Hi Du Hoa Tùng

Chương 448: Người yêu trong lòng




Muốn ah, sao có thể không muốn chứ. Lưu Phong có rất nhiều nữ nhân, mỗi người tu chân đang lo không có Song Tu tâm pháp. Lần trước Bạch Khiết truyền thụ, cũng chỉ là để chữa thương, còn chuyện tu chân thì không thể được. Nghiêm chỉnh mà nói, nó hoàn toàn không thể sử dụng, phải chính thức có một Song tu tâm pháp.
Tuyệt Tình từ ánh mắt vội vàng của Lưu Phong có thể nhận ra, đột nhiên cười cười: "Đi thôi, về trước rồi hãy nói tiếp." Tiểu tử muốn có Song Tu tâm pháp còn coi ngươi có giác ngộ hay không. Đến tửu quán, uống cho sảng khoái rồi nói tiếp.
Kinh Đô, tại một tú lâu
"Khuynh Thành tỷ tỷ, tỷ hình như không thích sự đối đãi ở Thánh Sơn?" một nữ nhân mặc bạnh y trắng muốt mỉm cười nhìn nữ nhân xinh đẹp trước mặt hỏi.
Nữ nhân được gọi là Khuynh Thành đích thực là một nữ nhân xinh đẹp, khoé mắt có chút kiều mị, con ngươi lộ ra một ánh mắt mê ly, thở dài một tiếng, nhàn nhạt nói: "Châu Nhi, muội nghĩ làm sao ta có thể thích ở Thánh Sơn được?"
Châu Nhi cười hi hi nhìn Khuynh Thành nói: "Khuynh Thành tỷ tỷ, kỳ thật Châu Nhi cũng không thích ở Thánh Sơn. Muội rất chán ghét những nghi thức phiền phức. Ở bên ngoài tốt hơn, ở đây không khí không có mùi máu tươi, cũng không phải cả ngày đối mặt với lão đầu xấu xa đó."
Khuynh Thành mỉm cười gật đầu: "Ta cũng biết là như vậy. Thánh Sơn tranh đấu rất nhiều, đợi ở đó thật sự rất mệt mỏi."
Châu Nhi chớp chớp cặp mắt to hỏi: "Nhưng lKhuynh Thành tỷ tỷ, tỷ bây giờ là Thánh Nữ duy nhất của Thánh giáo. Tỷ nên ở lại Thánh Sơn để chủ trì đại cục. Chẳng lẽ tỷ đã quên chí hướng của mình?"
Khuynh Thành nghe vậy, sắc mặt nhất thời một trận mơ hồ: "Châu Nhi, muội còn nhỏ, có một số việc muội còn chưa hiểu được. Lần này ta và Thanh Liên nhiệm vụ thất bại, Thánh Sơn lão gia đối với ta đã có ý kiến. Nhất là Thái Thượng Hộ Pháp, ngang nhiên ngay trước mặt ta. quả thật không coi ta ra gì."
Châu Nhi trong mắt hiện lên một đạo sát ý: "Khuynh Thành tỷ tỷ, nếu có Thánh Linh tương trợ, Châu Nhi có thể trợ giúp tỷ đánh bại Lão đầu xấu xa đó."
Khuynh Thành có chút thở dài nói: "Đáng tiếc, Thánh Linh cũng không biết đang ở địa phương nào?"
"Nếu không chúng ta đi tìm Khuynh Quốc tỷ tỷ hỏi một chút, Tỷ ấy có lẽ biết Thánh Linh hạ lạc nơi nào? Lão chủ nhân lưu lại quyền thế, không thể để cho Lão đầu xấu xa đó cướp đi. Lần trước, Châu Nhi trong lúc vô ý nghe được, Lão đầu xấu xa đó muốn một lần nữa thiết lập Hữu Thánh Nữ chức vị tại Thánh Sơn." Châu Nhi chớp đôi mắt to, khờ khạo hỏi.
"Hừ" Khuynh Thành cười lạnh một tiếng nói: "Châu Nhi, Khuynh Quốc đã không còn là Khuynh Quốc của ngày trước nữa, sợ rắng nàng bây giờ đang tình chàng ý thiếp ở đâu đó."
Dừng một chút, Khuynh Thành chăm chú nói: "Mẫu thân lưu lại quyền thế cho ta, ai cũng đừng nghĩ có thể cướp đi."
Châu Nhi nhìn lên bầu trời một chút, lười nhác nói: "Khuynh Thành tỷ tỷ, tỷ và Khuynh Quốc tỷ tỷ vốn đều là Thánh Nữ, ở lại Thánh Giáo mới là nơi tốt nhất. Theo lời của Thánh Giáo, các tỷ có thể hô mưa gọi gió, hưởng đời đời vinh hoa phú qúy, như thế nào lại có chuyện lưu luyến thế tục mà bị cuốn vào chốn hồng trần này?"
Khuynh Thành nhẹ nhàng khe khẽ thở dài, cũng không có trả lời, chuyển mắt nhìn vào bầu trời sâu thẳm, thần tình u oán, một lúc lâu mới mở miệng nói chuyện: "Như Khuynh Quốc mà nói, vinh hoa phú qúy, quyền thế ngập trời tất cả đều là hư vô. Bây giờ đối với nàng chỉ muốn có cuộc sống yên lặng bình tĩnh. Đáng tiếc, nàng đi theo tên nam nhân xấu xa Lưu Phong, nhất định sẽ không được yên lặng bình tĩnh."
"Khuynh Thành tỷ tỷ, vậy còn tỷ? Tỷ muốn cuộc sống như thế nào?" Châu Nhi lạnh nhạt hỏi.
Khuynh Thành ngẩng đầu lên, nhìn ra ngoài cửa sổ, trong đôi mắt trong suốt như nước, lông mày khe khẽ nhíu, phảng phất một tia thống khổ đọng ở giữa trán: "Kỳ thật ta cũng không biết." Từ nhỏ đến lớn nàng sống như một cái bóng của Khuynh Quốc. Nhớ kỹ, từ khi hiểu chuyện, nàng đã thề sẽ siêu việt như Khuynh Quốc. Hôm nay, nàng rốt cuộc đã có thể ngang bằng Khuynh Quốc. Nhưng là chuyện không đơn giản như vậy. Bởi vì không như ý nguyện có thể kế thừa Thánh Linh, hơn nữa lần này nhiệm vụ thất bại, địa vị của nàng đã chịu rất nhiều thử thách.
Lão đầu xấu xa kia thậm chí còn có kế hoạch một lần nữa lập Hữu Thánh Nữ.
Khuynh Thành bây giờ trong lòng rất loạn, nàng thậm chí bắt đầu nghi vấn không biết chính mình mục đích cuối cùng là gì.
Lần này sau khi trở về, chứng kiến sự dối trá của Khổng Hậu, nàng thậm chí nghĩ, hiểu được lựa chọn của Khuynh Quốc có lẽ là chính xác. Mặc dù, đi theo bên người Lưu Phong, nàng chưa chắc có được bình yên tĩnh lặng cuộc sống. Nhưng nàng đã tìm được một người làm chỗ dựa.
Dùng tên giả Liên Nguyệt cùng Lưu Phong ở cùng một chỗ trong thời gian dài. Khuynh Thành đối với con người của Lưu Phong cũng có chút hiểu rõ. Không tính sự hoa tâm của Lưu Phong, thì hắn đích thực là một nam nhân xứng đáng để phó thác.
Cẩn thận suy nghĩ lại, kỳ thật Lưu Phong hoa tâm cũng không có gì, một nam nhân vĩ đại như thế, tuyện đối không có khả năng một nữ nhân có thể hưởng trọn một mình.
"Đáng chết chính là Thanh Liên, ngang nhiên dám phản bội ta. ngang nhiên trở thành nữ nhân của Lưu Phong." Khuynh Thành trong lòng rất bực tức.
Nhìn mi mắt Khuynh Thành có chút thống khổ, Châu Nhi nhìn nàng, trong lòng vô số ý niệm thật nhanh lưu chuyện, từ khi có linh thức tới nay, đều ẩn nấp tu luyện trong ý thức hải cùa Khuynh Thành. Trước kia mặc dù không thể đi ra, cũng không thể nói chuyện, nhưng là có thể thông qua ý thức hải, cảm nhận được nội tâm của Khuynh Thành.
Bao nhiêu năm rồi, nội tâm của nàng giao động như vậy là lần đầu tiên, thậm chí còn có chút thống khổ.
"Khuynh Thành tỷ tỷ, tâm tình của tỷ đang rối loạn." Châu Nhi trầm tư một chút, đột nhiên ngẩn đầu lên nói: "Khuynh Thành tỷ tỷ, muội biết tại sao tâm tình của tỷ lại rối loạn."
Khuynh Thành lạnh nhạt cười: "Muội nói xem?"
"Khuynh Thành tỷ tỷ, tỷ đã động chân tình? Trong lòng tỷ đã có hình bóng của nam nhân?" Châu Nhi mỉm cười nói, ánh mắt hiện lên tia hài hước, hích hích mũi.
Khuynh Thành nghe vậy thân thể mềm mại run lên, quay đầu kinh ngạc nhìn Châu Nhi, không tức giận nói: "Muội là tiểu quỷ đầu, muội nói gì chứ, làm sao như vậy được?"
Không biết tại sao, mặc dù ngoài miệng phủ nhận, nhưng là trong lòng Khuynh Thành lại có cảm giác kỳ lạ, thậm chí sắc mặt đỏ lên có chút xấu hổ. Như bông hoa tươi kiều diễm trên mặt hiện lên vài tia ửng đỏ.
Châu Nhi mặt đầy đắc ý cười cười nói: "Khuynh Thành tỷ tỷ, thật không có sao? Tỷ quên là muội chính là ẩn nấp trong ý thức hải của tỷ rất nhiều năm ah. Hôm nay, mặc dù chúng ta đã tách rời, nhưng là muội vẫn có thể cảm nhận được tâm ý của tỷ."
Khuynh Thành kinh ngạc liếc mắt nhìn Châu Nhi một cái, vẻ mặt trở nên hoảng hốt: "Châu Nhi, muội nói xem, tỷ cuối cùng là người như thế nào?"
Châu Nhi sửng sốt một chút, lập tức cười nói: "Người tốt!"
Người tốt? Khuynh Thành thở dài một tiếng, thật lâu không có mở miệng, cũng không biết trong lòng đang nghĩ đến cái gì.
Châu Nhi thản nhiên cười nói: "Khuynh Thành tỷ tỷ, trai lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng, trong lòng tỷ có nam nhân là chuyện bình thường. Chỉ là trước khi kế thừa Thánh Linh, tỷ ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện đó với nam nhân, không đánh mất nguyên âm là được."
Khuynh Thành mặt đỏ lên, thấp giọng nói: "Nói bậy, chỉ có muội với nam nhân mới xảy ra chuyện đó."
Châu Nhi cười hắc hắc, vẻ mặt không quan tâm: "Muội thật ra cũng muốn thử xem, bất quá muội nghĩ, trong thiên hạ cũng không có nam nhân nào chịu nổi hàn khí của muội."
"Tiểu qủy đầu, chẳng lẽ ngươi cũng đã động chân tình?" Khuynh Thành có chút bất ngờ, lập tức cười nhạo nói.
Châu Nhi cũng không quan tâm tới vẻ mặt của Khuynh Thành, thật sự nói: "Muội vẫn rất tò mò, tại sao Khuynh Quốc tỷ tỷ có thể vì nam nhân mà từ bỏ Thánh Linh. Cho nên, muội muốn thử nghiệm một chút."
Khuynh Thành hơi kinh hãi, lập tức hỏi: "Châu Nhi, ngươi là muốn giúp ta, phải không?"
Châu Nhi gật đầu nói: "Không sai, đúng vậy, Lão chủ nhân giao Châu Nhi cho Khuynh Thành tỷ tỷ. Khuynh Thành tỷ tỷ đối với muội như tỷ muội, cho nên muội không đành lòng nhìn tỷ tỷ đi theo con đường của Khuynh Quốc."
"Châu Nhi, muội không muốn, không muốn để tỷ trở thành một nữ nhân bình thường sao?" Khuynh Thành hỏi.
Châu Nhi lắc đầu rồi lại gật đầu nói: "Từ xuất thân của tỷ mà nói, cuộc sống của tỷ đã không mang ý nghĩa bình thường. Khuynh Thành tỷ tỷ, Khuynh Quốc tỷ tỷ cũng như vậy. Lão chủ nhân lưu lại tất cả, tỷ phải dũng cảm đối mặt. Nếu không sẽ rất có lỗi với Lão chủ nhân."
Có lẽ thấy không khí có chút buồn bã, Châu Nhi đột nhiên thanh âm lưu chuyển, cười nói: "Được rồi, nói cả nửa ngày, tỷ còn chưa nói cho muội biết, tới cùng tỷ vì nam nhân như thế nào đã làm tỷ động tâm? Nói cho muội biết là ai? Muội đi đưa hắn về đây, cho tỷ hảo hảo ôm hắn, nhưng không thể cùng hắn làm chuyện kia."
Khuynh Thành mặt đỏ tới mang tai, vội vàng nói: "Muội là tiểu qủy đấy, càng nói càng không giống ai. Muội nghĩ ta thích ai chứ."
Châu Nhi mập mờ cười cười, đến gần Khuynh Thành, quay về lỗi tai nàng khẽ thổi một luồng hơi nóng hỏi: "Nói nhanh đi, tới cùng là dạng nam nhân nào làm cho tỷ động tâm?"
Khuynh Thành suy nghĩ một chút, thẹn thùng nói: "Kỳ thật ta cũng không thể xác định có chính xác là hắn không?"
Châu Nhi quỷ dị cười, nhẹ giọng hỏi: "Có phải là Lưu Phong không?"
"Hây, quả nhiên là tiểu tử đó." Châu Nhi hơi kinh hãi: "Khuynh Thành tỷ tỷ, xem ra tỷ thật sự đã thích tiểu tử ấy." Nàng cảm giác có chút khó nghĩ, tên nam nhân xấu xa đó có mị lực thế nào, ngang nhiên làm cho hai người, hai thiên tiên nữ tử đồng thời vì hắn mà động tâm. Trước đây là Khuynh Quốc lấy tên giả là Kim Vận, bây giờ ngay cả Khuynh Thành cũng động chân tình.
"Không được." Châu Nhi trong mắt hiện lên một tia sát ý: "Khuynh Thành tỷ tỷ, muội không thể trơ mắt nhìn tỷ trầm luân, muội muốn đi giết Lưu Phong."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.