Hệ Thống Xin Xếp Hàng

Chương 98: Ta kén sách




- Huyết Sắc Tri Chu không dám bước chân vào thánh vực, cũng không lấy được giấy chứng nhân tư cách ở trong tiên cảnh, ngươi tuyệt đối an toàn khi tiến vào tiên cảnh, tờ chứng minh thân phận này ngươi hãy cầm lấy.
Nói xong, Đại Vũ nhét giấy chứng minh thân phận vào trong tay Thẩm Phong, nghiêm túc nói:
- Trước tiên ngươi đợi trong tiên cảnh một thời gian ngắn, ta sẽ nghĩ biện pháp khiến tung tích của ngươi được lau chùi sạch sẽ, đánh lạc hướng Huyết Sắc Tri Chu.
Thiên sứ nhỏ muốn hắn đi tị nạn, sau đó lưu lại giúp hắn lau mông.
- Ta không đồng ý.
Dĩ nhiên Thẩm Phong sẽ không đồng ý, hắn nghiêm túc nói:
- Đầu tiên ta cũng không sợ Huyết Sắc Tri Chu, để cho ta bỏ lại ngươi một mình đi 'Tị nạn', loại chuyện này, ta làm không được.
Có hệ thống trong tay, Thẩm Phong không chỉ có không sợ Huyết Sắc Tri Chu, thậm chí còn muốn giết bọn họ một mống cũng không còn.
Bất quá nghe có vẻ ngạo mạn nhưng cũng có thiếu sót nhất định. Lúc Tiểu Bí giải thích chi tiết về hệ thống, Thẩm Phong mặc dù hưng phấn, nhưng vẫn nghiêm túc nghe.
Mỗi một ứng dụng đều chiếm một lượng dữ liệu nhất định hơn nữa để tắt hoàn toàn ứng dụng cần ít nhất một giờ, nếu mở quá nhiều ứng dụng đồng thời sẽ làm cho CPU quá tải, xuất hiện hiện tượng chết máy, để hệ thống mở lại cần ít nhất ba giờ.
Đó chính là điểm yếu lớn nhất của hệ thống, cũng là lý do Thẩm Phong không muốn lấy sức một người chống lại toàn bộ Huyết Sắc Tri Chu.
Huyết Sắc Tri Chu là một trong ba tổ chức hắc ám lớn nhất, để toàn diệt bọn chúng cần bao nhiêu ứng dụng mở đồng thời?
Có lẽ chín mươi chín cái cũng không đủ, huống chi chưa chắc mở được chín mươi chín cái. Chỉ cần ba mươi ứng dụng thôi là hệ thống sẽ quá tải mà tắt máy, còn Thẩm Phong thì đi dạo chơi dưới Âm Phủ rồi.
Chính vì vậy vào thời điểm Đại Vũ đưa hắn đi trốn, Thẩm Phong không cự tuyệt, cũng không có ngạo mạn hò hét nói: "Chạy cái gì mà chạy, cứ đánh từ từ là được."
Cho dù tay cầm hệ thống trâu bò, nhưng tạm thời vẫn chưa chọc nổi Huyết Sắc Tri Chu, ít nhất với tu vi hiện tại.
Nói như vậy thôi chứ Thẩm Phong cũng không có khả năng phải chịu khổ đi tị nạn..
Chuyện này liên quan tới tôn nghiêm của đàn ông!
- Không phải tị nạn...
Đại Vũ không nói lại được, nhưng nàng tựa hồ nghĩ ra được lý do chính đáng nào đó, nói:
- Thật ra ta đang tìm một món đồ, nó ở trong tiên cảnh, ta hy vọng ngươi giúp ta tìm được...
Thẩm Phong trầm giọng nói:
- Vậy thì chúng ta cùng nhau tìm!
Đại Vũ sững sờ, có chút khó xử nói:
- Nhưng... Giấy chứng minh chỉ có một tấm...
- Nói ra có thể ngươi không tin.
Thẩm Phong mỉm cười từ nhẫn trữ vật móc ra một tấm giấy thân phận, nói:
- Ta cũng có một tấm.
Đại Vũ: "..."
- Điểm khiếp sợ của Đại Vũ là +99.
...
...
Giấy chứng minh thân phận tiên cảnh của Thẩm Phong từ đâu tới?
Chuyện này phải kể lại vào một thời gian dài trước...
Đại khái ngay ngày hôm qua, Thẩm Phong đã hoàn thành nhiệm vụ ăn trộm lớn được nhận thưởng trộm bảo vật bất kì của bảy người thi đấu còn lại và tấm thân phận này được hắn trộm từ trên người Kỳ Thiên Hoa..
Chắc hẳn thiên phú của Kỳ Thiên Hoa rất tốt, bằng thực lực chen vào sáu vị trí đầu, thu được giấy chứng nhận thân phận tiên cảnh
Chỉ tiếc, thế đạo bất công, lòng người không vững, ta đã quay đầu nhưng không nhịn được sức hấp dẫn.
"Hoa ca, lần này là tiểu đệ nợ ngươi, sau này nhất định sẽ bồi thường ngươi gấp bội! Ngươi nén bi thương... cứ coi như chưa có chuyện gì xảy ra đi!"
Thẩm Phong nói thầm trong lòng.
Đại Vũ kinh ngạc vô cùng, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch lên, thật lâu mới nói ra một câu:
- Của Kì Thiên Hoa?
Lấy chỉ số thông minh của thiên sứ nhỏ, rất nhanh có thể liên kết được khả năng ăn trộm thần không biết quỷ không hay của Thẩm Phong cùng việc Kỳ Thiên Hoa kêu trời trách đất vì bị mất giấy thân phận mà đoán được chân tướng.
Thẩm Phong không thấy xấu hổ, đàng hoàng gật đầu, nói:
- Trộm bằng thực lực, không cần trả lại chứ?
Đại Vũ: "..."
Ngươi nói thật có lý, ta không còn lời nào để nói.
Thẩm Phong ôn nhu nói:
- Bây giờ có hai tấm giấy chứng nhận, chúng ta cùng đi tiên cảnh.
Đại Vũ: "Nhưng mà..."
- Nhưng mà cái gì nữa?.
Thẩm Phong không cho cự tuyệt nói:
- Cùng nhau đi, hoặc cùng nhau ở lại, ta không quan tâm là hòa hay chiến, ta chỉ quan tâm ngươi có ở bên cạnh ta hay không thôi.
Nói xong Thẩm Phong thấy hối hận, lời này nghe cứ như nam đang tỏ tình với nữ vậy?
Trời đất chứng giám, Hải Đường ở trên cao, hắn tuyệt đối không có suy nghĩ như vậy.
Mặt Đại Vũ đỏ hơn, như muốn nặn hết máu, khí nóng bốc ra, ưm một tiếng, cúi gằm xuống, đầu thiếu chút nữa vùi trong ngực.
Thẩm Phong ho nhẹ một tiếng, cảm thấy càng giải thích thì càng lúng túng, dứt khoát không nói gì nữa?
Đột nhiên, thiếu nữ ngẩng đầu lên, mái tóc màu bạch kim trong nháy mắt biến thành màu đen.
- Ngươi đang đùa giỡn em gái ta?
Ánh mắt thiếu nữ lạnh như sương sớm, giọng lạnh như băng, không khí mập mờ thiếu chút nữa cũng bị đông lại.
- Lê Hoa... Bạn học.
Thẩm Phong nhất thời liền kinh sợ, cười mỉa nói:
- Làm sao có thể nói là trêu đùa đây, ta đây đang biểu đạt cho tình chiến hữu vào sinh ra tử!
- Hừ! Miệng lưỡi trơn tru!
Lê Hoa hừ lạnh một tiếng, nói:
- Cũng được, ngươi tiện đến đây, một người vào tiên cảnh cũng chưa chắc an toàn. (Tiện= hèn hạ)
Mắt Thẩm Phong trợn trắng,
- Đừng tưởng rằng dùng văn vẻ nói xấu ta, ta nghe không hiểu!
Ngươi tiện đến vậy, phiên dịch thành lời nói không căn cứ chính là "Ngươi tiện đến loại trình độ này", Thẩm Phong tức giận không thôi, ta thuần khiết, hiền lành, chính trực, đến nay không biết tiện là cái quái gì, rõ ràng là bêu xấu mình!
Lê Hoa lạnh lùng liếc Thẩm Phong một cái, nói:
- Tiên cảnh cũng không phải đúng nghĩa tiên cảnh, trên thực tế nó chia làm ba tầng. Tầng dưới là an toàn nhân gian tiên cảnh, trung tầng là người thám hiểm bí cảnh, thượng tầng chính là ma thú cấp lãnh chúa cùng cấp bá vương tàn phá bừa bãi. Loại không an phận như ngươi chưa chắc sẽ ngồi im ở hạ tầng, mà một khi tiến vào trung tầng, liền sẽ gặp quái vật bí cảnh tập kích, có khi còn có thể cùng lính đánh thuê, người thám hiểm nổi lên va chạm, tiên cảnh cũng có thể làm cho ngươi chơi rơi vào đường cùng.
Thẩm Phong há miệng một cái, sự phân tích này khiến cho hắn á khẩu không phản bác được.
Nhưng nhìn thiếu nữ tựa hồ muốn truyền đạt tin tức nào đó, hắn rất nhanh phản ứng lại, có vẻ lời này của Lê Hoa như muốn nói với hắn, nhưng trên thực tế nói là cho Đại Vũ nghe.
Thẩm Phong ăn ý phối hợp nói:
- Không sai, an phận đất đợi tại hạ tầng, không gây chuyện, không làm chuyện, một trăm phần trăm ta không làm được!
Lê Hoa than nhẹ một tiếng, mặt đầy bất đắc dĩ nói:
- Ai, quả thực không có biện pháp giữ ngươi, chúng ta cố bồi ngươi tới tiên cảnh đi.
Thẩm Phong: "..."
Bỗng nhiên liếc thấy trong mắt thiếu nữ thoáng qua một nụ cười ranh mãnh, tựa như trong băng thiên tuyết địa đột nhiên nở rộ hoa lê, Thẩm Phong không kiềm chế được mà nhìn ngây người.
Bất quá, sắc mặt nàng biến đổi rất nhanh, lạnh lùng nói:
- Bản cập nhật hôm nay đâu?
Thẩm Phong nhún vai một cái nói: "Ngủ một giấc đến 2 giờ sáng, mới vừa tỉnh ngủ liền gặp phải chuyện vừa rồi, làm sao có thời giờ gõ chữ?
Thiếu nữ trầm mặc nhìn chăm chú Thẩm Phong, nhìn hắn đến phát hoảng, mới lạnh lùng khạc ra ba chữ.
- Ta kén sách.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.