“ Ầm”
Tay nậng Xích rơi.
Đầu nam tử cầm tiêm thương rơi ra, trên mặt còn lộ vẻ hoảng sợ, thi thể rơi từ trên không xuống.
"Đinh, chúc mừng kí chủ "Từ Khuyết" đánh chết tu sĩ Kim Đan kỳ, đạt được 5 vạn kinh nghiệm cùng một miếng Kim Đan!"
Từ Khuyết tiện tay cầm lấy binh khí của nam tử cầm tiêm thương, đánh giá một cái rồi ném vào trong không gian trữ vật của hệ thống.
Sau đó xuống mặt đất kiểm tra chiến lợi phẩm, ném cung tên, phi kiếm vào hết không gian trữ vật trong hệ thống.
Sau đó, hắn để cho hệ thống thu lại 5 miếng kim đan, mỗi miếng kim đan có thể đổi được 5 vạn điểm kinh nghiệm, thu hoạch phong phú rồi.
"Đinh, tiêu hao năm miếng Kim Đan, đạt được 25 vạn kinh nghiệm!"
Làm xong việc này, Từ Khuyết đi đến trước con cóc xấu xí kia.
Trước đó nghe 5 tên kia nói con cóc này tên là Tam Nhãn Độc Thiềm, con mắt thứ 3 của nó có thể là cái chỗ mọc mũ trên đỉnh đầu.
Từ Khuyết nghĩ một chút, đi ra phía trước, lấy ra một thanh lợi kiếm, trực tiếp cắm vào đầu Tam Nhãn Độc Thiềm.
Đinh, chúc mừng kí chủ "Từ Khuyết" đánh chết yêu thú Nguyên Anh kỳ, đạt được 20 vạn điểm kinh nghiệm cùng phần thưởng, có kiểm tra hay không?”
"Đinh, chúc mừng kí chủ "Từ Khuyết" thăng cấp, cảnh giới trước mắt Kim Đan kỳ tầng 3!"
Hả? Phần thưởng?
Từ Khuyết ngạc nhiên, gật đầu nói:
- Có.
"Đinh, chúc mừng kí chủ "Từ Khuyết" đạt được một yêu đan ba sao!"
"Đinh, chúc mừng kí chủ "Từ Khuyết" đạt được Độc Thiềm Chi Dịch!"
"Đinh, chúc mừng kí chủ "Từ Khuyết" đạt được Độc Thiềm Chi Thiệt!"
Trong túi lại có thêm 3 vật phẩm.
“ Yêu đan ba sao”: Đan hạc trong cơ thể yêu thú Nguyên Anh kỳ, là thuốc dẫn, hoặc dùng để luyện khí.
“Độc Thiềm Chi Dịch”: Dịch thể có độc tính mạnh nhất trong cơ thể của Tam Nhãn Độc Thiềm, có thể làm thuốc dẫn, hoặc bôi lên binh khí, gây ra hôn mê đối với địch thủ.
“Độc Thiềm Chi Thiệt”: Bộ vị dùng để săn mồi của Tam Nhãn Độc Thiềm, vô cùng cứng rắn, dùng ở luyện khí.
- Đù móa, quả nhiên cả người yêu thú đều là bảo khố a.
Xem xong giới thiệu của 3 vật phẩm, Từ Khuyết không chỉ khen ngợi
Đồng dạng là Nguyên Anh kỳ, hiển nhiên giết một con yêu thú còn có thu hoạch nhiều hơn so với giết tu sĩ.
Đóng túi của hệ thống lại, mở ra thông tin cá nhân.
"Kí chủ: Từ Khuyết
Cảnh giới: Kim Đan kỳ tầng 3( Lô Hỏa Thuần Thanh)
Điểm kinh nghiệm EXP: 0 500000
Giá trị trang bức: 680 điểm
Công pháp: 《 Thái Cổ Ngũ Hành Quyết 》 trung giai
Kỹ năng: Long Đằng Cửu Biến ( viên mãn); Tam Thiên Lôi Động ( viên mãn); Binh tự bí ( tiến độ 10%); Diễm Phân Phệ Lãng Xích ( viên mãn); Lục Hợp Du Thân Xích ( viên mãn); Phật Nộ Hỏa Liên ( tiến độ 30%)
Dị hỏa: Thanh Liên Địa Tâm Hỏa; Cốt Linh Lãnh Hỏa
Tinh hoa: công pháp (30 điểm)
Chức nghiệp: vô
Địa vị: phò mã của Hỏa Nguyên quốc ở Đông Hoang đại lục
..."
Trải qua một trận chiến ở Thiên Vũ tông, hơn nữa với thu hoạch trong nửa tháng nay, thực lực của Từ Khuyết đã xảy ra biến đổi nghiêng trời lệch đất, mà đánh giá từ "Thông hiểu đạo lí" biến thành "Lô Hỏa Thuần Thanh"!
Mà ở phương diện cảnh giới, hắn đã là Kim Đan kỳ tầng 3, cách viên mãn không xa lắm, quan trọng là giá trị điểm trang bức đã lên tới 680 điểm rồi.
Từ Khuyết nhớ rõ, một trận chiến ở Tiêu Viễn là thu hoạch phong phú nhất, đặc biệt là phá hủy nửa kiến trúc Thiên Vũ tông thì được hệ thống thưởng cho 100 điểm trang bức.
Sau đó hắn mới hiểu được, chỉ cần là thế lực có Anh Biến kỳ trấn giữ, sẽ được hệ thống chia là thế lực cấp thấp, bởi vì tạo thành hủy hoại đối với thế lực đấy thì sẽ được hệ thống thưởng cho điểm trang bức.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao khi hắn tiêu diệt Âm Quỷ môn lại không có loại đãi ngộ này.
Đương nhiên rồi.
Từ Khuyết cũng sẽ không vì kiếm điểm trang bức, mà chạy đến gây sự ở mấy chỗ có Anh Biến kỳ trấn giữ.
Nhưng mà ngày hôm nay lại gặp đám người đến từ Huyết Hải môn.
Vừa nghe cái tên này, liền biết không phải vật gì tốt, hơn nữa đệ tử trong môn làm việc tàn nhẫn như vậy, đoạt quái giết người thuần thục, không phải lần đầu tiên rồi.
Từ Khuyết cảm thấy được nếu có cơ hội gặp lại, vậy khẳng định là phải gây tai họa, không đúng là vì dân trừ hại.
Sau khi sửa sang lại, Từ Khuyết lại tiếp tục lên đường rồi.
Từ Khuyết quyết định rong chơi trong Khô Cốt lâm này, đợi đám yêu thú đưa đến cửa để hắn giết kiếm lấy điểm kinh nghiệm, mau chóng thăng cấp đến Kim Đan kỳ viên mãn, thăng cấp hệ thống, lấy được phương pháp để cứu sống Tiểu Nhu.
Mà dường như Khô Cốt lâm này là chỗ vui chơi của yêu thú, Từ Khuyết đi nửa canh giờ thì gặp được một con yêu thú Nguyên Anh kỳ khác.
Bất quá lần này là một con cự mãng, hơn nữa đang bị vài tên tu sĩ vây ở trong vùng đầm lầy.
Nó thè lưỡi, lạnh như băng nói:
- Nhân loại bé nhỏ, lại dám quấy nhiễu bản tôn tu luyện, muốn chết sao?
Vài tên tu sĩ mặc một thân đạo bào, tam nam tam nữ, ngự kiếm phi hành ở không trung, vẻ mặt tức giận.
Một nữ tử khuôn mặt đỏ bừng quát:
- Ngươi tên súc sinh này, mấy ngày hôm trước sư muội ta hai thuốc gần đây, cũng không đắc tội ngươi mà ngươi lại hành hạ nàng đến chết.
- Còn có tháng trước, sư đệ ta cũng bị kịch độc của ngươi gây thương tích, hôm nay chúng ta sẽ báo thù cho bọn họ.
Huyết mãng nghe xong cười ha hả:
- Ha ha, chỉ có thể trách bọn hắn vận khí không tốt, gặp được bản tôn ra ngoài kiếm ăn, nếu gặp được đồ ăn, tại sao bản tôn lại không ăn? Lại nói tiếp, cô nương mấy ngày trước có mùi vị thật ngon, quả thật là không tồi.
- Đáng giận, ngươi súc sinh kia, chịu chết đi! Vừa lúc lấy yêu đan của ngươi, giải độc cho sư đệ của ta.
Mấy người nhất thời bị chọc tức, khống chế phi kiếm, bấm pháp quyết, giết về phía huyết mãng.
Nhưng mà thực lực của huyết mãng không tâm thường, tuy rằng thân thể không lổ nhưng tốc độ rất nhanh, rất linh hoạt.
Ba nam ba nữ tấn công từ bốn phương tám hướng, dùng các loại pháp thuật công phạt, tuy nhiên cũng đều bị nó tránh thoát, sau đó nó còn phun ra khói độc, tiến hành phản kích.
Đánh nhau dần dần lâm vào gay cấn.
Từ Khuyết đang âm thầm chứng kiến, nhàm chán đến cực điểm, ngáp!
Sáu tu sĩ kia đều là Kim Đan kỳ tầng 7 tầng 8, mà huyết mãng lại là Nguyên Anh kỳ.
Theo lý mà nói, huyết mãng không có khả năng đánh không lại bọn hắn, nhưng kỳ quái là hành động của huyết mãng dường như bị hạn chế, không thể di chuyển ra khỏi đầm lầy, chỉ có thể bị sáu người vây lại đánh.
Không có đạo lý a, nhìn qua thì con huyết mãng này cũng không có ngốc, tại sao làm như vậy?
Từ Khuyết không khỏi hồ nghi, suy nghĩ lại mấy bộ tiểu thuyết kiếp trước, đột nhiên hai mắt tỏa sáng.
Dựa theo bộ sách võ thuật, có thể là huyết mãng đang bảo vệ bảo bối gì, sợ sau khi ra ngoài bị người ta đi vào cướp.
- Oh, xem ra có ý tứ rồi, cũng đến lúc xuất thủ.
Nghĩ thông suốt điểm này, Từ Khuyết cười, không tiếp tục ẩn tàng, quyết định đi ra trang bức.
Nhưng mà đang lúc hắn mới vừa bước ra thì đột nhiên rừng cây phía trước xuất hiện mười mấy bóng người.
Sáu tu sĩ thấy mười mấy người này thì động dung, sắc mặt trắng bệch.
Mà mười mấy bóng người kia đi ra, một gã nam tử cao gây trong đó nhìn vào tổ sáu người, thản nhiên nói:
- Chỗ này Huyết Hải môn chúng ta bao hết, mấy người các ngươi lưu lại pháp khí cùng linh thạch, sau đó cút.
Cmn, Huyết Hải môn?
Người tốt a, lại đến tặng điểm kinh nghiệm cho ka rồi.
Trốn ở trong tối, trong lòng Từ Khuyết cảm động không thôi!