Hệ Thống Xuyên Nhanh: Vai Ác Đại Lão Không Dễ Chọc

Chương 136: Thiên sư, có quỷ kìa (12)




Lăng Thanh Huyền giống như mọi ngày bao lấy tóc, lộ ra cần cổ mảnh khảnh, trắng nõn cùng đường cong duyên dáng làm người ta muốn lại gần chạm đến.
Hạ ca khẽ cắn đầu lưỡi, mặc  niệm chính mình phải thanh tỉnh một chút.
Giường đệm trầm xuống, Lăng Thanh Huyền ngồi vào bên cạnh hắn.
Khí tức kia càng đến gần, hô hấp của Hạ Ca càng trở nên cẩn thận từng li từng tí.
"Học đến trang nào rồi?"
Nhưng mà người bên cạnh rất là đứng đắn, cầm lấy bí tịch hỏi hắn.
Học sinh ngoan Hạ Ca vội càng ngồi thẳng người.
"Bùa ẩn thân."
"Vẽ tôi xem thử."
【...】Ký chủ thật là miệng nói không, thân thể lại rất thành thật. Cuối cùng vẫn dạy cho nhân vật phản diện. Nó bây giờ nhất định không được nói chuyện, nếu không ký chủ sẽ lại bỏ gánh không làm.
Hạ ca cầm bút vẽ lên lá bùa, nhưng bên cạnh có mỹ nhân làm bạn, hắn căn bản tập trung không được.
Lăng Thanh Huyền cũng cảm giác được, cô đứng dậy đi vào phòng tắm sấy tóc, thay quần áo.
Thân là một con quỷ, lại thích sạch sẽ như vậy, bổn tọa thật là ờ mây zìng.
Bên cạnh không có người, Hạ Ca mới tĩnh tâm lại được. Thời điểm hắn vẽ đến lá bùa thứ ba, mới miễn cưỡng chấp nhận.
Đem lá bùa dán lên người, hắn chuẩn bị thử xem hiệu quả.
Người trước gương trở nên trong suốt, hiển nhiên là thành công.
Hắn quá đỗi vui mừng, muốn đi tìm Lăng Thanh Huyền cùng chia sẻ niềm vui.
Mới vẽ ba lần đã thành công, không hiểu sao muốn được Lăng Thanh Huyền khích lệ.
Cửa phòng tắm không đóng, có tiếng mấy sấy vù vù. Hắn trực tiếp đi vào, đập vào mắt là thân hình yểu điệu, xinh đẹp của Lăng Thanh Huyền.
Khí huyết dâng lên, hắn vịn bức tường, không dời bước được.
Tại sao lại khỏa thân sấy tóc????
Hắn không phải cố ý!
Vừa định mở miệng giải thích, hắn mới chợt nhớ mình bây giờ đang ở trạng thái ẩn thân.
Cô, cô nhìn không thấy.
Bỗng nhiên thấy chột dạ, hắn cứ thế đứng ở cửa ra vào, tiến không được, lùi không xong.
Dù đã trở thành quỷ, linh thể của Lăng Thanh Huyền vẫn như cũ bảo trì rất tốt, giơ tay nhất chân đều kích phát hormone.
Là một thanh niên chưa trải sự đời, cảm quan của Hạ Ca dĩ nhiên chịu kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
Hắn ngây ngẩn đứng tại chỗ, ánh mắt hoàn toàn dính trên người Lăng Thanh Huyền.
Tiếng máy sấy vù vù dừng lại, Hạ Ca muốn chạy cũng không kịp, Lăng Thanh Huyền xoay người, tầm mắt hai người giao hội giữa không trung.
Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, Hạ Ca không biết cô có nhìn thấy mình hay không.
Thân hình cô bại lộ dưới tầm mắt hắn, Hạ ca che mũi. Hình như có gì đó sắp chảy ra.
Lăng Thanh Huyền bình tĩnh tiến lên đóng cửa phòng tắm lại.
Hai con quỷ kia bị đuổi đi, trong nhà chỉ có cô và hắn, lúc cô đi vào không để ý.
【...】ZZ quyết định phong ấn miệng mình.
Hạ Ca thở dốc, lén lút đi đến mép giường, giống như đây không phải nhà của hắn vậy.
Sau một lúc lâu, hắn lấy tay ra, quả nhiên trong lòng bàn tay có chất lỏng màu đỏ.
Thật không có tiền đồ mà.
Cũng đâu phải chưa từng nhìn thấy quỷ, kích động như vậy làm gì?
Thời điểm Lăng Thanh Huyền sửa soạn xong đi ra, nhìn thấy Hạ ca đang vẽ bùa, trên lá bùa viết toàn là Linh Nhi, Linh Nhi, Linh Nhi.
Nhân, nhân vật phản diện đang định trấn áp cô?
Xem ra cô phải tăng nhanh tiến độ.
【...】Nói hay không nói, không nói hay là nói?
"Bùa ẩn thân học xong rồi?"
Hạ Ca vốn đang chột dạ, nghe thấy Lăng Thanh Huyền đặt câu hỏi, gật đầu như giã tỏi: "Xong rồi, xong rồi."
Không chỉ học xong, còn dùng xong rồi.
"Anh viết tên tôi làm gì?"
Hắn cúi đầu xem xét, quả nhiên trên lá bùa vừa vẽ, tất cả đều là Linh Nhi.
Lấy tay che lại, hắn lúng túng cười nói: "Luyện chữ."
Bút lông bị người rút ra, Lăng Thanh Huyền ở biên lá bùa kia, viết xuống tên của Hạ Ca.
Chữ của cô cứng cáp hữu lực, bút hàm mặc bão, so với chữ của hắn đẹp hơn không biết bao nhiêu lần.
Tên của hai người viết cạnh bên nhau, lại hài hòa ngoài ý muốn.
Ừ, thư pháp của bổn tọa không bị thụt lùi.
Lăng Thanh Huyền để bút xuống, chui vào trong chăn.
Hạ Ca nhìn là bùa kia, hơi hơi xuất thần, đưa tay xếp nó lại, nhét vào trong túi.
___________________________________________________________________
Trước khi Lăng Thanh Huyền xuất hiện, bên người Hạ Ca oan hồn ác linh kéo đến không ngừng. Hắn học được bùa trấn áp, đem dán trong nhà mới bình an một chút.
Sau khi Lăng Thanh Huyền xuất hiện, cô dường như trở thành bánh trái thơm ngon, oan hồn ác linh tất cả đều chạy sang chỗ cô.
Mỗi lần đi ra ngoài đều phải giải quyết một đám. Vừa lúc, cho Hạ Ca luyện tập một chút.
"Lại tới." Hạ Ca đứng ở đầu ngõ, thấy từ chỗ sâu có mấy con quỷ đang bay tới, tầm mặt bọn chúng đều dán lên người Lăng Thanh Huyền.
Loại ánh mắt đó làm Hạ Ca thật khó chịu, phảng phất như bọn chúng đem Lăng Thanh Huyền xem thành vật sở hữu của mình vậy.
"Tiểu tỷ tỷ, mới chết không bao lâu nhỉ? Có muốn đi chơi với mấy anh một lát không?"
Xem ra bọn này trước khi chết cũng là thành phần bất lương. Cách nói chuyện cũng hết sức gợi đòn.
Lăng Thanh Huyền mặc váy ngắn, đúng thật là giống một nữ sinh thanh thuần.
"Được."
Hạ Ca nắm quyền, thời điểm cô vừa dứt lời liền xông tới.
Đám quỷ chiếm ưu thế về số lượng, dù bị Hạ Ca đánh trúng, cũng nhanh chóng thay đổi một con quỷ khác tiến lên.
Có quỷ đơn độc bay tới chỗ Lăng Thanh Huyền, cho rằng cô dễ dàng khi dễ hơn.
"Muốn đầu thai không?"
Lăng Thanh Huyền ngữ khí khoan thai, không chút khẩn trương cùng bất an.
Tên quỷ kia vẻ mặt hèn mòn: "Đầu cái gì thai, anh đây còn chưa cùng cưng chơi cho thỏa thích mà."
Thấy gã xích lại gần, Lăng Thanh Huyền cũng chẳng nhúc nhích.
Xem ra gã không định đầu thai.
Vậy tiễn gã một đoạn thôi.
Phải thời thời khắc khắc nhớ rõ mỗi ngày một việc thiện đây này.
Khi tên quỷ kia tiến đến cách Lăng Thanh Huyền hai gang tay, ngửi được mùi hương trên người Lăng Thanh Huyền, si mê nói: "Cưng thật thơm ~"
Một giây sau, gã hồn phi phách tán, trên không chỉ còn lại chút tàn âm.
Đám quỷ đang cùng Hạ Ca đánh nhau trong nháy mắt phát hiện có điều không đúng, nhưng hiện tại muốn chạy cũng không kịp. Lá bùa bao vây bọn chúng, quỷ hỏa thiêu đốt đi quỷ mệnh.
Chờ ngọn lửa biến mất, trước mặt Hạ Ca xuất hiện một tiếng nói phát ra từ hư không.
"Ngài đã diệt trừ 50 mươi quỷ hồn, đạt đến tư cách chứng nhận sơ cấp thiên sư. Mùng ba tháng sau xin mời đến Nghiệp Linh Tửu Điếm."
Lời nói kia biến thành một tấm thiệp mời bay tới trên tay Hạ Ca, cạnh biên có in chữ Thiên Sư.
Thiên sư tụ hội ở Nghiệp Linh Tửu Điếm, vừa vặn là thời điểm gặp phải nữ chính.
Lăng Thanh Huyền xoa xoa tay.
Hạ Ca xem xét mấy lần, không thấy chữ cho phép mang theo người khác cùng đi, chỉ có một dòng, nói có thể mang theo quỷ hầu.
Nghĩa cũng như tên, bắt quỷ làm người hầu cho mình. Chuyện này ở Thiên Sư Phủ là thường tình.
Nhưng mà Hạ Ca không muốn coi Lăng Thanh Huyền như người hầu.
Quỷ hầu phải tiến hành khế ước, về sau nhất định phải phục tùng mệnh lệnh của chủ nhân.
Hắn không muốn Lăng Thanh Huyền biến thành một con quỷ chỉ biết nghe theo mệnh lệnh.
"Sao vậy?" Lăng Thanh Huyền thấy hắn ngẩn người, đưa tay lấy thiệp mời, lại bị một linh lực cường đại phía trên làm bỏng rát một khoảnh nhỏ.
"Linh Nhi?"
Cô vừa muốn nói gì đó, chỗ phỏng kia lại dần dần lan rộng, giống như muốn đem cả người cô đều thiêu cháy.
【Hệ thống nhắc nhở: Linh thể của ký chủ đã qua bảy ngày. Nếu không kịp thời bổ sung âm khí, sẽ hồn phi phách tán.】
Liên quan đến bổ sung âm khí, trên bí tịch cũng có ghi chép.
Một là hấp thu tu vi của quỷ khác, nhưng sát khí của quỷ khác nhất định sẽ gây ảnh hưởng lên bản thân.
Hai là...
"Linh Nhi!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.