Hệ Thống Truy Diễm Của Ma Thần

Chương 395: Động Phòng Hoa Chúc (Thượng) H




**Đường trộn thủy tinh, ăn vào là khóc tiếng tró luôn nha. ( TДT)( TДT)( TДT)
**Minh của thời niên thiếu thật là trong sáng ngây ngô a. Đừng hỏi vì sao PN này Minh không nói chuyện. Bởi vì Minh có nói được đâu...(。•́︿•̀。)
Bởi vì tiền tài không đủ, nên hỷ phòng được trang trí vô cùng đơn sơ. Trên giường rải hạt lạc, cả căn phòng cũng chỉ có một nguồn sáng duy nhất, chính là ngọn nến đỏ đặt trên bàn. Do rượu cưới quá đắt, nên giao bôi được thay bằng nước lã.
Không có bà mối, không có kiệu hoa, không có sính lễ, hồi môn, không có cao đường, thân thích, không có khách khứa náo tân phòng. Chỉ có hai người tự động thành thân với nhau, dù cho tân nương không có mão phượng đội đầu, chỉ cài một cây trâm gỗ, nhưng tân lang vẫn theo lễ nghi dùng gậy gỗ vén lên khăn voan.
Cả hai uống rượu hợp cẩn, lại kết tóc với nhau. Rốt cuộc, khi tục lệ đều làm xong, bầu không khí cũng rơi vào trạng thái ngưng kết, yên tĩnh dị thường.
Hứa Tiểu Đoá trừng to đôi mắt nhìn chăm chăm vào mũi giày của mình. Rốt cuộc, nhớ tới phu quân nhà mình là một cái khúc gỗ, nàng liền chủ động dẫn dắt đề tài, chỉ là trong giọng nói vẫn còn đôi chút ngượng ngùng:"Tướng công, trời đã khuya, nếu không...chúng ta đi nghỉ ngơi sớm đi?"
Sắc mặt Huyết Minh không chút thay đổi nào, gật đầu đáp ứng. Sau đó mới khom lưng, cởi giày cho Hứa Tiểu Đoá.
Thấy vậy, Hứa Tiểu Đoá cũng không nói gì nữa, vươn tay phủ xuống rèm giường. Trong nháy mắt, cả hai liền rơi vào trong không gian kín với nhau, cách biệt với thế giới bên ngoài.
"Tướng công, chàng có biết...phải làm thế nào không?" Hứa Tiểu Đoá thấp giọng hỏi. Cố dời đi ánh mắt, không dám nhìn thẳng vào Huyết Minh.
Nghe thấy nàng hỏi, Huyết Minh đầu tiên là sững sờ. Một lúc sau mới chợt hiểu được ý tứ trong lời nói của nàng. Ngay tức khắc, tuấn nhan cũng không khỏi đỏ lên, mất tự nhiên nhìn sang nơi khác, khẽ lắc đầu.
Kiếp trước, lúc còn nhỏ sống trong cơ cực, lớn một chút lại biến thành tang thi, tới lúc chết đi cũng chưa từng nắm tay nữ bằng hữu. Cho nên, đừng nói là hiểu rõ, ngay cả hoàng phiến hắn còn chưa từng xem qua!
( hoàng phiến: JAV, phim s*x)
Thấy vậy, Hứa Tiểu Đoá vừa có phần thẹn thùng, lại vừa có phần vui vẻ. Ấy chẳng phải từ trước đến nay, ngoại trừ nàng ra thì tướng công cũng chưa từng thân cận với nữ nhân nào khác rồi?
Nghĩ nghĩ, Hứa Tiểu Đoá liền ngượng ngùng nâng mắt, đánh bạo hôn lên môi Huyết Minh.
Cảm giác mềm nhũn từ trên môi truyền tới, khiến Huyết Minh không khỏi trừng mắt, ngây người. Tức khắc liền bị Hứa Tiểu Đoá hờn dỗi:"Chàng mau nhắm mắt lại a!"
Nghe theo lời nàng, Huyết Minh cũng nhắm mắt lại. Đôi môi bị nàng không có kết cấu gậm cắn, khiến hắn có chút đau đớn hé miệng. Không kịp phòng ngừa, một chiếc lưỡi đinh hương liền thừa cơ vói vào miệng hắn, lệnh hắn ngây ngô mà đáp trả lại, cùng nàng dây dưa.
Không lâu sau, Huyết Minh liền vô sự tự thông, chủ động đi công thành đoạt đất, ép đến nàng không thở nổi, chỉ có thể yếu ớt đánh vào bả vai hắn, biểu lộ kháng nghị. Nhưng rốt cuộc, nấm đấm cũng đổi thành vuốt ve, níu kéo lấy vạt áo trước ngực hắn.
Cùng lúc đó, Huyết Minh cũng học theo cởi bỏ y phục của nàng. Môi lại chuyển dời xuống sườn mặt, rồi đến cổ, xương quai xanh, trằn trọc gặm cắn.
Bị Huyết Minh chà đạp, môi của Hứa Tiểu Đoá cũng có chút sưng lên. Không khí một lần nữa ập tới, khiến nàng không khỏi khó nhọc hít thở, kém chút liền bị Huyết Minh hôn đến hít thở không thông.
Tầm mắt Huyết Minh lúc này cũng di chuyển đến trước ngực nàng. Hôm nay, nàng mặc một cái yếm đỏ thêu hình một đôi hồ điệp. Hắn nhớ rõ, mấy ngày trước, hắn giống như đã từng nhìn thấy nàng thêu nó. Khi đó, bị hắn phát hiện, nàng còn đỏ mặt mắng hắn là lưu manh, đem nó giấu đi.
Hắn vòng tay ra sau lưng nàng, muốn cởi bỏ dây yếm. Nhưng loay hoay một buổi, đến khi mồ hôi đầy đầu, hắn vẫn chưa thể đem nó cởi ra được. Nếu không phải tài chính không tốt, thì hắn đã sớm dùng lực đem nó xé nát.
"Để ta cởi..." Cảm thấy dây nối phía sau đều sắp bị hắn phá rối thành tơ vò. Hứa Tiểu Đoá liền bất đắc dĩ nói, chỉ là trong mắt lóe qua một tia sủng nịch.
Nàng vươn tay ra sau, rất nhanh, nút thắt liền được tháo ra.
Lúc này, sắc mặt Huyết Minh không khỏi hiện lên một tia ngượng ngập quẫn bách. Nhưng khi nhìn thấy cảnh xuân trước mắt, tạp niệm liền bị hắn vứt ra sau đầu, hô hấp có chút cứng lại.
Dưới ánh nến lờ mờ, thân thể nữ nhân trắng nõn, mềm mại như bông. Bả vai vô cùng nhỏ gầy, yếu ớt bất kham, cùng hai luồng bạch thỏ phía trước hình thành tiên minh đối lập.
Nhận thấy tầm mắt của hắn, Hứa Tiểu Đoá vừa ngượng ngùng, lại vừa có phần tự hào. Dù sao, có nữ nhân nào lại không muốn được nam nhân mình yêu tán thưởng kia chứ?
Lúc này, Huyết Minh cũng cúi đầu ngậm lấy khỏa anh đào bên trái của nàng. Đây là hành động theo bản năng mà thôi, nhưng đợi khi phản ứng lại, hắn cũng không có cải biến, mà là lựa chọn thuận theo. Bàn tay lại vuốt ve, chơi đùa bên ngực vừa bằng nắm tay còn lại của nàng.
"Ân...tướng công..." Hứa Tiểu Đoá thấp giọng nỉ non, bị xúc cảm kỳ lạ đó làm cho nổi lên một tầng da gà. Cũng không hiểu rõ là vui thích hay khó chịu.
Bàn tay còn lại của hắn cũng không có rảnh rỗi, mà là di động dần xuống vùng bụng bằng phẳng, lại khẽ mơn trớn vòng eo mảnh khảnh. Khiến nàng chịu nhột mà rụt người, nhẹ giọng oán trách:"Tướng công, nhột a...chàng chớ có..."
Không quản Hứa Tiểu Đoá kháng nghị, Huyết Minh liền dùng đầu gối xen vào giữa hai chân nàng. Khiến nàng không cách nào khép chân lại được.
Mặc dù chân của hắn có chút suy yếu, nhưng rốt cuộc, làm ra những động tác này vẫn là không có gặp phải trở ngại gì quá lớn.
So với lúc cởi yếm, cởi ra tiết khố lại càng phải dễ dàng hơn rất nhiều. Chẳng mấy chốc, Hứa Tiểu Đoá đã bị hắn lột sạch, da thịt bởi vì xấu hổ mà hiện lên một chút ửng đỏ.
Lúc này, hắn cũng buông tha cho hai cái bánh bao nhỏ của nàng. Ánh mắt lại vô cùng chăm chú, giống như khảo sát tân đại lục mà đánh giá nơi tư mật đang e thẹn kia.
"Đừng nhìn..." Phát giác được hành động của hắn, Hứa Tiểu Đoá liền ngượng ngùng thành con tôm luộc. Hung hăng trừng mắt nhìn hắn.
"Chàng có làm thì làm nhanh lên, không làm liền cút đi."
Biết rõ tiểu nữ nhân hờn dỗi, Huyết Minh cũng không dám làm ra động tác dư thừa nào nữa. Một bàn tay nắm lấy đùi của nàng kéo sang bên. Tay còn lại liền cẩn thận thăm dò.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.