Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 822: Long Hồn Châu (1)




- Sư tỷ, nói chuyện cẩn thận.
- Ta…không phải chỉ là một thanh đao sao, lại khi dễ ta, sư đệ, ngươi giúp ta thu thập thanh đao này đi.
Tô Anh được bảo hộ, khôi phục sắc mặt, cả giận nói.
Dương Lỗi nghe vậy dở khóc dở cười, nữ nhân thật sự không nói lý lẽ, rõ ràng chính nàng gây họa còn trách người ta không đúng.
- Được rồi sư tỷ, một thanh đao mà thôi, đừng tính toán với nó, hơn nữa đây cũng là lỗi của ngươi, Trảm Long đao đích xác bất phàm, vị tiền bối này hẳn cũng là siêu cấp cao thủ danh chấn một thời, không biết vì sao vẫn lạc ở nơi này, nếu gặp thì chúng ta đem tiền bối an táng đi.
Dương Lỗi nghĩ nghĩ nói.
Vừa dứt lời, trên Trảm Long đao liền phát ra một trận quang mang cường liệt, chói mắt như thái dương nóng cháy.
Dương Lỗi vội vàng bảo hộ Tô Anh sau người, cẩn thận nhìn tình huống phát sinh trước mắt, một tay cầm phù triện, một tay cầm đao, một khi có biến cố phát sinh sẽ lập tức động thủ.
Kim sắc quang mang dần dịu xuống, lúc này Dương Lỗi mới nhìn thấy rõ ràng.
Nguyên lai kim sắc quang mang là một nhân ảnh, thân ảnh người này thập phần cao lớn uy mãnh, không khác gì kim sắc hài cốt bên cạnh, trên người tản mát ra khí phách khôn cùng, liếc nhìn thiên hạ, giống như duy ngã độc tôn, làm cho người ta lâm vào kính sợ.
- Người trẻ tuổi, ngươi không cần sợ.
Thân ảnh nhìn thấy hai người như lâm đại địch, nhẹ nhàng nói:
- Ta sẽ không tổn thương các ngươi.
- Chẳng lẽ ngài là chủ nhân Trảm Long đao, là vị tiền bối bên cạnh này?
Thấy người kia không có địch ý, không có sát khí, trong lòng Dương Lỗi nhẹ nhàng thở ra, nhưng vẫn không thả lỏng cảnh giác, miệng hỏi.
- Không sai, chính là bản tôn.
Thân ảnh nhìn thi hài của mình, nặng nề thở dài.
- Không biết ngài làm sao xưng hô?
Dương Lỗi nhìn thân ảnh hỏi. Hắn biết người này chỉ là một luồng tàn hồn, đối với hắn Dương Lỗi vẫn bội phục, chỉ còn lại tàn hồn mà vẫn lợi hại như vậy, bản thân Dương Lỗi cũng không nắm chắc thắng được hắn, có thể thấy được người kia khi còn sống lợi hại bao nhiêu, ít nhất phải có tu vi đại la kim tiên.
- Bản tôn từng có rất nhiều tên, phần lớn đều không nhớ rõ, nhưng trước khi ta tiến vào long huyệt này mọi người gọi là Đao Tôn Khúc Kỳ.
Thân ảnh kia nói.
- Khúc Kỳ? Tiền bối chính là Đao Tôn Khúc Kỳ?
Dương Lỗi cũng không cảm nhận được gì, nhưng Tô Anh đã mở to hai mắt nhìn, không thể tưởng tượng nổi nhìn đối phương, nói:
- Tiền bối thật sự là Đao Tôn Khúc Kỳ? Cao thủ đệ nhất thiên hạ vạn năm trước, Khúc Kỳ?
- Cái gì mà thiên hạ đệ nhất cao thủ.
Nghe được lời của Tô Anh, Khúc Kỳ không khỏi cười khổ, tràn đầy chua xót:
- Tuy ta được xem là nhân vật nhất lưu, nhưng danh xưng thiên hạ đệ nhất cao thủ thật sự là do mọi người quá yêu mà thôi, nếu thật sự là thiên hạ đệ nhất cao thủ, cũng không đến nông nỗi như bây giờ.
- Tại sao…tiền bối lại rơi xuống kết quả như vậy? Chẳng lẽ là bị người ám toán hay sao?
Lúc này Tô Anh mới nhớ tới kết cục của Khúc Kỳ hiện tại, một đời Đao Tôn lại luân lạc tới tình trạng như thế, chỉ còn lại một luồng tàn hồn, thật sự làm người khó thể tin.
- Bị người ám toán?
Khúc Kỳ lắc đầu:
- Không, không phải, tuy rằng thực lực ta còn chưa đứng đầu, nhưng cũng không đến nỗi bị người ám toán, nhưng là do ta không tự lượng sức mình, mới rơi vào kết quả như vậy.
Không lượng sức mình? Dương Lỗi cùng Tô Anh đều sửng sốt, theo thi hài của Khúc Kỳ mà xem, tu vi của hắn tuyệt đối là khủng bố, hơn nữa một vạn năm trước được xưng thiên hạ đệ nhất cao thủ, người như vậy không có vài phần thực lực làm sao lấy được danh xưng này? Nếu đã đạt được danh xưng, như vậy tuyệt đối không phải có tiếng mà không có miếng, bằng không đã sớm bị người đánh chết.
Mà hắn nói bản thân không biết tự lượng sức mình, rơi vào kết quả như vậy, xem ra trong chuyện này phải có ẩn tình, phỏng chừng quan hệ đến chuyện mà hai người muốn điều tra.
- Nơi này là Thí Luyện động của Tô gia, không biết vì nguyên nhân nào mà tiền bối đến chỗ này, còn bị vẫn lạc?
Dương Lỗi chỉnh sửa lại suy nghĩ của mình, liền hỏi.
- Tô gia Thí Luyện động?
Khúc Kỳ nghe vậy sửng sốt, nói:
- Ta có nghe nói qua về Thí Luyện động Tô gia, nhưng ta biết nơi này không phải Thí Luyện động của họ, mà là bên trong Chung Sơn Long huyệt, cách Tô gia tới vài chục vạn dặm, tại sao lại là Thí Luyện động của Tô gia?
- Chung Sơn Long huyệt? Điều đó không có khả năng!
Tô Anh hô lên:
- Chung Sơn khoảng cách rất xa Tô gia, hơn nữa còn là một trong ba hung địa lớn nhất của Vô Cực đại lục trong truyền thuyết, bên trong nguy cơ trùng trùng, một khi tiến vào cửu tử nhất sinh.
- Đây thật sự là Chung Sơn Long huyệt, bên trong Long huyệt có một chân long, một chân long trưởng thành, ta tự nhận là đệ nhất thiên hạ, nhờ vào bảo đao trong tay chém giết vô số địch nhân, mà Trảm Long đao của ta chưa bao giờ chém giết qua chân long, đây là chuyện duy nhất làm ta tiếc nuối, luôn trông mong có một ngày tìm được chân long chém giết, xem như không thẹn với danh Trảm Long.
Nói tới đây, Khúc Kỳ vuốt ve bảo đao của mình, ánh mắt nhìn xa xa như hồi ức lại huy hoàng ngày xưa:
- Bởi vì khi nghe tin trong Chung Sơn có Long huyệt, có chân long tồn tại, ta liền tràn đầy tự tin bước vào nơi này. Đương nhiên cũng không chỉ có một mình ta, ngoài ra còn một số cao thủ tuyệt thế, tuy thực lực họ không bằng ta, nhưng đều đạt tới cường giả nhất đẳng của Vô Cực đại lục, trong đó còn có cao thủ của Tô gia.
- Tiền bối, nếu như lời của ngươi là sự thật, vậy kỳ quái, bởi vì chúng tôi thật sự tiến vào Thí Luyện động Tô gia, là do sư tôn Tô Nghiên đưa chúng tôi đi vào, mà vì sao bây giờ lại đến Chung Sơn Long huyệt? Thật quá kỳ quái đi?
Dương Lỗi nhìn Khúc Kỳ, hắn không hoài nghi lời nói của người này, nếu người này muốn đối phó mình cùng Tô Anh, cũng không phải không khả năng, một siêu cấp cao thủ cho dù chỉ là tàn hồn cũng cực kỳ khủng bố.
- Tiểu nha đầu Tô Nghiên?
Khúc Kỳ hỏi.
- Tiền bối nhận thức sư tôn của ta?
Tô Anh dò hỏi.
Khúc Kỳ nghe vậy gật gật đầu, lộ tia cười thản nhiên, nói:
- Nhận thức, khi ta gặp nàng tu vi của nàng còn yếu hơn các ngươi, chỉ tới cảnh giới lục đạo luân hồi, không biết hiện tại đã tăng lên tới đâu rồi?
- Mười năm trước sư tôn thông qua tầng ba mươi của Thí Luyện động Tô gia, đạt tới tình trạng nào thì chúng tôi cũng không rõ ràng lắm.
Tô Anh đáp.
- Tầng ba mươi? Tô Nghiên tiểu nha đầu lại thông qua tầng ba mươi Thí Luyện động Tô gia?
Khúc Kỳ kinh ngạc nhìn Tô Anh, có chút không dám tin tưởng:
- Không nghĩ tới mới vạn năm mà Tô nha đầu đạt tới tình trạng như vậy.
Khúc Kỳ có chút cảm khái nói, lúc trước hắn phát hiện Tô Nghiên tư chất phi phàm, thành tựu chắc không đơn giản, thậm chí sẽ vượt qua chính mình, không nghĩ tới thật sự như thế.
- Phải.
- Tiền bối có thể nói với vãn bối biết về chuyện trong huyệt động này, kim sắc quang mang kia rốt cục là thứ gì?
Dương Lỗi hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.