Hệ Thống Xin Xếp Hàng

Chương 80: Lão Già Vô Sỉ




Thấy năm tấm Linh kỹ quyển trục đang bay về phía mình, sắc mặt An Đức Lỗ thay đổi, không phải kinh hoảng, mà là... Tức giận!
- Chút tài mọn cũng muốn giết bản Bá tước?
An Đức Lỗ cảm thấy mình bị xỉ nhục, hắn là Tiên Thiên cao thủ, dùng Linh kỹ quyển trục muốn đập chết hắn, năm tấm không đủ, mười tấm không đủ, một trăm tấm cũng tuyệt đối không đủ!
Từ lúc nào mà một Tiên Thiên cao thủ như hắn bị coi thường như vậy?
An Đức Lỗ giận dữ cười một tiếng, Linh Bào hóa thành một tấm thuẫn linh năng ngăn ở phía trước!
Phốc! Phốc! Phốc!
Năm tấm "Hỏa Cầu" đập đồng thời lên tấm thuẫn, Hỏa Cầu còn chưa kịp nổ đã phốc một tiếng rồi im bặt!
Nó là tấm thuẫn do cao thủ Tiên Thiên tạo ra, há có thể phá vỡ bởi Linh kỹ quyển trục trung cấp?
Trong lòng An Đức Lỗ cười nhạt, bàn về âm hiểm, đối thủ quả thật thắng một nước, nhưng đứng trước thực lực tuyệt đối, bất kỳ âm mưu và chiến thuật gì đi chăng nữa thì cũng chỉ là mây bay!
Vèo! Vèo! Vèo!
Đột nhiên, ba tiếng xé không vang lên từ phía sau!
An Đức Lỗ kinh ngạc quay đầu, lại thấy xa xa xuất hiện một thiếu nữ tóc bạc từ vị trí mà hắn tưởng là ảo ảnh, bắn ra ba mũi băng tiễn từ phương hướng hắn không dự liệu tới!
Đem Linh Bào biến thành linh thuẫn, tuy có thể tăng cường độ phòng ngự, nhưng linh thuẫn chỉ có thể phòng thủ một mặt, không cách nào bảo vệ toàn thân, ba cây băng tiễn nhắm vào sơ hở đó mà bắn tới!
Đây là một lần đánh lén hoàn mỹ, có thể nói nó hoàn mỹ như trong sách giáo khoa!
An Đức Lỗ khiếp sợ, chẳng lẽ đối phương biết trước hắn sẽ sử dụng Linh Bào làm lá chắn để tính toán vào?
Ở nơi này âm hắn?
Người tại sao có thể âm hiểm đến trình độ này!
An Đức Lỗ cực kỳ tức giận, nhưng lại không thể làm gì, chỉ có thể cưỡng ép triệt tiêu linh thuẫn, dùng linh năng biến thành một cái lồng bao phủ toàn thân, ngăn cản băng tiễn bắn lén.
An Đức Lỗ ý thức được mình đã lâm vào bị động!
Thẩm Phong cùng Đại Vũ chờ chính là lúc hắn dùng quang tráo, đó là chiêu thức phòng vệ đầy đủ nhất nhưng cũng là chiêu có mức phòng vệ yếu nhất!
Thời cơ chín muồi, còn chờ cái gì?
Thi nhau đập liền xong chuyện!
Đại Vũ vội vàng quăng ra một tờ lại một tờ Băng tiễn, Băng tiễn như cuồng phong bạo vũ, trút xuống dồn dập!
Thẩm Phong cũng ném ra một tấm lại một tấm Hỏa Cầu, Hỏa Cầu như núi lửa phun ra, như hỏa quyền Ace … à mà thôi!
Hai nguồn lực lượng Băng Hỏa, một trước một sau điên cuồng oanh tạc, bốn mươi tấm Linh kỹ quyển trục đập như không đáng tiền, đã có lúc nào An Đức Lỗ hưởng thụ qua đãi ngộ như vậy?
Cảnh giới nghiền ép thì như thế nào? Ở trong tính toán âm hiểm của kẻ địch, hắn bị coi thành cái bia ngắm!
Oanh! Oanh! Oanh!
Linh năng quang tráo hoạt động quá sức!
Nếu sử dụng linh thuẫn, nhất định có thể dễ dàng phòng bị băng tiễn cùng hỏa cầu, nhưng vì phòng ngự toàn bộ phương hướng, An Đức Lỗ không thể không chuyển thành linh tráo.
Tuy lượng hao tổn linh năng như nhau nhưng mật độ linh năng lực của lá chắn bảo vệ cùng vòng bảo vệ khác nhau trời vực.
Nhưng thật may, An Đức Lỗ bằng vào cảnh giới ưu thế cậy mạnh chống đỡ, linh tráo liên tục chấn động, nhưng vẫn không xuất hiện vết rách, hoàn toàn có thể nhận lấy toàn bộ sát thương của quyển trục!
Trong lòng Thẩm Phong khiếp sợ, ngay cả linh tráo phòng ngự mà vẫn kinh người như vậy, khó trách An Đức Lỗ tự tin ngông cuồng triệt đi linh thuẫn phòng ngự, bằng lực lượng Linh Quan cảnh căn bản không thể phá!
Mắt thấy Linh kỹ quyển trục sắp dùng hết, Thẩm Phong nóng nảy, đây là cơ hội tốt nhất của bọn họ, nhưng cũng có thể là cơ hội duy nhất, đợi đến khi quyển trục ném hết, An Đức Lỗ lấy lại thế chủ động, bọn họ phải làm gì để ngăn cản công kích của Tiên Thiên cường giả?
Nhưng càng khẩn cấp thì càng không thể gấp, Thẩm Phong cưỡng ép mình tỉnh táo lại, suy nghĩ nhanh chóng, con mắt nhìn chăm chú vào vòng năng lượng bảo hộ!
Mặc dù không có vết rách nhưng sẽ xuất hiện gợn sóng, quang tráo không thể nào làm được phòng ngự hoàn mỹ!
Cặp mắt Thẩm Phong híp lại, ánh mắt sắc bén,
Tựa như chim ưng săn mồi!
Có!
Chính là chỗ đó!
Ở trong hai luồng lực lượng Băng và Hỏa, Thẩm Phong bắt được những đường vân gợn nhỏ chập chờn rồi biến mất, đó là điềm báo trước của vết rách, điểm để phá băng!
Thẩm Phong ném ra tấm Hỏa Cầu cuối cùng rồi lập tức từ trong nhẫn trữ vật rút ra Bích Trì Kiếm, hắn chăm chú nhìn vòng bảo vệ, chờ đợi sóng gợn lúc Hỏa Cầu đập tới!
Không, không thể chờ đợi!
Luồng gợn sóng kia thoáng cái là qua, chỉ có thể dựa vào dự tính!
Thẩm Phong hít sâu một hơi, nhìn hỏa cầu từ trên trời đập xuống, âm thầm cắn răng, trán rỉ ra mồ hôi, bỗng nhiên mở trừng hai mắt, giơ tay lên, một kiếm đâm ra!
Liều mạng!
Hỏa cầu đập trúng, linh tráo chấn động, một luồng sóng tiếp một luồng sóng lan tỏa, trung tâm của tâm sóng chính là nơi yếu nhất của linh tráo!
Thẩm Phong đâm ra tinh hỏa kiếm khí, tinh chuẩn đánh vào tâm điểm. Xuất hiện Nhiên tinh!
Nhiên tinh bạo liệt!
Oanh!
Trong đóa hoa lửa nở rộ, linh tráo xuất hiện những vết rách như mạng nhện, đột nhiên bể tan tành!
Cùng lúc đó, Đại Vũ tựa như thần giao cách cảm, vừa vặn lúc linh tráo bể tan tành, bắn ra một mũi tên chết người!
Sắc mặt An Đức Lỗ đại biến, chỉ có thể xoay người quơ đao bổ về phía băng tiễn!
Thẩm Phong giống như một con báo săn mồi, vào đúng thời điểm này đột nhiên xông tới.
Người như con bướm, bước chân nhẹ nhàng, kiếm tựa như sao rơi, thoáng qua phá vỡ!
Một kiếm này chém về phía cổ của An Đức Lỗ, linh tráo bể tan tành, trong thời gian ngắn không thể nào vận dụng lại linh tráo, mà cái cổ của hắn chỉ làm bằng xương và thịt!
Một kiếm!
Chém đầu!
Mũi kiếm chém sắt như chém bùn xoẹt qua cổ An Đức Lỗ, đầu lâu rơi xuống đất, máu tươi nóng bỏng như suối phun ra!
Thẩm Phong thở hổn hển, chậm rãi trợn to hai mắt.
Thắng?
Đợi đến khi nhìn thấy cỗ thi thể không đầu chảy đầy máu tươi, Thẩm Phong vẫn cảm thấy chưa thể tin được.
Tiên Thiên cao thủ có thể bị giết chết dễ dàng như vậy?
Không!
Không đúng!
Bỗng nhiên mắt Thẩm Phong trợn to, hắn ý thức được vấn đề ở chỗ là không có âm thanh thông báo hoàn thành nhiệm vụ từ hệ thống!
Tiểu Bí không thông báo "Đi săn thành công"!
Thẩm Phong sực tỉnh, cùng lúc đó, một đao chém thẳng về phía hắn!
Huy động đại đao lại là cỗ thi thể không đầu kia!
Đụng!
May mắn Thẩm Phong vẫn phản ứng kịp, hắn giật mình lui về sau, một đao kia thay vì chém về phía cổ lại xoẹt xuống bả vai!
May mắn là Bạch Thạch chiến khải có cầu vai bảo vệ, Thẩm Phong cảm giác như cơ thể bị một cái đại chùy đập trúng, xương vai tưởng chừng như đã bể nát!
Chiến khải càng bị chém ra một cái khe, đây chính là linh khí cấp sử thi, thiếu chút nữa thì không gánh nổi một đao này!
Thẩm Phong kinh hoảng, tại sao đầu bị chặt xuống mà cơ thể còn có thể nhúc nhích?
Cỗ thi thể không đầu kia không đuổi theo truy kích mà là cúi người nhặt lên cái đầu lên, gắn lại lên cổ!
Một màn quỷ dị xuất hiện, từng đạo từng đạo máu tươi từ trong cổ và cơ thể chảy ra, giống như những con kiến tu bổ vết thương trên cổ.
Vết đứt trên cổ nhanh chóng liền lại, sau mấy hơi thở thì đã trở về nguyên trạng.
- Xem ra ta đã xem thường hai ngươi rồi!
An Đức Lỗ vặn cổ một cái, cặp mắt lạnh như băng, sát ý trong lòng sôi trào tới cực điểm.
Thẩm Phong vô cùng kinh hãi, đứt đầu còn có thể sống lại, rốt cuộc đậy là quái vật gì?
- Bất Tử Huyết tộc
Đại Vũ kinh hô thành tiếng. Từ trong những cuốn sánh cổ, Đại Vũ biết tới một quái vật, lấy máu hồi sinh, lấy máu phục thể, đây là Bất Tử huyết tộc đặc!
- Khặc khặc, ngay cả Bất Tử Huyết tộc cũng biết, tiểu cô nương, ngươi quả nhiên không phải người bình thường.
An Đức Lỗ quay đầu nhìn Đại Vũ một cái, cười lạnh nói:
- Bản Bá tước không phải là thành viên Huyết tộc bình thường, mà là có huyết mạch hoàng gia Huyết tộc. Ta so với những người thuộc Huyết tộc khác càng thuần túy, càng cao quý hơn, có năng lực bất tử thật sự, cho dù bị thiên đao vạn trảm vẫn có thể sống lại! Cho dù các ngươi có phản kháng như thế nào đi nữa cũng chỉ là giãy dựa trước khi chết mà thôi.
Thẩm Phong ngây dại, thiên đao vạn trảm cũng không thể giết chết, như thế này thì làm sao đánh?
An Đức Lỗ đột nhiên quay đầu nhìn về phía Thẩm Phong, ánh mắt tràn đầy sát ý tựa như một thanh đao nhọn.
- Đến lượt bản Bá tước ra chiêu.
Trong lòng Thẩm Phong rét lạnh, chậm rãi giơ kiếm, không biết đánh như thế nào thì vẫn phải đánh!
Trong tuyệt cảnh, không thể buông tha cho bất kì cơ hội sống nào!
An Đức Lỗ cười lạnh một tiếng, bước một bước về phía Thẩm Phong!
Ngay lúc toàn thân Thẩm Phong căng thẳng, trong nháy mắt đó, An Đức Lỗ đột nhiên xoay người, xông về một hướng khác.
Thẩm Phong đầu tiên là sửng sốt một chút, rồi sau đó cả kinh thất sắc!
Không ngờ An Đức Lỗ lại dương đông kích tây, xoay người xông về Đại Vũ, muốn bóp trái hồng mềm!
Thẩm Phong tức điên!
Thằng già mất dạy, có gan thì hướng về phía đại gia mày này, đừng đụng tới tiểu thiên sứ của ta!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.