạt những âm thanh huyên náo, có tiếng kêu la thảm thiết.
Trong lòng cả kinh, hắn vội vàng chạy ra ngoài xem coi. Đã thấy trên sân Thánh điện rộng lớn khắp nơi đều là đệ tử Thánh giáo, bọn họ đều kêu la ầm ĩ, bỏ chạy tứ tán, diện mạo hoảng sợ.
Lưu Phong trong lòng biết không ổn. vội vàng kéo một Thánh giáo đệ tử đang kinh hỏang bỏ chạy hỏi: "Xảy ra chuyện gì rồi? Sao lại kinh hỏang như thế?"
Ngừơi nọ thấy người hỏi là Thánh vương, cũng không dám chậm trễ vội vàng nói: "Cấm địa phía sau núi có ma đầu xuất hiện. rất nhiều huynh đệ đều bị hắn ăn thịt."
"Ma đầu?" Lưu Phong nghe vậy khẽ cau mày. Chắc không phải là người Bạch Khiết từng đều cập qua là lão tặc Độc Cô Nhất Ma chứ.
Khi trước Bạch Khiết từng nói qua, có một phần Tam Phân Quy Nguyên Đan tựu hồ ngay tại Thánh sơn.
Lúc này đây, bốn phía đã trở thành một mảnh hỗn lọan.
Lưu Phong hơi run một chút. Sắc mặt có chút tái nhợt. Đan Hùng bọn họ cùng Thần Thánh quân đoàn vừa mới rời đi. Bên mình nhân số không nhiều lắm, vạn nhất thật sự là Độc Cô Nhất Ma, phiền toái rất lớn.
Chuyển mắt nhìn, thấy bốn phía vang lên tiếng kêu thảm không ngừng, trở thành một bộ dáng hoảng lọan
"Phong nhi, xảy ra chuyện gì?" Nghê Thường cùng Lăng Ba vốn đang ở khuê phòng thu thập đồ vật, nghe được những tiếng kêu thảm thiết bên ngoài cũng vội vàng đi ra.
Lưu Phong đang muốn trả lời. Lý Hương Quân cùng Khuynh Thành đã mang theo cao thủ Thánh sơn chạy tới đây.
Nhưng vào lúc này. Một tiếng kêu thảm thiết thê lương truyền đến. Không đợi Lưu Phong cùng những người khác phản ứng, ngay sau đó lại truyền đến một tiếng hét thảm nữa. Hai tiếng kêu này bi thảm cực kỳ, tràn ngập sự sợ hãi cùng thống khổ.
Lý Hương Quân khuôn mặt tái nhợt tựa hồ không còn chút máu. Theo tíêng kêu tìm đến, không khỏi bị một màn dọa sợ ngây người, cách Thánh điện khỏang cách không xa là một gian trung thiên điện, nơi này khắp nơi đều là những thi thể không tòan vẹn của đệ tử Thánh giáo.
Một đạo tử khí màu đen nhất thời bắn nhanh đi.
"vậy đạo tử khí này phải hay không chính là Độc Cô Nhất Ma?" Lưu Phong nhìn chăm chăm cổ hắc khí nọ âm thầm kinh hãi. Ma đầu này cũng thật sự quá độc ác, cư nhiên chuyên ăn não tủy.
"Hình như không phải Độc Cô Nhất Ma?" Lý Hương Quân lắc đầu, suy nghĩ một chút nói: "Nếu là Độc Cô Nhất Ma, uy lực so với này còn lớn hơn. Phỏng chừng là đệ tử của hắn Viêm Chánh."
"Sư tôn. Ngươi nói ma đầu này chính là con cóc nọ." Khuynh Thành khinh miệt nói: "Ngừơi này cũng quá tức giận, theo đuổi tỷ tỷ không được, cư nhiên thành ma."
"Mỹ nhân tỷ tỷ. Ngươi như thế nào lại kết luận đây là Viêm Chánh, mà không phải là Độc Cô Nhất Ma?" Lưu Phong không giải thích được, khó hiểu hỏi.
Lý Hương Quân thóang do dự một chút. Nói: "Độc Cô Nhất ma tuyệt đối không đi ra khỏi cấm chế sau núi. Cho dù là hắn thành ma, cũng không được. Cấm chế phía sau núi cùng tâm thần Độc Cô nhất ma tương liên, nếu hắn mạnh mẽ đột phá cấm chế, một khi cấm chế bị hủy diệt, tâm thần của hắn cũng bị hủy diệt theo".
Lưu Phong nghe vậy, hít một hơi: "Cấm chế thật độc."
Lúc này. Cổ tử khí màu đen nọ đã xoay quanh dựng lên, trực tiếp tiến thẳng đến hướng sân rộng phía trứơc địa phương có nhiều đệ tử nhất, tốc độ cực nhanh, đảo mắt đã tới.
Lập tức có mấy người Thánh giáo đệ tử bị cuốn vào trong tử khí, ngay cả tiếng kêu thảm còn chưa có phát ra đã biến thành tóai nhục, tử trạng thật sự là thê thảm.
Mà càng nhiều Thánh giáo đệ tử la hét chạy trốn tứ tán, nhưng cũng không cách nào tách ra khỏi đạo tử khí nọ, tốc độ của nó quá nhanh.
Mắt thấy càng lúc càng nhiều đệ tử Thánh giáo bị đạo tử khí nọ cắn nuốt, Lý Hương Quân sắc mặt trầm xuống, cũng không dám do dự nữa, vội vàng xông ra ngoài cùng đạo tử khí kia giao chiến.
"Mỹ nhân tỷ tỷ, ngươi nhừơng cho ta đi." Lưu Phong thi triễn Thất Tinh bộ ngăn ở phía trước Lý Hương Quân, lạnh nhạt nói: "Ngươi không phải đối thủ của hắn, nhường cho ta đi." Nói xong hắn hoắc mắt thân thể dựng đứng lên, lao thẳng vào bên trong đạo tử khí.
Lưu Phong quả thật không còn lựa chọn, nếu hắn buông tay bất kể tất cả. Chỉ biết sẽ có nhiều hơn đệ tử Thánh giáo chết dứơi tay ma đầu này. Đừng xem hắn bây giờ không quản chuyện của Thánh giáo. Nhưng trong lòng hắn, đã đem Thánh giáo nhận định là thế lực của mình. Bây giờ chỉ còn thời gian là một vấn đề.
"Tiểu bạch kiểm là ngươi. a a. Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không lối lại xông vào, không nghĩ tới chỗ này có thể thấy ngươi. Thật tốt quá." Tử khí màu đen bên trong đến một âm thanh mang theo chút kinh ngạc.
Lập tức. Tử khí màu đen nọ đột nhiên đứng lại, tại phía trên Lưu Phong xoay quanh không đi.
"Viêm Chánh, ngươi là kẻ bại tứơng của ta, không nghĩ tới nhiều ngày không thấy, ngươi đã biến thành như thế này, thật sự là bi ai a." Lưu Phong khinh thường trào phúng nói.
Bên trong hắc khí truyền đến âm thanh khàn khàn của Viêm Chánh: "Tiểu bạch kiểm, lần trước thua cho ngươi, đó là vận khí của ngươi, hôm nay ta đã hấp thu lực lượng của Độc Cô Nhất Ma lão tặc. Ngươi căn bản không phải đối thủ của ta."
Lý Hương Quân nghe vậy, hơi kinh hãi, nhịn không đựơc hỏi: "Viêm Chánh, ngươi nói là thật sao, Độc Cô Nhất Ma đã chết?"
Bên trong hắc khí truyền đến âm thanh kiêu ngạo của Viêm Chánh: "Đương nhiên đã chết. Lão tặc thật ngây thơ, khờ khạo tưởng rằng chính mình có thể đột phá cấm chế, lại không nghĩ rằng cuối cùng thành tiện nghi cho ta."
Lý Hương Quân nghe vậy. Thở dài một tiếng. Nói: "Độc Cô Nhất Ma ngày nào còn là Thánh giáo thiên tài. Lại không nghĩ rằng đi nhầm một bứơc. Từng bước xuống, cuối cùng nhận lấy kết cục hình thần cụ diệt."
Lưu Phong nghe vậy. Mừng rỡ: "A a. Không sai, Độc Cô Nhất Ma đã chết, cư nhiên đã chết." Lưu Phong đã quyết định chủ ý. Chuẩn bị vài ngày nữa về kinh đô. Nếu Độc Cô Nhất Ma đã chết, vậy tình kiếm một khõa Tam Phân Quy Nguyên Đan chẵng phải dễ dàng rất nhiều sao.
Nghĩ tới đây, Lưu Phong hiểu được chính mình trứơc tiên cần nhanh chóng tiêu diêt Viêm Chánh này.
"Tiểu bạch kiểm, Khuynh Quốc đâu rồi?"Viêm Chánh tán đi tử khí màu đen quanh thân, lộ ra khuôn mặt dữ dằn, hung hăng hướng Lưu Phong nói: "Nàng là đàn bà của ta. Sớm muộn cũng là của ta."
Khuynh Thành nhíu mày, thấp giọng hỏi Lý Hương Quân: "Sư tôn, con cóc này tựa hồ còn có ý thức. Nghe nói, lúc thành ma sẽ mất đi ý thức bản thân. Thánh giáo công pháp, tu luyện thành ma tỷ lệ rất lớn, trong điển tịch từng ghi lại rất nhiều sự việc thành ma. Chỉ là có thể giữ lại được ý thức bản thân cũng là lần đầu nhìn thấy."
Lý Hương Quân suy nghĩ một chút nói: "có lẻ việc hắn hấp thu Độc Cô Nhất Ma là nguyên nhân."
Ta khinh a, ngươi ****** thành bộ dáng bây giờ rồi, cư nhiên hòan tòan không có quên đàn bà của lão tử.
"Dựa vào ngươi, *****, hôm nay ta nhất định cho ngươi hình thần cụ diệt." Lưu Phong mắng to một câu, giơ lên Hạo Thiên kiếm lập tức vọt tới.
Viêm Chánh khóe miệng hiện lên một tia cừơi cợt khinh thường: "không biết tự lượng sức mình."
"Phang!"
Một tiếng kêu, Lưu Phong huy vũ Hạo Thiên kiếm chuẩn xác chém lên ngừơi Viêm Chánh, chỉ là hiệu quả cực kỳ không ngờ, Viêm Chánh tại bên trong tử khí maù đen không có việc gì. Nhưng hắn lại bị một cổ lực phản chấn thật lớn hất văng ra ngoài.
Lưu Phong lảo đảo đứng lên, sắc mặt có chút tái nhợt. Trong lòng kinh hãi không thôi, không nghĩ tới tám phần lực lượng của mình, ngay cả thân thể cũa Viêm Chánh cũng không chạm được.
Tuyệt Tình cùng Nghê Thường thấy Lưu Phong địch không lại. Chuẩn bị tiến lên vây công.
Viêm Chánh cừơi lạnh một tiếng nói: "Các ngươi còn có chuyện của các ngươi."
Nói xong, chỉ thấy hai tay hắn kết khởi một đạo kết ấn quỷ dị, trong miệng lẩm bẩm. Rất nhanh, việc lạ xảy ra, các tàn thi lúc trước bị hắn hút đi não tủy đột nhiên quỷ dị đứng lên.
Chỉ trong chốc lát thời gian, chung quanh Tuyệt TÌnh bọn họ đã có hơn năm mươi ánh mắt ngốc trệ của tàn thi.
Lúc quần thể tàn thi sống lại, bốn phía xung quanh tràn ngập một cổ hắc ma khí nồng đậm, tựu ngay cả cây cỏ xung quanh cũng trong nháy mắt bị hắc ma khí ăn mòn, chậm rãi biến thành khô héo.
Khiến kẻ khác ngạc nhiên nhất chính là, lúc tàn thi đi qua. Phía sau đó là một lọat dấu chân đen nhánh.
Lý Hương Quân kinh hãi: "Là hắc thi độc. Mọi ngừơi cẩn thận, các thi thể này đã bị Viêm Chánh luyện hóa thành hắc ma thi."
Thấy tình hình này, ở trong vòng vây Nghê Thừơng thở dài trong lòng một tiếng, từ tình huống bây giờ xem ra, bọn họ tựa hồ không có cách nào đi cứu viện Lưu Phong. Chỉ hy vọng nhanh một chút tiêu diệt hết tàn thi ác độc xung quanh. Lúc lại đi trợ giúp Lưu Phong.
Nhìn quần thể tàn thi tràn ngập sát khí chậm rãi tới gần, Tuyệt TÌnh cùng mọi ngừơi trong lòng đều yên lặng tính tóan, cần dùng cái biện pháp gì tốt nhất đễ hủy diệt những cổ hắc ma thi mang theo độc khí này.
"Nghê Thừơng tiên tử. Các ngươi trứơc tiên lui ra sau. Để ta thử xem uy lực của đám hắc ma thi này." nói xong, Tuyệt Tình sắc mặc trầm xuống. Một cổ sát ý sắt bén bạo phát ra.
"Lão phu đã hơn trăm năm nay không có động tâm sát phạt. Hôm nay đành phá lệ một lần."Tuyệt tình quát lạnh một tiếng, nhất thời vọt lại.
"Trứơc hết cho các ngươi xem uy lực của ta là Tuyệt Tình chi âm!"
Tuyệt Tình một bên rất nhanh vọt tới vòng vây của hắc ma thi, há mồm phát ra một âm thanh cổ quái.
"Tuyệt Tình tiền bối, hắc ma thi này không có ý thức, âm công đối với bọn họ không có hiệu quả."Lý Hương Quân lên tiếng nhắc nhở.
Nhưng là, không thể ngờ được, những hắc ma thi khỏang cách tương đối gần Tuyệt Tình, rõ ràng biểu hiện vẻ mặt thống khổ. Có không ít hắc ma thi tựu nỗi giận, bắt đầu xoay qua công kích đồng lọai chung quanh.
Thừa dịp hắc ma thi lâm vào hỗn lọan, Tuyệt TÌnh hét lớn một tiếng, nói: "Mọi người, bắt đầu công kích!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.