Đóa Đóa nhìn thấy Lưu Phong, vội bước lên nghênh tiếp:
-Công tử, người đã đến rồi, tiểu thư mấy hôm này đều trong ngóng công tử. Người mau vào đi.
"Ha ha, thật vậy sao?" Lưu Phong cười nói:
-Đóa Đóa, lần trước thiếu chút nữa đã bị ngươi hại chết.
Lưu Phong đang ám chỉ chuyện lần trước Đóa Đóa cùng Ân Tố Tố đánh lừa hắn, cũng may là hắn cơ trí hơn người, nếu không mối nhân duyên này e là không tốt rồi.
Lưu Phong vừa nói vậy, Đóa Đóa sắc mặt đỏ bừng, xấu hổ nói:
-Công tử, chuyện lần trước là nô tỳ không đúng, xin lỗi người.
"Ha ha, ta chỉ đùa một chút thôi. Ta vào đây."
"Đóa Đóa, trông chừng cho ta?"
"Canh chừng, công tử muốn làm gì?" Đóa Đóa đỏ mặt hỏi hắn.
"Không làm gì cả, chỉ cùng tiểu thư của ngươi nói chuyện tình yêu một chút." Đóa Đóa kinh ngạc nhìn hắn, loại người mặt dày như vậy, nàng chưa hề thấy bao giờ, có điều chuyện này cũng không quan trọng, quan trọng là tiểu thư thích hắn.
Đẩy cửa phòng đi vào, mùi phấn son lập tức xộc vào mũi hắn. Ngước mắt nhìn, Lưu Phong thấy bên cạnh chiếc bàn trang điểm là một lư hương, từng làn khói trắng thơm dịu từ đây tỏa ra khắp phòng.
Ân Tố Tố lúc này nửa nằm nửa ngồi trên giường, nàng không hề nghĩ lúc này lại có người bước vào phòng cho nên trên người chỉ khoác hờ một cái áo sa mỏng, thân hình phong nhuận xinh đẹp lồ lộ hiện ra ngoài. Thậm chí bên trong cũng không hề mặc yếm, bộ phận nhạy cảm hoàn toàn có thể thấy rõ, thật là làm cho người ta muốn sôi máu.
"Phu quân, là chàng sao?" Ân Tố Tố vốn là muốn kéo chăn che ngọc thể lại nhưng mấy ngày nay không gặp Lưu Phong, nhớ nhung đã lên tới đỉnh điểm, cũng không còn để ý gì nữa, nhảy xuống giường, chạy đến, hai tay ôm lấy cổ Lưu Phong, nhõng nhẽo nói:
-Chàng chết đi, lâu như vậy mới đến đây với người ta. Hay là lại ra bên ngoài câu dẫn mỹ nữ khác rồi?
Lưu Phong cười hì hì, thừa dịp ôm lấy eo nàng, cười nói:
-Nàng tinh quái nó vừa vừa thôi, nàng thừa biết nhân phẩm của ta như thế nào mà. Ta là một người đứng đắn, nghiêm chỉnh. Ta ngoài nàng ra thì không còn tơ tưởng đến nữ nhân nào khác nữa.
Adi đà phật, Phật tổ tại thượng, con không có nói xạo à, mặc dù hai lần trông thấy đàn bà lõa thể nhưng con chưa hề làm gì quá đáng cả.
"Thật sự không có?" Ân Tố Tố đột nhiên nói:
-Thiếp nghe nói tại Di Hồng viện có hai đại mỹ nhân, chẳng lẽ chàng chưa từng. ngủ với họ sao?
Hiểu được ý nghĩ của Ân Tố Tố, Lưu Phong vội nói:
-Phu nhân à, ta đem danh dự của ta ra thề là không có thật mà.
Tốt lắm, bây giờ ta tạm tin chàng." Ân Tố Tố thực ra không hề hoài nghi về nhân phẩm của Lưu Phong. Nàng khẽ đẩy hắn ra, ngồi xuống giường.
Ngồi xuống, nàng khẽ nhích thân hình sang một bên nhìn Lưu Phong nói:
-Phu quân, chàng ngồi xuống đây.
Thanh âm dịu dàng, ngọt ngào vang lên gọi tình lang của mình. Hai người mặc dù chưa chính thức thành thân thế nhưng mọi chuyện đều đã được thu xếp, gọi nhau là phu quân, phu nhân cho thêm phần thân thiết cũng k có gì là quá đáng.
Lưu Phong nghe vậy, trong lòng thầm nghĩ, không phải lão bà muốn cùng ta lên giường sao?
Đối với nữ nhân thời cổ đại thì chữ trinh có thể so sánh với tính mạng mình, đại đa số nữ nhân trước khi kết hôn đều không muốn đánh mất tấm thân xử nữ. Thấy biểu hiện của Ân Tố Tố, Lưu Phong lại cho rằng đây chính là kết quả của việc dạy dỗ nàng.
"Phu quân, sao chàng không ngồi xuống?" thấy Lưu Phong đăm chiêu suy nghĩ, Ân Tố Tố đứng dậy cầm tay hắn nói:
-Phu quân, chàng lần trước đã đáp ứng giúp ta xoa bóp, hôm nay thân thể thiếp hơi mỏi, chàng mau xoa bóp cho thiếp đi.
Khặc khặc, quai lão bà (vợ tinh quái) hôm nay là chính nàng chủ động quyến rũ ta đấy, hôm nay vạn nhất ta không nhịn được thì nàng cũng không thể trách ta đâu.
Lưu Phong mỉm cười quái dị, ngồi xuống. Ân Tố Tố nhẹ nhàng nằm xấp xuống giường, tứ chi thon thả, cặp mông đầy đặn hiện ngay trước mắt Lưu Phong. Cặp mông của nữ nhân khi nhìn sát quả thật là làm cho người ta bị kích thích, rung động thực thụ. Mắt nhìn đường cong của mỹ nhân trước mặt, hạ thể Lưu Phong nhất thời bành trướng, máu huyết trong cơ thể nhộn nhạo sôi lên. Hắn vươn hai tay ra, nhưng lại dừng lại, chưa đặt tay lên người nàng. Nhớ lại vài ngày trước cùng Thanh Nghi trên giường thế nhưng không hề có chút cảm giác kích thích. Hôm nay thì khác hẳn, cặp mông thơm tho, tròn trĩnh này lay động thật là hấp dẫn, hiệu quả kích thích đạt đến đỉnh điểm.
"Phu quân, mau lên nào." Ân Tố Tố thúc giục.
"Khẩn trương, tất cả đàn bà đều như vậy sao? Không cần khẩn trương, dù sao chúng ta cũng đã có hôn ước."
Lưu Phong trong lòng lảm nhảm vài câu, hai tay rốt cuộc đặt xuống cặp mông quyến rũ kia.
Mặc dù còn cách da thịt nàng một lớp lụa trắng thế nhưng Lưu Phong vẫn cảm nhận được sự mềm mại, trơn láng của da thịt Ân Tố Tố.
Lưu Phong dù sao cũng chỉ là thanh niên chuyện nhứ thế này cũng khó kìm chế, huyết khí phương cương, trống ngực đập liên hồi, toàn thân nóng ran, hắn phải dừng lại một lúc mới có thể bình tĩnh chậm rãi xoa xoa bóp bóp thân thể của nàng.
Ân Tố Tố dường như hết sức thoải mái, trong miệng không ngừng rên rỉ, thân thể mềm mại rung lên từng chập, sau đó thả lỏng.
"Phu quân. ngươi. a, ứ. ơ, thủ pháp của chàng thật là lợi hại." Ân Tố Tố trong cơn đê mê, giọng đứt quãng, tán dương Lưu Phong.
"Ngươi thì tốt rồi, thư thái mà hưởng thụ, còn tiểu huynh đệ của ta thì khổ cực gần chết đây." Lưu Phong thầm nghĩ như vậy nhưng cũng không nói ra.
Xoa bóp liên tục một canh giờ, cuối cùng phải tạm ngừng lại, tiểu huynh đệ của hắn cương cứng, không ngừng nhích động, cứ như thế vậy mà không có chỗ phát tiết sẽ rất dễ dẫn tới liệt dương, viêm tuyến tiền liệt lắm đây.
"Sao vậy?" đang lim dim hưởng thụ, đạt đến cao trào, Ân Tố Tố cảm giác được hạ thể bị một vật nóng ấm chạm vào, chiếc quần lụa mỏng cũng bị kéo trễ xuống, cơ thể nàng lúc này gần như là trần truồng.
"Phu quân, khố tử của chàng?" Ân Tố Tố đột nhiên ngước nhìn vào khoảng không giữa hai chân Lưu Phong, tò mò hỏi.
Lưu Phong nghiêm mặt, nói: "Không có gì, đây là vũ khí của ta nhất trụ kình thiên."
"Đúng không vậy? Để thiếp xem một chút." Ân Tố Tố nói xong, bàn tay ngọc ngà của nàng chụp đến, Lưu Phong không chút phòng bị, lập tức bị tóm gọn.