\[ Tinh , độ hảo cảm của nam chính Mộ Dung Viêm đối với cô thêm 5 %, hiện tại là 55 %.
\]
Cô quay lưng bỏ đi, hắn quả thật chưa bao giờ thấy cô như vậy cả.
Từ trước đến nay cô vẫn luôn nghe lời hắn, dù cho hắn có ngang ngược hay sai trái thì cô vẫn luôn nghe theo.
Có thể nói hắn nói một cô không dám nói hai, hỏi cô đi đằng Đông thì cô sẽ không đi đằng Tây.
Hôm nay cô cho hắn thấy bộ mặt này của mình quả thật có chút thú vị.
Có lẽ bạn chưa hiểu hết A Tả của hắn rồi.
Quay lại cho cô:
\[ Chủ nhân, cô đây là muốn tạo phản sao ? \]
\( Ừ! \)
\[ Chủ nhân, ta nói cho cô nghe hắn \- Mộ Dung Viêm là đối tượng công lược của cô, không phải kẻ thù.
\]
\( Thì sao, ta sẽ ngược hắn tơi tả.
\)
\[ Hừ , ta kệ cô , miễn là cô hoàn thành nhiệm vụ xong là được.
\]
\[...\] Chủ nhân, tính tình thất thường ta cũng lười quản.
Vậy là Tử Thần của chúng ta off.
Cô trở về phủ, vừa bước vào thì Tả Vi Vi đã đến hỏi cô:
\- Chủ tử, người có sao không ? Người đừng buồn quá.
Cô nhiều nữ tử trước mặt mình mỉm cười, xoa đầu của Vi Vi cười nhẹ nói:
\- Không sao.
Chỉ là bị phế thôi.
\- Chủ tử, chẳng nhẽ người không buồn sao ?
\- Người không yêu hoàng thượng nữa sao ?
" Nể tình bé con này tốt với nguyên chủ.
Ta dạy người vài điều trong tình trường vậy."
Cô bước chân nhẹ nhàng vào phủ, Vi Vi thấy cô cũng đi theo sau.
Cô nhẹ giọng nói:
\- Vi Nhi , muội biết không ? Có những thứ không thuộc về mình thì sẽ không bao giờ thuộc về mình đâu.
Những thứ thuộc về mình thì cho dù mình không làm gì nó vẫn sẽ thuộc về mình thôi, muội hiểu không ?
Vi Vi đi theo cô gật đầu tỏ ý hiểu:
\- Vậy hoàng thượng là thứ thuộc về người hay là thứ không thuộc về người ?
\- Hử, hắn là thứ không thuộc về ta.
Vậy nên ta sẽ không níu kéo nữa.
Hắn chỉ thuộc về Khương Bích Lan mà thôi.