Cũng không trách Lăng Dự ngay cả một điểm nghi ngờ đối với Huyết Minh cũng không có. Đó là bởi vì những cảm xúc trên gương mặt của hắn đều quá thật, căn bản là không giống nói dối. Nhất là sự băn khoăn khó xử kia, hoàn toàn không phải là một kẻ tiểu nhân chuyên nói xấu người khác có thể làm ra được. "Huyết Minh công tử, đa tạ ngươi. Đây là kim lệnh của Hồng Lang dong binh đoàn chúng ta. Khụ khụ...Sau này chỉ cần có chuyện cần giúp đỡ, ngươi cứ đem tấm lệnh bài này lấy ra...khụ khụ...ta nhất định sẽ tận lực...khụ khụ... Ta có việc, cáo từ..." Chống đỡ thân mình từ trên mặt đất đứng dậy, Lăng Dự liền từ trong lòng ngực lấy ra một tấm lệnh bài đưa cho Huyết Minh. Sau đó hắn mới liên tục ho khan mà nhanh chóng rời đi, rõ ràng là muốn tìm trợ lực đi trả thù Nhan Mạc Oa. Lúc này, Huyết Minh lại giống như là vô cùng bối rối mà đưa tay muốn gọi Lăng Dự lại. Khi nghe đến tiếng bước chân của hắn đã dần dần đi xa, Huyết Minh mới đem kim lệnh ném vào một góc trong không gian. Trên môi cũng nâng lên một nụ cười nhàn nhạt. [ Ký chủ, ngươi có biết bộ dạng của ngươi bây giờ rất giống 4 từ "tiểu nhân đắc chí" hay không a? Vô cùng vô sỉ...] Nín một hồi, hệ thống rốt cuộc là cũng không nhịn được nữa mà nói ra. "Hệ thống, ngươi nói ký chủ của mình như vậy thật sự được sao?" Đối với lời bình luận của hệ thống, Huyết Minh liền giống như không vui mà sa sầm mặt. Mày kiếm cũng nhíu chặt lại với nhau mà lạnh nhạt hỏi lại. [.........] Ặc, nó có phải là hơi quá đáng rồi không a? Không được, phải sửa... [ Khụ khụ...cái kia, ký chủ, vậy người cảm thấy nên dùng từ gì để miêu tả bản thân người?] Khi nghe đến hệ thống xuống giọng nói chuyện với mình, Huyết Minh liền giống như thật sự suy tư mà nhíu chặt mày lại. Nếu hỏi từ gì thích hợp để miêu tả thiết lập nhân vật hiện tại của hắn nhất sao? Đúng thật là có ba chữ a... "Ngụy quân tử?" [.........] Xin lỗi, nó còn lo lắng ký chủ sẽ buồn bực. Nhưng hiện tại xem ra, nó sai rồi, ký chủ nhà nó căn bản cũng có tự mình hiểu lấy a. Cũng không tiếp tục nói chuyện với hệ thống nữa, Huyết Minh liền nhàn nhã theo lối cũ đi trở về. Dù sao, đêm nay hắn cũng không còn được nhàn hạ như bây giờ nữa. - -------------------------- Tinh quang dập tắt, màn đêm buông xuống. Ánh trăng tròn rừng rực mang theo huyết sắc cũng đi theo treo cao trên bầu trời. Mặc dù đẹp nhưng lại khiến nhân tâm hoảng hốt. Nhất là khi ánh trăng xuyên qua kẽ lá, phủ lên trên những tán đại thụ liền càng khiến cho bóng đêm trở nên u lãnh đáng sợ. Mà hôm nay, cũng là một ngày tồi tệ đối với Huyết Minh. Huyết thệ của hắn, tái phát. Lúc này, Huyết Minh chỉ cảm thấy huyết nhục của bản thân giống như đều đang sôi lên. Nhất là bên phải gương mặt, bây giờ đây đều đã nóng như lửa hơ. Khiến cho hắn chỉ hận không thể đem một lớp da này đều gỡ xuống. Cơ thể cũng đi theo lăn lộn trong xe ngựa, va vào trên vách xe. "Aaa..." Nỗi đau thấu tâm can khiến cho tiếng rên rỉ đau đớn không khỏi từ trong miệng của Huyết Minh tràn ra. Trên trán của hắn lúc này đều đã thấm ướt mồ hôi, đồ án của huyết thệ cũng đang lúc mờ lúc không, hiện ra trên gương mặt của hắn. "Không xong, công tử có chuyện..." Mà lúc này, tất cả mọi người rốt cuộc cũng đã bị động tĩnh này của Huyết Minh làm cho giật mình tỉnh giấc mà vội vàng vây quanh xe ngựa. Trên gương mặt đều là vẻ lo lắng. Cuối cùng, huynh muội Lãnh Hàn cũng là người đầu tiên muốn đi vào xem xét. "Để ta vào xem..." Thế nhưng, ngay khi Lãnh Hàn chuẩn bị đi vào thì rèm xe bỗng dưng lại bị người nhấc lên. Theo sau đó, Huyết Minh với gương mặt trắng nhợt đầy mồ hôi cũng đi theo xuất hiện. Cũng không quản lấy bọn họ, hắn liền chỉ đưa tay ôm lấy má phải của mình. Nghiêng ngã lảo đảo hướng về phía bìa rừng rời đi. Hiện tại là trạng thái yếu ớt nhất của hắn, hắn cũng không dám đem bí mật này của mình cho người khác biết. "A Minh, đợi đã!!!" Nhìn thấy bộ dạng chật vật này của Huyết Minh, Y Trân căn bản là không quản được nhiều như vậy mà lập tức lo lắng hô lên rồi vội vã đuổi theo hắn. Mặc dù không biết hắn là bị làm sao nhưng nàng không thể để cho hắn một mình rời đi trong trạng thái như vậy được. Một bên đi vào bìa rừng, một bên Huyết Minh liền bởi vì tầm mắt hạn chế mà bị va đập vào các gốc cây ven đường. Mắt thấy thân ảnh của Y Trân càng ngày càng gần giống như sắp đuổi kịp. Huyết Minh liền lập tức nhắm chặt mắt lại, tăng nhanh bước chân. Cơ thể cũng nhẹ nhàng đem cây cối tránh đi. Mà ở phía sau, Y Trân cũng là gấp đến độ mồ hôi đầm đìa. Ngay khi nàng sắp theo kịp hắn thì không biết vì sao, tốc độ của hắn bỗng dưng lại tăng nhanh. Chẳng mấy chốc liền biến mất trong tầm mắt của nàng. - ------------------------- "Aaa..." Chỉ vừa đặt chân đến bên bờ suối, Huyết Minh liền đã không kìm nén được nữa mà ngã xuống đất. Một thân bạch y cũng bắt đầu bị bùn đất làm bẩn, chật vật khôn kể. Cố lên, đợi khi hắn thành công trả được thù, hắn liền sẽ không còn phải chịu đựng sự tra tấn này nữa. Khi đó, hắn sẽ có thể có được chân chính tự do. Có thể tự hành nắm lấy vận mệnh của mình. "A Minh..." "Cút!!!" Khó khăn lắm mới lần theo vết tích do Huyết Minh để lại để tìm đến hắn. Ngay khi Y Trân vừa chạy đến thì chỉ thấy Huyết Minh đã giống như một con dã thú bạo nộ mà quát lớn một tiếng. Đôi mắt cũng bắt đầu hiện lên huyết quang như sắp biến về thành ma tộc. "A Minh..." "Tránh xa ta ra...cút..." Mơ màng nhìn thấy Y Trân không những không sợ hãi mà còn càng ngày càng tới gần mình. Huyết Minh liền trầm giọng quát một tiếng, bắt đầu chống người ngồi dậy. Thất tha thất thểu, gắng gượng từng bước một mà xoay người rời đi... "A Minh, nghe ta nói..." Lúc này, Y Trân đã trực tiếp từ sau lưng ôm lấy hắn. Không biết vì sao, khi nhìn đến bộ dáng kiên trì này của hắn. Nàng liền vô cùng đau lòng, nước mắt cũng bắt đầu chảy ra ngoài. Trong giọng nói cũng ẩn chứa sự đau xót... "Ta bảo ngươi cút, ngươi bị điếc sao...Aaa..." Rốt cuộc, Huyết Minh cũng liền không nhịn được nữa mà khụy xuống đất. Đau đớn cũng đi theo truyền đến khiến cho hắn trực tiếp mất đi lý trí mà hung hăng cắn lấy bả vai của Y Trân. "Ô ô...A Minh...không sao..." **Truyện Đỉnh cấp vô tình hệ thống đã được khôi phục lại bởi vì người mắng ta đã gửi lời xin lỗi cũng như mong muốn ta tiếp tục ra truyện. **Đồng thời cảm ơn bạn LootByMind rất nhiều vì đã ủng hộ ta nhé. Hôm nay ta xin nghỉ ở nhà, vốn dĩ định không ra chương luôn rồi.