Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Chương 200: Lại là phỏng chế




Cổ Tịnh thật đúng là có chút không tương tin vào hai mắt của mình, bốn người, trong đó một cái là Vũ Đế, hai cái Vũ Hoàng, một Vũ Vương, cứ như vậy thoáng cái giải quyết rồi, cái này. . . cái này cho dù là Võ Thánh cũng không có nhẹ nhàng như vậy ah, thật lợi hại, không thể tưởng tượng nổi.
Dương Lỗi cười cười:
- Là bọn hắn kém cỏi mà thôi, mặt khác bởi vì phi đao của ta bọn hắn không có phòng bị, cho nên mới bị ta dễ dàng giết chết như thế.
Kỳ thật Dương Lỗi tinh tường, thời điểm đối phó Chư Cát Thất, nếu như không phải gây ra Nhất Kích Tất Sát, thật đúng là muốn hao chút khí lực.
- Ông nội của ta đến rồi.
Cổ Tịnh đang muốn nói chuyện, lại cảm nhận được Cổ Lão đến.
- Tịnh nha đầu, ngươi không sao chứ?
Quả nhiên thoáng cái, thân hình Cổ Lão hiện ra ở trước mắt, chứng kiến Cổ Tịnh lo lắng hỏi.
- Không có việc gì, gia gia, ta không sao rồi, bọn hắn đều bị Tiểu Lỗi giết chết.
Cổ Tịnh nói ra.
- Gia gia, ngươi cần phải thu thập cái Chư Cát thế gia gì kia, Chư Cát Bác Đào kia quá ghê tởm, lại còn nói muốn đem tôn nữ của ngươi bán đi thanh lâu, biến thành kỹ nữ đê tiện nhất, một ngày muốn lên trăm nam nhân, ta. . . Nếu như ngươi không báo thù cho ta mà nói, ta sẽ không nhận ngươi cái gia gia này rồi.
- Cái gì? Bọn hắn rõ ràng lớn mật như vậy, dám nói như vậy.
Cổ Lão cũng nổi giận, Cổ Tịnh là cục thịt trong lòng hắn, cháu gái hắn thương yêu nhất ah, rõ ràng có người nói muốn đem cháu gái của mình bán đi thanh lâu làm kỹ nữ đê tiện nhất, hắn như thế nào không phẫn nộ.
- Tịnh nha đầu, ngươi yên tâm, Chư Cát thế gia kia, ta nhất định sẽ không để cho hắn sống khá giả.
- Cái này còn không sai biệt lắm.
Cổ Tịnh nói.
Nhìn xem lửa giận hừng hực trong mắt Cổ Lão, trong nội tâm Dương Lỗi run lên, Vũ Thần như Cổ Lão giận dữ tất nhiên là kinh thiên động địa.
- Cổ Lão.
- Cổ gia gia.
- Tốt, Tiểu Lỗi, ngươi làm hay lắm, Thanh Thủy ngươi cũng không sao chứ?
Cổ Lão quan tâm nhìn xem Dương Lỗi cùng Dương Thanh Thủy.
- Không có việc gì, ta có thể có chuyện gì, bọn hắn bất quá là tôm tép nhãi nhép mà thôi.
Dương Lỗi cười nói.
- Hảo tiểu tử, tôm tép nhãi nhép, Vũ Đế cấp tôm tép nhãi nhép, mấy ngày không thấy, tu vi tiểu tử ngươi tăng trưởng ah, hiện tại cũng đã là Vũ Hoàng ngũ giai rồi, lại diệt sát Vũ Đế tam giai, không biết tiểu tử ngươi là tu luyện như thế nào đấy.
Cổ Lão đánh giá Dương Lỗi, hết sức kinh ngạc.
- Đúng rồi, ta còn muốn cảm tạ thập thành đan của ngươi đây này, về sau có chuyện gì cùng ta nói là được, ta nhất định sẽ làm hết sức.
Dương Lỗi lắc đầu nói:
- Cổ Lão cái này là khách khí rồi, bất quá là mấy viên thuốc mà thôi, một việc nhỏ, nói sau Cổ Lão là cho ta không ít trợ giúp, giá trị Chân Linh phù là xa xa vượt qua mấy viên thuốc kia rồi.
- Lời nói cũng không thể nói như vậy, ngươi cái thập thành đan này trợ giúp ta là quá trọng yếu, thập thành đan để cho ta có hi vọng đột phá, cái đại ân này, nếu như không báo mà nói, vậy ta còn là người sao? Lão già ta cũng không phải vong ân phụ nghĩa chi nhân.
Cổ Lão lại kiên trì nói ra.
- Tiểu Lỗi, nếu như ngươi có yêu cầu gì mà nói, có thể nói ra, cho dù muốn Thần khí, siêu Thần khí, ta cũng sẽ cố gắng chuẩn bị cho ngươi.
Dương Lỗi thấy Cổ Lão nói như vậy, cũng tinh tường, nếu như mình muốn cự tuyệt, chỉ sợ là không thể nào, cũng nhẹ gật đầu:
- Cổ Lão đã nói như vậy mà nói, cái kia chờ ta trở về nghĩ tới rồi nói sau, ha ha, Cổ Lão, ngươi cái này sẽ phải khó xử rồi, nói không chừng về sau ta thực có chuyện gì khó xử tìm ngươi, vậy cũng không phải là một chuyện dễ dàng a.
- Tiểu tử ngươi!
Cổ Lão không khỏi cười mắng, nhưng trong lòng thì đối với Dương Lỗi cảm kích không thôi.
- Đúng rồi, Cổ Lão, thứ này đối với ngươi có lẽ cũng có tác dụng rất lớn.
Lúc này Dương Lỗi lấy ra một quả Tinh Huyết Đan.
- Đây là. . . Đây là, lại là Tinh Huyết Đan, cái này. . . thứ này, ngươi là làm sao tới?
Cổ Lão chấn kinh rồi, đây chính là Tinh Huyết Đan ah, không phải đan dược bình thường, so với mấy viên Đại Lực Kim Cương hoàn trước kia không biết muốn quý trọng bao nhiêu, đây là đồ vật tu luyện giả như hắn tha thiết ước mơ, Cổ Lão năm nay đã rất lớn rồi, thọ nguyên cũng không quá đáng còn một giáp mà thôi (*60 năm), một quả Tinh Huyết Đan này liền ý nghĩa có thể gia tăng hai mươi năm thọ nguyên, hơn nữa Tinh Huyết Đan này quan trọng là có thể bổ sung máu huyết, để cho người trở nên tuổi trẻ, nói như vậy khả năng đột phá sẽ đề cao thật lớn.
- Cái này Cổ Lão liền không nên hỏi nhiều rồi, thứ này có lẽ đối với Cổ Lão ngươi có trợ giúp.
Dương Lỗi nói.
- Cái này. . . Tiểu Lỗi, đan dược này ta không thể nhận, quá quý trọng rồi, cho dù là có được Thần khí cũng không nhất định có thể đổi đến, ngươi còn là tự mình thu lấy a, cho dù ngươi không cần, thân nhân của ngươi cũng tất có người dùng được.
Nhưng Cổ Lão lại lắc đầu, đem đan dược đẩy trở lại trong tay Dương Lỗi.
- Cổ Lão cầm là được, ta còn có mấy viên.
Dương Lỗi nói.
- Đúng vậy a, gia gia, ngươi thu đi, dù sao Tiểu Lỗi cũng không phải ngoại nhân.
Cổ Tịnh nói.
Nghe được Cổ Tịnh nói, Cổ Lão ngược lại là sững sờ, không phải ngoại nhân, chẳng lẽ là cháu rễ hay sao? Dương Lỗi cũng nghĩa về chuyện khác.
Mà Cổ Lão sau khi sửng sốt, nhìn nhìn Cổ Tịnh lại nhìn Dương Lỗi một chút, có chút hiểu được, sau đó ha ha cười nói:
- Đúng, đúng, đúng, Tiểu Lỗi không phải ngoại nhân, ta đây liền không khách khí.
Nhìn xem Dương Lỗi, Cổ Lão nghĩ đến, nếu như cháu gái của mình có thể cùng Dương Lỗi kết thành song tu đạo lữ mà nói, đó chính là một chuyện đại hỉ sự rồi, người như Dương Lỗi, tiềm lực vô hạn, tương lai tất thành châu báu, đối với Cổ Tịnh mà nói, điều này cũng là một quy túc tốt rồi.
Ngược lại là Cổ Tịnh còn không có biết rõ ràng là chuyện gì xảy ra, cười nói:
- Đây mới phải nha, một viên thuốc mà thôi, dù sao Tiểu Lỗi hắn lại không thiếu.
Dương Lỗi ngược lại là có chút dở khóc dở cười.
- Ha ha. . . Đúng, Tịnh nha đầu nói không sai.
Cổ Lão cất tiếng cười to lên.
- Cổ Lão, ngươi đừng hiểu lầm, không phải có chuyện như vậy.
Dương Lỗi cười khổ nói.
- Ta biết rõ, ngươi không cần giải thích, ân, chúng ta bây giờ trở về khách sạn, về phần vấn đề Chư Cát thế gia, ta đến giải quyết, rõ ràng dám tìm tôn nữ của ta cùng Tiểu Lỗi, ân, còn có cháu rễ ta phiền toái, thật sự là ăn hết tim gấu gan báo rồi.
Nói đến đây, Cổ Lão mặt mũi tràn đầy sát khí.
. . .
Dương Lỗi về tới trong sân của mình, nhìn nhìn sân nhỏ bố trí, mặc dù có Huyễn trận, nhưng lại không phải rất bảo hiểm, lần này mình cùng Vương gia kết thù thật sự xem như nút thắt lớn rồi, cho nên đem Bạch Tố Trinh triệu hoán đi ra, Tiểu Lang cũng cùng một chỗ triệu hoán.
Đối với Tiểu Lang, Dương Lỗi dứt khoát đem hắn trở thành chó giữ nhà đến sử dụng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.