Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 437: Cửu Âm Chân Kinh quyển thượng (1)




Nói xong bàn tay lớn c ủa Dương Lỗi lại lần nữa đặt nơi bờ mông Lâm Lung.
- Ngươi. . . Ngươi không nên cử động, ta. . . Ta không nói còn không được sao.
Thân thể Lâm Lung run lên, mềm yếu xuống, thở hổn hển nói.
Thấy nàng như vậy, Dương Lỗi ngược lại cực kỳ kinh ngạc, mình còn chưa làm gì cả, cô nàng này rõ ràng đã thở hổn hển rồi, cái này cũng quá nhạy cảm đi? Khiến cho trong lòng Dương Lỗi cũng nổi lên một mảnh lửa nóng, Dương Lỗi cũng người từng trải, nhưng ở kiếp này, còn chưa bao giờ thân mật qua với bất kỳ nữ nhân nào, hôm nay chính là lần đầu tiên, nó đã khởi gợi lên dục hỏa của Dương Lỗi.
Nội tâm cũng rục rịch.
Dương Lỗi hít một hơi thật sâu, yên lặng vận khởi Băng Tâm Quyết, lúc này mới áp chế dục niệm xuống, Lâm Lung này tuy rằng tuổi đã hơn ba mươi, nhưng dáng người lại nhất lưu, thoạt nhìn cũng chỉ chừng hai mươi, làn da trắng nõn tinh tế tỉ mỉ, so với những tiểu cô nương hai mươi tuổi chỉ có hơn chứ không kém.
- Lâm tiền bối, ta nói, ngươi nếu lại động thì ta sẽ không khách khí nữa đâu.
- Ngươi. . . Làm sao ngươi biết ta họ Lâm, có phải Mạc Sầu nói cho ngươi không?
Lâm Lung cũng không dám lại động nữa, sợ Dương Lỗi sẽ có cử động quá phận gì đó.
- Cái này. . . Tự nhiên không phải, về phần ta làm sao biết ngươi họ gì thì nếu ta nói đây là do Thượng Thiên an bài, ngươi có tin không?
Dương Lỗi lộ ra một tia cười nhàn nhạt:
- Kỳ thật ta không chỉ biết rõ tên của ngươi, ta còn biết rõ tất cả mọi thứ trong Cổ Mộ nữa.
- Hừ, không nói đừng nói, có gì đặc biệt hơn người chứ, ta thấy nhất định là đám đạo sĩ lỗ mũi trau kia của Toàn Chân giáo nói cho ngươi.
Lâm Lung khẽ kêu nói.
- Không phải.
- Ngươi thả ta xuống, ngươi đã vào được, còn muốn thế nào?
Sau khi tiến vào trong Cổ Mộ, Lâm Lung rốt cuộc không chịu được nữa, nếu tiếp tục như vậy thì sao được, trong lòng Lâm Lung cảm thấy mình rõ ràng có chút hưởng thụ vòng tay của Dương Lỗi, cái này khiến trong lòng nàng cả kinh.
Nam nhân không có một ai tốt, Vương Trùng Dương kia chính là một ví dụ, mình không thể giẫm lên vết xe đổ được, Lâm Lung trong lòng thầm nói với mình.
- Tốt, ta thả ngươi xuống, bất quá ngươi không nên động thủ, bằng không ta sẽ không khách khí đâu.
Dương Lỗi vẫn còn có chút lo lắng, nàng động thủ, tuy rằng nàng tất nhiên không tổn thương được mình, nhưng dù sao cũng sẽ tạo thành phiền toái.
- Yên tâm, ta sẽ không sẽ làm phiền ngươi đâu, ngươi thả ta ra đi, Lâm Lung ta tự nhiên không phải là loại người nói không giữ lời như thế.
Lâm Lung liếc Dương Lỗi nói.
- Tốt nhất là vậy.
- Tiểu thư, hắn là?
Lâm Lung còn chưa được buông ra liền gặp được một lão bà bà chừng năm mươi tuổi vẻ mặt kinh ngạc nhìn hai người Dương Lỗi.
Dương Lỗi giả khai huyệt đạo cho Lâm Lung, để xuống, Lâm Lung đỏ mặt lên, liên tục giải thích nói:
- Tôn bà bà, không phải như ngươi nghĩ, ngươi đã hiểu lầm. Uất ức293
- Ta biết rõ, là ta đã hiểu lầm, là hiểu lầm, ta đi làm cơm đây.
Tôn bà bà nói xong liền quay người rời đi, nhưng trong lòng lại âm thầm cao hứng, tiểu thư có thể có người như vậy, cũng là một chuyện tốt, nữ nhân, dù sao cần một chỗ dựa.
- Thật sự là đã hiểu lầm.
Thấy Tôn bà bà như vậy, Lâm Lung liền khó thở, cái này bị hiểu lầm rồi, ngược lại nhìn Dương Lỗi:
- Đều do ngươi, đều do ngươi, khiến Tôn bà bà đã hiểu lầm.
- Cái này liên quan gì đến ta?
Dương Lỗi mặt mũi tràn đầy bất đắc dĩ:
- Nếu như sớm đáp ứng ta một chút vậy thì cũng không có nhiều chuyện vậy rồi.
- Hừ, ta. . . Ta. . .
Lâm Lung cũng đành chịu rồi, mình đánh không lại nhưng vẫn còn có thể sử dụng cơ quan.
Mới nghĩ tới đây, chợt nghe Dương Lỗi nói:
- Lâm Lung tiền bối, ngươi cũng đừng có xằng bậy, ta nói rồi, cơ quan ở đây không thể gạt được ta đâu.
Chỉ thấy hắn đi đến chỗ mở ra cơ quan, tùy ý xoay chuyển liền mở ra cửa đá.
- Ngươi. . . Ngươi làm sao biết cơ quan ở đây chứ?
Lâm Lung không thể tin được, đây là thật sự, hắn không nói sai.
- Ta nói rồi, tất cả mọi thứ trong Cổ Mộ ta đều rõ ràng, cho nên ngươi đừng có đùa nghịch trò gì, nếu không ngươi chỉ có chịu thiệt thôi, đương nhiên ta cũng không thèm để ý đâu.
Dương Lỗi cười hắc hắc:
- Ta là một nam nhân, cái gì cũng không sợ, cái gì cũng không quan tâm cả.
- Ngươi. . . Ngươi. . . Tức chết ta rồi, mau đi tìm thứ ngươi muốn đi, tìm được rồi thì mau cút đi cho ta.
Lâm Lung không có bất cứ biện pháp nào đối với Dương Lỗi cả, tức giận đến lửa giận ngút trời.
- Sư tôn, hắn là ai thế?
Lúc này có một tiểu cô nương đi đến, lớn lên giống hệt như búp bê vậy, vô cùng đáng yêu.
Dương Lỗi con mắt sáng ngời, đây là Tiểu Long Nữ sao, quả nhiên là một mỹ nhân, với tuổi như vậy mà đã lộ ra khí tức tuyệt thế mỹ nữ rồi, xem ra Kim đại hiệp nói quả nhiên không sai, Tiểu Long Nữ trưởng thành, dung mạo chỉ sợ còn hơn Hoàng Dung một chút.
- Long Nhi, đừng quản hắn, hắn là một xú nam nhân
Lâm Lung cực kỳ tức giận nói.
- Xú nam nhân, hắn chính là nam nhân sao?
Tiểu Long Nữ tò mò nhìn Dương Lỗi hỏi.
Dương Lỗi thấy Tiểu Long Nữ quả thực đáng yêu, liền mỉm cười nói:
- Đúng vậy, ta là nam nhân, bất quá không phải xú nam nhân, không tin, ngươi có thể tới ngửi xem, tuyệt đối không thúi đâu, còn thơm hơn sư tôn ngươi nhiều ấy chứ, nàng mới là thúi
- Ngươi. . . Ngươi. . .
- Ngươi là người xấu, hừ.
Tiểu Long Nữ nhíu mũi một cái:
- Ta không thèm để ý tới ngươi đâu.
Thấy nàng bộ dạng như vậy, Dương Lỗi ha ha cười cười, không để ý chút nào:
- Nói cho ngươi biết, nếu như ngươi đi theo ta thì ta sẽ có thứ tốt cho ngươi đây?
Dương Lỗi nghĩ nghĩ, lấy ra một chuỗi vòng cổ, đây là Dương Lỗi chế tác lúc nhàm chán, vốn chuẩn bị cho Hoàng Dung, bất quá lúc này dùng để trêu chọc Tiểu Long Nữ một chút cũng là một chuyện rất vui vẻ.
- Thật xinh đẹp?
Không chỉ Tiểu Long Nữ, Lý Mạc Sầu và Lâm Lung cũng nhìn đăm đăm vào đó, Luyện Khí Thuật của Dương Lỗi, tăng thêm đây chính là dùng ma hạch của ma thú để chế tác nên tuyệt đối thuộc hàng đỉnh cấp, cực kỳ xinh đẹp, nhìn chiếc vòng cổ lóe lóe lên kia, tam nữ đều không nháy mắt lấy một cái.
Thấy tình huống như vậy, Dương Lỗi không khỏi nở nụ cười, hiểu quả thật không sai.
- Thế nào, Tiểu Long Nhi, nếu như ngươi đi cùng ca ca vậy thì sợi dây này có thể tặng cho ngươi, hơn nữa còn rất nhiều thứ tốt hơn, nhiều đồ vật hấp dẫn hơn nữa đấy.
Dương Lỗi ý định tiếp tục dụ dỗ Tiểu Long Nữ.
- Hỗn đãn, ngươi là tên khốn kiếp, mau đi tìm thứ ngươi muốn rồi cút đi, bằng không ta sẽ khiến ngươi đẹp mắt đấy.
Lâm Lung tức giận tới mức phát run, tuy rằng nàng cũng muốn cái vòng cổ kia, nhưng thấy Dương Lỗi bộ dạng như vậy thì lại càng thêm tức giận, một bả ôm lấy Tiểu Long Nữ:
- Long Nhi, đừng để ý đến hắn, hắn là đại phôi đản, đại phôi đản đáng chết, nếu như ngươi đi cùng thì sẽ bị hắn ăn sạch sẽ đấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.