Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 351: Vật phẩm thần bí




Như vậy mình có thể tìm biện pháp đem thân thể cương thi này luyện thành thân ngoại hóa thân, bất quá thân ngoại hóa thân này tựa hồ là một môn thần thông rất khó luyện, không biết hệ thống có đổi được hay không, điểm này Dương Lỗi cũng không phải là rất khẳng định, nếu không thì cũng có thể học Mao Sơn thuật, vật này ở bên trong hệ thống hẳn là có thể tìm được.
Hít một hơi thật sâu, nhìn bốn phía một cái, quan tài ở trước mặt để cho Dương Lỗi thật sự là chướng mắt, tính thiêu hủy nó.
Dương Lỗi nhớ tới thời điểm lúc ấy chính mình đánh chết Hắc Viêm Hổ đạt được Hắc Viêm, vẫn còn chưa dùng đến, hôm nay dùng để phóng hỏa thì không còn gì tốt hơn rồi.
Ý niệm vừa động, Hắc viêm kia xuất hiện ở trong ta Dương Lỗi, nhẹ nhàng vung lên, nhất thời rơi lên trên quan tài kia, trong khoảng thời gian ngắn liền hóa thành tro bụi.
Nhưng để cho Dương Lỗi kinh ngạc là quan tài kia mặc dù hóa thành tro bụi, bất quá có một cỗ thi thể ở trong quan tài lại là lông tóc không tổn hao gì.
Ba cỗ thi thể trong ba cỗ quan tài này, hai cỗ trong đó hóa thành hư vô, mà một cỗ trong đó lông tóc không tổn hao gì, cái này để cho Dương Lỗi kinh ngạc, chẳng lẽ một cỗ thi thể này, không, phải nói là cương thi này có chỗ gì kỳ lạ sao?
Giám Đinh Thuật!
- Đinh, giám định thất bại, độ thuần thục của Giám Định Thuật tăng lên!
Thất bại, cư nhiên là giám định thất bại, bởi vậy có thể thấy được người này, cỗ cương thi này rất không tầm thường a, nhưng đây cũng không đúng, nếu như tu vi của gia hỏa này rất cao, rất cường đại mà nói, như vậy Sở Tường không có lý do gì sẽ không phụ lên trên thân thể của hắn mà là lựa chọn Dịch Vũ Hàn, huống chi vừa nhìn cũng biết địa vị của gia hỏa này ở trong lòng Sở Tường không bằng Dịch Vũ Hàn.
Cứ như vậy xem ra, gia hỏa này cũng không phải là tu vi cao, mà là có đồ vật gì đó trên người, đó là một kiện bảo vậy, một kiện bảo vật mà ngay cả Giám Định Thuật của mình cũng không giám định ra.
Bất quá Dương Lỗi cũng không dám dễ dàng đi đụng vào, ai biết đây có thể gặp phải đồ vật quỷ quái gì đó hay không, ở chỗ này hết thảy lấy an toàn làm trọng.
Chân Thực Ưng Nhãn mở ra.
Ánh mắt của Dương Lỗi dời đi trên thi thể kia.
Không có phát hiện cái gì, điều này làm cho Dương Lỗi cảm thấy ngoài ý muốn, chẳng lẽ thật không có bảo vật gì? Đây là không có đạo lý a.
Có phải hay không là ở trong cơ thể của gia hỏa này? Nghĩ tới đây, Dương Lỗi không khỏi lần nữa đem tầm mắt chuyển dời đến trên người hắn.
Đầu, có phải hay không là ở trong đầu?
Không có, trong đầu tựa hồ không có, như vậy thân thể, dần dần đi xuống, lục phủ ngũ tạng cũng không thể bỏ qua.
Trái tim, trái tim có thể nói là bộ vị trọng yếu của cả người, với tư cách là một cái cương thi, đầu bị chặt đứt còn có thể hành động, nhưng nếu như trái tim bị phá hủy, vậy thì hoàn toàn xong, cho nên trong đầu không có, hẳn là ở trong trái tim.
Quả nhiên Dương Lỗi nhìn tới phát hiện ở trong trái tim của hắn tựa hồ có một vật, bất quá cụ thể còn không xác định được, như thế chính mình phải như thế nào mới có thể đem nó lấy ra đây? Đây ngược lại là một cái vấn đề.
Bỗng nhiễn Dương Lỗi liền nghĩ tới, mình không phải là có một cái Chiến Ngẫu sao? Vương cực Chiến Ngẫu, lực chiến đấu yếu kém, bất quá chỉ là tầng thứ Võ Thánh mà thôi, nhưng ở dưới tình huống này lấy nó đi hành động thì không còn gì tốt hơn rồi.
Dương Lỗi vung tay lên, Vương Cực chiến ngẫu liền xuất hiện ở trước mắt, Dương Lỗi hạ đạt cho nó một cái mệnh lệnh, để cho nó đi đem trái tim của cương thi kia lấy ra.
Để cho Dương Lỗi kinh ngạc là Vương Cực chiến ngẫu căn bản không cách nào phá vỡ phòng ngự của nó, điều này làm cho Dương Lỗi hết chỗ nói rồi, xem ra cái đồ vật này thật đúng là bất phàm. Như thế Dương Lỗi cũng không còn cách nào nữa, dĩ nhiên có lẽ chính mình cũng có thể thi triển Thiên Đao nhất thức đi phá vỡ phòng ngực của nó, bất quá suy nghĩ một chút, bây giờ còn không phải lúc, vạn nhất gặp phải chuyện gì mà nói, chính mình há không phải là không còn thủ đoạn nữa rồi sao? Thiên Đao nhất thức này vẫn là ở thời khắc mấu chốt dùng thì tốt hơn.
Nếu đã là như vậy, chỉ có đem gia hỏa này thu lại rồi, Dương Lỗi dĩ nhiên không thể nào đem gia hỏa này thu vào trong không gian giới chỉ của chính mình, mà là lấy ra một chiếc trữ vật giới chỉ tương đối kém một chút lúc trước mình luyện chế ra, đem cỗ thi thể này, hẳn là cương thi thu vào.
Xử lý xong những chuyện này, Dương Lỗi mới đi ra khỏi thạch thất.
Lần này kỳ thật mục đích mà chính mình đến Thiên Tinh lâu đã đạt đến, Sở Tường đã hoàn toàn đánh chết, chỉ cần đám người Thiên Diệc cùng Hồn U có thể hoàn toàn khống chế Thiên Tinh lâu mà nói, như vậy nhiệm vụ lật đổ Thiên Tinh lâu mà minh tiếp nhận coi như là hoàn thành viên mãn.
Mà hiện tại Dương Lỗi do dự chính là, chính mình muốn hay không muốn tiếp tục đi vào thăm dò.
Nếu như tiếp tục thăm dò mà nói, rất có thể gặp phải nguy hiểm, dù sao ở chỗ này thật sự là quỷ dị, hơn nữa đều là âm hồn, mặc dù hiện tại mình đã đem Trấn Hồn Linh nhận chủ rồi, nhưng còn không có hoàn toàn luyện hóa, hơn nữa ai cũng nói không chừng nơi này không phải là có âm hồn càng cường đại hay không, nếu như là những lão quái vật tu luyện hơn ngàn năm kia, những âm hồn cảnh giới Thông Huyền, chính mình căn bản là không thể nào chống đỡ được.
Nếu như chính mình có linh thạch mà nói, như vậy liền không cần sợ hãi rồi, có đầy đủ linh thạch liền có thể đổi được Đại uy lực Tử Điện Lôi Kích Pháo Đạn, đó là có thể đánh chết Thông Huyền cường giả.
Dĩ nhiên nếu như mình tu luyện một chút Phật pháp, Phật công, lại phối hợp với một chút Phật gia pháp khí mà nói, đó cũng là có thể nếm thử một chút, bất quá bây giờ đã không còn kịp để làm, suy nghĩ hồi lâu, Dương Lỗi vẫn cảm thấy đợi thời cơ đến, tu vi đến rồi lại tới nơi này, dù sao chỗ này đã tồn tại không biết bao nhiêu năm rồi, lại cũng không vội ở nhất thời.
Hơn nữa chính mình đối với tìn huống ở bên trong Âm Hồn động này là không biết gì cả, không thể hành động tùy tiện, cho nên đợi sau này chính mình có thời gian rồi có thể lại đến, đây mới là một cái lựa chọn sáng suốt.
Ra khỏi Âm Hồn động, Dương Lỗi sưu tầm khí tức, tìm được Thiên Diệc.
Chỉ thấy lúc này ngồi ở vị trí lâu chủ của Thiên Tinh lâu, Dương Lỗi khẽ kinh ngạc, gia hỏa này xem ra cũng là một người có dã tâm.
- Người nào?
Dương Lỗi vừa mới đi ra khỏi, liền có người nhìn thấy, vội vàng quát lên.
Thiên Diệc thấy thế thất kinh, quát lên:
- Câm miệng!
Ngay sau đó Thiên Diệc vội vàng đi xuống, nhìn Dương Lỗi nói:
- Thiếu gia, ngươi đã đến rồi!
Dương Lỗi nghe vậy gật đầu:
- Không tệ lắm, hiện tại Thiên Tinh lâu đã hoàn toàn nắm giữ rồi chứ?
- Vâng, thiếu gia, ngươi yên tâm, tất cả mọi người đều đã nắm giữ rồi, những người không hợp tác kia đều bị ta giam lại!
Lời của Thiên Diệc để cho Dương Lỗi có chút kinh ngạc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.