Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 999: Pháp Hải bất đắc dĩ (2)




- Con lừa già ngốc Pháp Hải, đây là ngươi muốn chết.
Lạnh nhạt hầm hừ một tiếng, cả người Thanh Xà bay lên, bảo kiếm xanh thẫm trong tay hóa thành những con Thanh Xà nhiều vô số kể, không ngừng công kích về hướng tới Kim Bát kia của Pháp Hải.. .
- A..., phá cho ta .
Mà vào lúc này dưới đáy Lôi Phong Tháp, Dương Lỗi chợt quát một tiếng .
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!.
Dương Lỗi cảm giác lực lượng của mình tăng hơn gấp đôi.
Lúc này Hệ Thống vang lên âm thanh nhắc nhở:
- Đinh, chúc mừng người chơi Bất Tử Kim Thân Quyết đột phá, đạt tới tầng thứ mười bảy .
Đột phá, Bất Tử Kim Thân Quyết đột phá. Trong thời gian ngắn ngủi như vậy lại đột phá một lần nữa. Bất Tử Kim Thân Quyết lại đột phá lần nữa, lần này đột phá là một lần nhảy vọt.
Dương Lỗi vốn đang đau đớn bởi nguyên nhân vì Bạch Tố Trinh, hiện tại cảm giác đã tốt hơn nhiều lắm, đã không có loại đau đớn này nữa. Các tế bào trong cơ thể vẫn còn đang không ngừng biến hóa, bắt đầu trở nên cường đại hơn, toàn thân tràn ngập sức bật.
Lực lượng khủng bố kia của Bạch Tố Trinh được thân thể Dương Lỗi không ngừng hấp thu. Mặc dù chừng ấy lực lượng đối với Bạch Tố Trinh mà nói thì không coi là cái gì, nhưng đối với Dương Lỗi mà nói lại là một sự trợ giúp rất lớn.
- A.. .
Dương Lỗi chợt quát một tiếng, rồi nện một quyền mãnh liệt oanh kích trên mặt đất. Lập tức xuất hiện những vết nứt nẻ giống như trong cơn động đất. Cả mặt đất hình thành từng vết rãnh, bắt đầu từ nắm đấm của từ Dương Lỗi mà phát triển về khắp tứ phía.
- Phù.. .
Dương Lỗi thở ra một hơi, chợt đứng vụt lên.
Chính mình năng động, nay đã có thể khống chế chính mình. Loại cảm giác này thật tốt. Hơn nữa, lúc này Dương Lỗi phát hiện, chân khí trong cơ thể của mình tựa hồ cũng bắt đầu năng động. Mặc dù chỉ là một chút chút, nhưng đó là một dấu hiệu tốt. Mà một đạo phong ấn kia, đám Phong Linh Thạch bố trí phong ấn, do bị Bạch Tố Trinh đột phá vào mà trở nên liên tiếp bại lui.
Những vết nứt thật nhỏ, trở nên càng lúc càng lớn. Bởi vì con đê ngàn dặm bị hủy bởi tổ kiến. Phong ấn mặc dù chỉ là bị nứt ra một chút chút, nhưng Dương Lỗi biết, thời điểm phá bỏ phong ấn đã không còn xa .
.. .
- Không tốt, đây là có chuyện gì. Tại sao có thể như vậy, linh hồn Bạch Tố Trinh lại là đầy đủ. Chẳng lẽ... Chẳng lẽ... đáng ghét. Ngàn tính vạn toán mà cũng không tính đến điểm này.
Lúc này Pháp Hải được bảo hộ trong Kim Bát lại mở mắt ra lần nữa. Lúc này Pháp Hải tràn ngập vẻ không cam lòng. Lúc trước tất cả đều tính toán rất tốt, nhưng lại không nghĩ rằng, biến cố lại phát sinh hết lần này đến lần khác. Trước mắt đã đến tình trạng chính mình vô phương khống chế. Chính mình sơ suất quá, thật sự là sơ suất quá.
- Chuyện đã không thể nữa rồi, huyện đã không thể nữa rồi a!
Pháp Hải thở dài một hơi. Nếu đã đến tình trạng này, chính mình lại tiếp tục kiên trì cũng đã không có ý nghĩa gì nữa. Chờ đến khi Bạch Xà xuất ra, đến lúc đó Thanh Bạch Nhị Xà liên hợp chung một chỗ, chính mình làm không tốt thì ngay cả tính mạng đều phải để lại ở chỗ này. Cho nên Pháp Hải biết chính mình đã đến lúc nên từ bỏ .
Nhìn Thanh Xà trước mặt đang trong cơn công kích điên cuồng, Pháp Hải lắc đầu. Mặc dù không cam lòng, nhưng đó cũng là chuyện không có cách nào khác. Hiện nay mưu đồ của mình đã hoàn toàn thất bại, dẫu có nỗ lực nhiều như vậy mà cũng là thu được kết quả như vậy, nỗi buồn bực trong lòng có thể nghĩ.
Nhìn qua Lôi Phong Tháp một chút, nghĩ tới Dương Lỗi này là người ứng kiếp. Không gian vị diện này, thế giới này đã không thuộc về mình. Nhưng mà Dương Lỗi vẫn còn không thể dung hợp, sự khống chế còn không thể đạt tới tình trạng hoàn mỹ. Mặc dù không biết Dương Lỗi làm thế nào để thay đổi thế giới này, nhưng điều này đã không có ý nghĩa .
- Sẽ giúp ngươi một lần vậy. Nhân quả, nhân quả, chuyện hôm nay bởi vì quả của ngày sau .
Pháp Hải hai tay kết ấn, tiếp theo khẽ quát một tiếng
- Đi.
Một đạo ấn ký vàng chói nhập vào trong Lôi Phong Tháp .
Sau khi làm xong tất cả điều này, Pháp Hải dưới sự bảo vệ của Kim Bát liền hóa thành một chùm ánh sáng vàng rực rỡ liền xông ra ngoài.
Thanh Xà đầu tiên là sửng sốt, đến lúc kịp phản ứng được thì đã không có cách nào truy theo nổi.
Dù thế nào nàng cũng thật không ngờ, Pháp Hải lại lựa chọn chạy trốn. Nếu đã không đuổi kịp thì cũng không cần để ý tới nữa. Hiện tại quan trọng nhất chính là phải làm như thế nào mới có thể cứu ra được tỷ tỷ Bạch Tố Trinh của mình .
Tung người một cái, Thanh Xà đi tới trên Lôi Phong Tháp .
- Rầm rầm rầm.. .
Mà đúng vào lúc này Lôi Phong Tháp phát ra sự rung động kịch liệt.
- Không tốt, Pháp Hải chết tiệt này, tỉ tỉ không có việc gì chứ? Pháp Hải, nếu như tỉ tỉ mà có chuyện gì, ta sẽ để ngươi chết không có chỗ chôn.
Thanh Xà bay vọt lên một cái đến vị trí cách Lôi Phong Tháp độ vài trăm thước, rồi căng thẳng nhìn Lôi Phong Tháp.
- Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!, Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!.
Cả Lôi Phong Tháp trong vài tiếng nổ vang thật lớn đã ầm ầm ngã xuống đất.
- A.. .
Lúc này Dương Lỗi chợt quát một tiếng, cả người giống như một viên đạn pháo bắn tung ra ngoài, một tay vẫn còn ôm Bạch Tố Trinh.
Sau khi rơi xuống đất, Dương Lỗi thở nhẹ một hơi. Trong lòng dù sao cũng có một chữ "Thích" .
Không nghĩ tới chính mình lại đột phá, Bất Tử Kim Thân Quyết đạt tới tầng thứ mười tám. Mà quan trọng hơn là, sự khống chế của chính mình đối với thế giới Mộng Huyễn này càng thuận buồm xuôi gió hơn.
Ngoài ra Dương Lỗi phát hiện, hiện tại chính mình mang theo người nào có tu vi yếu hơn so với chính mình thì khi tiến vào thế giới Mộng Huyễn này, khi đó căn bản là không cần Thế Giới Điểm. Nhưng mà nếu như là người có tu vi cao hơn so với chính mình, vậy có lẽ cần phải trả giá một lượng Thế Giới Điểm nhất định .
Bất Tử Kim Thân Quyết tầng thứ mười tám tuyệt đối là cường đại, có thể so với Đại La Kim Tiên. Nói cách khác, chính mình chỉ cần dựa vào thân thể dũng mãnh của mình liền đủ để đối phó cường giả Đại La Kim Tiên bình thường. Đây là khủng bố như thế nào, coi như Tề Thiên đại thánh hồi mới đại náo thiên cung, lúc ấy cũng chỉ đến như vậy thôi.
- Ngươi là ai? Hả, là tiểu tử ngươi, không tồi, không tồi, lại cứu được tỉ tỉ ra ngoài, cũng không uổng công ta đối tốt với ngươi như vậy.
Sau khi nhìn thấy Dương Lỗi, Thanh Xà lắc mình một cái rồi trong nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Dương Lỗi và Bạch Tố Trinh
- Tỉ tỉ, ngươi không sao chớ?
- Tiểu Thanh, ta không sao, qua nhiều năm như vậy, khổ ngươi .
Bạch Tố Trinh né tránh khỏi vòng ôm trong ngực của Dương Lỗi, đi lên phía trước, ôm cổ Tiểu Thanh rồi mở miệng đáp.
- Tỉ tỉ, đều là ta không tốt. Nếu như không phải ta, tỉ tỉ cũng sẽ không bị Pháp Hải áp chế ở đáy Lôi Phong Tháp .
Nói tới đây, Thanh Xà có vẻ mặt tự trách.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.