Hệ Thống Xuyên Nhanh: Vai Ác Đại Lão Không Dễ Chọc

Chương 157: Chú à, đừng dính lấy tôi (5)




'Lạch cạch'
Di động rơi xuống đất, xoay vài vòng. Cũng không biết có phải người kia khí lực nghịch thiên không mà Kỳ Dật cảm thấy xương cốt tan thành từng mảnh.
"Choa mạ ơi! Á! Máu mũi của tui!"
"Thần linh ơi! Niên hạ! Trái tim hủ nữ của tui không khống chế nổi nữa!"
Toàn những ngôn từ kỳ quái, Kỳ Dật nghe không hiểu.
Hắn ngã trên mặt đất, trên thân còn một người đang đè nặng, đập vào mắt là đường cong tuyệt mỹ của xương quai xanh, tản ra u hương.
Hắn vẫn luôn khống chế toàn trường, không quen ngước mắt nhìn người, nhưng lúc này bất đắc dĩ nằm trên mặt đất, hắn ngửa đầu. Chàng trai thanh tú anh tuấn, ánh mắt ngập tràn lạnh nhạt.
Hai gương mặt đặt tương đối gần, hắn thậm chí có thể cảm nhận được như lan khí tức của người kia.
Chỉ cần nhích về phía trước một chút...
Kỳ Dật kiềm chế suy nghĩ kỳ quái trong lòng.
Hắn toàn thân bị người này đè nặng, giữa hai chân còn bị đầu gối người kia chống lên. Loại cảm giác mọi thứ không nằm trong tầm kiểm soát thật không thoải mái.
"Mời cậu lui ra."
Vẫn duy trì lễ nghĩa,  nhưng đôi mắt dưới kính râm cực kỳ khó chịu.
Giọng nói trầm thấp từ tính làm đám nữ sinh đứng xung quanh thêm một hồi rạo rực.
"Mẹ ơi, thật là niên hạ! Niên hạ đó!"
【Hệ thống nhắc nhở: Nhân vật phản diện Kỳ Dật giá trị hảo cảm -20.】
Xong phim, đã âm đến mức này rồi.
Lăng Thanh Huyền  chậm rì rì đứng dậy, vỗ vỗ bụi đất trên người.
Trong đầu toàn là số âm thổi quét qua.
Kỳ Dật đứng dậy không hiện chật vật, ngược lại mang theo soái khí. Hắn nhặt điện thoại lên, lại phát hiện điện thoại hư triệt để.
Bên cạnh  không ngừng vang lên âm thanh chụp ảnh, người không biết còn tưởng phóng viên trong buổi họp báo.
Một buổi triển lãm Anime mà thôi, so với họp báo bên hắn còn náo nhiệt hơn.
Còn nam sinh kia, làm bẩn âu phục của hắn thì thôi đi, còn làm hư điện thoại của hắn.
Kỳ Dật cảm thấy mình nhất định bị quỷ ám rồi. Về nước hai ngày không gặp được chuyện gì tốt.
【Hệ thống nhắc nhở: Nhân vật phản diện Kỳ Dật giá trị hảo cảm -25.】
Lăng Thanh Huyền: ???
"Hai người có thể giữ tư thế vừa rồi cho bọn em chụp thêm mấy tấm không?"
Nhóm nữ sinh lại vây quanh.
Lăng Thanh Huyền nhân cơ hội, xuyên qua khe hở giữa đám người chuồn mất.
Bỏ lại Kỳ Dật  bị đám nữ sinh vây quanh, hoàn toàn tìm không thấy người kia.
【Ký chủ, ngươi chạy cái gì? Đây là cơ hội  tốt để thân cận với nhân vật phản diện đó. Vừa rồi nếu ngươi hôn một cái...】
Hôn một cái, giá trị hảo cảm của tiểu gia hỏa sẽ âm xuống tới lòng đất luôn.
Cô hiện tại đang giả nam đó.
【...】Buồn ơi là sầu.
Mặc kệ là nam hay là nữ, nhân vật phản diện đều không có ấn tượng tốt với cô.
Lăng Thanh Huyền trở lại hậu trường, thay quần áo ra, một lần nữa mặc vào thường phục thoải mái rộng thùng thình.
"Manh, Lăng Manh, sao em lại về rồi? Triển lãm Anime còn chưa kết thúc mà."
Lưu Hiểu trở về lấy đồ, thấy cô vẻ mặt lạnh lùng thu thập đồ đạc, suýt chút nữa lại kêu Manh Manh.
"Ui! Sao em lại thay đồ? Em mặc bộ kia siêu đẹp trai luôn á."
Thời điểm Lăng Thanh Huyền thay trang phục xong, cô cũng nhịn không được mắt hình trái tim. Đây là hạt giống tốt, tuyệt đối là hạt giống tốt.
Lăng Thanh Huyền mang ba-lô lên, trả lời hai chữ: "Về nhà."
Coser thật là nghề nghiệp nguy hiểm. Không chỉ bị truy đuổi, còn bị kéo quần áo. Cô vẫn là con nít, chịu đựng không nổi.
【Ký chủ, ngươi là chịu đựng không nổi giá trị âm của nhân vật phản diện thì có ~】
Lưỡi heo ăn ngon không?
【Không thể ăn!】Nó chỉ là một bé heo, có thể đừng ngày ngày nghĩ đến việc mần thịt nó được không??
"Đừng, Lăng Manh, lúc trước không phải em muốn tiến vào giới cosplay sao? Hay là gia nhập đoàn của tụi chị đi? Em không biết, chị sẽ dạy em từ đầu đến cuối."
Nhớ tới nhiệm vụ chính tuyến, Lăng Thanh Huyền miễn cưỡng đồng ý.
Hơn nữa Lưu Hiểu cũng đáp ứng, phong cách cos của cô sẽ nhất quán là loại hình như hôm nay.
Lời thoại ít, động tác đơn giản, chỉ cần dùng biểu cảm chân thật của cô, rất lợi hại.
Lăng Thanh Huyền quay người, lại bị giữ chặt.
Bộ đồ này bị kéo giãn luôn rồi.
"Hôm nay triển lãm  kết thúc, chị đưa em đi làm quen với thành viên trong đoàn một chút. Em chớ về vội, chị lấy số đo ba vòng của em đã. Sau này trang phục của em, chị bao hết!"
Không cần làm phục trang, Lăng Thanh Huyền biểu thị Lưu Hiểu rất thông minh.
Cô đường đường là đại lão, sao có thể biết may vá thêu thùa.
Phải rồi, kỳ thật giao cho ZZ là xong mà.
ZZ: Muốn đứng ở vị trí không ai đứng được, phải làm được việc mà giống loài của mình làm không được. 。゜゜('O`)°゜。
___________________________________________________________________________
Kỳ Dật phiền lòng, hết sức phiền lòng.
Hắn trở lại hội trường chính,  vứt kính râm sang một bên, hai chân giao điệp, trong mắt tràn đầy bực bội.
Bị một đám nữ sinh bao vây, hắn lại không thể động thủ với họ. Lỡ như bị nhận ra, sẽ ảnh hưởng không tốt đến tập đoàn.
Thằng nhãi đáng chết kia, hắn ghim!
"Kỳ tổng, ngài về rồi. Hạ thiếu đang gọi đến. Ngài ấy nói điện thoại của ngài không liên lạc được, có chuyện tìm ngài."
Kỳ Dật vươn tay, lấy qua điện thoại của thư ký, bên trong lập tức truyền đến tiếng cười sang sảng: "Kỳ tổng, điện thoại của anh rớt xuống bồn cầu à? Tôi..."
Kỳ Dật cúp máy.
Hạ Kình là bạn của hắn, là loại bạn mõm chó không mọc được ngà voi.
Kỳ Dật không thích nghe cậu ta nói chuyện.
Di động lần nữa đổ chuông, hắn chờ một hồi mới bắt máy.
"Nói."
Giọng nói phát lạnh làm Hạ Kình cười hai cái.
"Giồi ôi, là ai chọc Kỳ tổng nổi cơn tam bành vậy? Rồi rồi, nói chính sự. Anh không phải mới về nước sao? Tối nay huynh đệ tổ chức tiệc tẩy trần cho đại nhân đây. Ngài nhớ tới á."
"Thời gian, địa điểm nhắn vào số này." Nói xong, Kỳ Dật lại cúp máy.
Hạ Kình: Hôm nay ông anh ăn thuốc nổ à?
Thư ký nhìn chiếc điện thoại đã vỡ nát của hắn: "Kỳ tổng, tối nay tôi sẽ chuẩn bị điện thoại mới cho ngài."
"Ừ." Kỳ Dật vuốt vuốt mi tâm.
Lời của đám nữ sinh kia như còn vang vọng bên tai: "Niên hạ là gì?"
Thư ký suýt chút nữa làm rớt điện thoại xuống sàn, cô có chút hoang mang, run run rẩy rẩy trả lời: "Là, người lớn tuổi hơn ở dưới."
Kỳ Dật chợt hiểu, khó trách, lúc nãy hắn nằm trên mặt đất, đúng là ở phía dưới.
Hắn không quá để tâm, chỉ là trong đầu nhớ đến cảnh tượng gặp phải nam sinh kia, xương quai xanh tinh xảo như khắc vào trong trí nhớ, ném đi không được. Còn có hương thơm lành lạnh, quanh quẩn không ngừng trên chóp mũi.
Nhất là đôi mắt đó, dường như đã gặp qua ở đâu rồi.
【Hệ thống nhắc nhở: Nhân vật phản diện Kỳ Dật giá trị hảo cảm -30.】
Chai nước suối trong tay Lăng Thanh Huyền vang lên tiếng răng rắc.
Lưu Hiểu tưởng rằng cô đợi quá lâu, vội vàng khuyên nhủ: "Xong ngay thôi, bọn họ tẩy trang xong là tụi mình đi liền."
Từ khi nào khí thế trên người Manh Manh trở nên đáng sợ như vậy? Cô trước giờ không phát hiện ra. Nhất định là thằng nhóc này giấu nghề.
Không đúng, là cô nhóc. Suýt chút nữa bị mắt mình lừa gạt.
Lăng Thanh Huyền chống đầu, cái có cái không bóp chai nước.
Thành viên lục tục trở về. Đoàn của họ trên dưới mười lăm người. Lưu Hiểu tìm đoàn trưởng giới thiệu sơ lược về Lăng Thanh Huyền.
Đoàn trưởng vui vẻ đồng ý, dù sao chuyện hôm nay cô có trông thấy. Có Lăng Thanh Huyền, danh tiếng của họ cũng nâng cao một chút.
"Vừa vặn lần trước chị rút thăm trúng thưởng được phiếu chiêu đãi của quán bar. Tụi mình cơm nước xong xuôi cùng đi chơi."
"Hoan hô ~ Đi quán bar~"
Lăng Thanh Huyền cứ như vậy gia nhập vào cos đoàn. Thành viên trong đoàn đối với cô cũng rất thân thiện.
Nhất là đoàn trưởng cười lớn nói: "Cậu bé đáng yêu như vậy, ba mẹ em đặt tên thật là khéo."
Thế là cả đoàn đều tưởng cô là shota thứ thiệt.
Biết rõ mức độ thần kinh thô của đoàn trưởng, Lưu Hiểu cũng lười giải thích. Dù sao giới cosplay nam nam nữ nữ, ai mà phân biệt rõ đâu.
Trong quán bar.
Kỳ Dật mới vừa vào tới đã không thích hoàn cảnh nơi này. Ồn ào ầm ĩ, xanh xanh đỏ đỏ, không chút đứng đắn.
Hạ Kình choàng tay qua vai hắn, đầy vẻ anh em tốt: "Kỳ tổng, anh yên tâm. Phòng tôi chuẩn bị sạch sẽ lại yên tĩnh. Uống rượu thôi ~"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.