Hệ Thống Trang Bức Vả Mặt Tối Cường Tiên Giới

Chương 32: Nói diệt tông môn của ngươi thì sẽ diệt tông môn của ngươi




- Đồ hỗn trướng, thật sự cho rằng ta không dám giết ngươi sao?
Lão già mặc hắc bào cũng hoàn toàn nổi giận, không nhường nữa, tế xuất ra một thanh lợi kiếm.
“Ông”
Lợi kiếm phát ra kiếm minh bén nhọn, trên không trung biến thành vô số lưỡi kiếm.
Sau đó hắc sắc hỏa diễm đỏ bừng lên, nhanh chóng phủ lấy mũi kiếm.
Khí thế sắc bén, cổ nóng chảy phát ra từ mũi kiếm đã bao trùm cả Âm Quỷ môn.
Trong nháy mắt Từ Khuyết đã cảm nhận được khí tức nguy hiểm, nhướng mày, liền dùng Tam Thiên Lôi Động thoát khỏi.
“ Vù Vù Vù…”
Chân trước vừa đi, sau lưng vô số đạo lưu quang đã bắn xuống mặt đất nơi mà trước đó Từ Khuyết đã đứng.
Uy lực kinh khủng, tạo ra vô số lỗ lớn nhỏ dưới mặt đất, làm Từ Khuyết rùng mình.
Không hổ là Nguyên Anh kỳ, quả nhiên cường hãn!
- Vô tri tiểu nhi, ta vốn nể mặt sư phụ của ngươi nên ra ta lưu thủ, nhưng ngươi lại không biết điều, buộc ta phải thiêu đốt bản nguyên để thi triển pháp thuật này, hiện tại hối hận thì cũng đã muộn rồi.
Lão giả mặc hắc bào hừ lạnh một tiếng, bàn tay to vung lên, vô số hắc hỏa bay về phía Từ Khuyết.
- Ha ha, vì sao ta phải hối hận? Thật sự cho rằng ta là Kết Đan kỳ thì không thể đánh lại ngươi sao?
Từ Khuyết cười lạnh một tiếng, song chưởng hợp lại, mười ngón tay đột nhiên hóa thành từng đạo hư ảnh, thi triển ra bộ bí pháp cổ lão kia.
Binh tự bí.
Một trong Cửu bí đến từ Gia Thiên, sau khi năm giữ không chỉ khống chế binh khí một cách dễ dàng, càng có thể cướp lấy binh khí của người khác, làm cho binh khí của địch nhân lâm trận phản chiến.
Mặc dù tiến độ tu luyện chỉ mới 10%, nhưng nó là pháp quyết Thiên giai, do Thiên đế sáng chế, cường đại dường nào, vừa thi triển ra, nhất định là ác mộng của vô số Tu Tiên giả!
“ Vù”
Cùng lúc đó, vô số thanh phi kiếm có chứa hỏa diễm của lão giả mặc hắc bào đã bay thẳng đến.
Nhưng mà vừa mới đến trước người Từ Khuyết thì Binh tự bí đã được thi triển ra, thời gian như ngừng lại, vô số hắc hỏa giống như bị một bức tường vô hình chặn lại, hoàn toàn ngừng lại trước mặt Từ Khuyết.
- Cái gì?
Lão giả mặc hắc bào chấn động,
Hắn phát hiện mình đã mất đi liên lạc với pháp khí, vô luận hô hoán như thế nào thì cũng không thể trở lại được.
- Lão tạp mao, đi chết đi!
Từ Khuyết cắn chặc hàm răng, vô cùng chật vật tiếp tục dùng Binh tự bí.
Ngay sau đó, chân nguyên bàng bạc trong cơ thể hắn như bị lấy hết, cho dù là có 5 linh căn cũng khó có thể chịu đựng được sự tiêu hao này.
Nhưng mà Từ Khuyết vẫn thành công.
Tạm thời cướp lấy quyền sử dụng pháp khí của lão giả mặc hắc bào, cũng làm cho pháp khí này phản chiến.
Hơn ngàn vạn hắc hỏa đồng thơi thay đổi phương hướng, bắn ngược về phía lão giả.
- Làm…làm sao có thể?
Lão giả trừng lớn mắt, khó có thể tin nhìn lên một màn này.
Giờ phút này hắn không chỗ để trốn, bất lực!
Một chiêu này vốn là hắn thiêu đốt bản nguyên để thi triển, căn bản không có cách nào để dừng lại, trừ phi…
- Không, dừng tay, chuyện đồ thôn không phải do Âm Quỷ môn ta làm, vốn là có người bảo ta làm như vậy.
Lão giả mặc hắc bào hét lớn.
Từ Khuyết nghe vậy, đột nhiên ngăn hắc hỏa lại, sắc mặt băng hàn nhìn về phía lão giả:
- Ngươi nói cái gì?
Lão giả thở phào một hơi, hắn biết mình thành công rồi, chỉ có cách này mới có thể làm cho thiếu niên này dừng tay.
- Ta với ngươi không oán không cừu, cần gì phái người giết hại Bàn Sơn thôn. Việc này là do Tôn trưởng lão của Thiên Vũ tông tự làm, là bà lão ấy mang theo Phá Toa trận đến phá đại trận của Bàn Sơn thôn, báo cho ta chỉ cần ta giết hết thôn dân thì sẽ tặng cho ta một lọ Dưỡng Thần đan.
Lão giả lớn tiếng nói.
Đồng tử Từ Khuyết phóng đại:
- Tôn trưởng lão, Thiên Vũ tông?
Là lão thái bà Tôn Tuyệt Ly Kia sao? Vì sao? Vì sao làm như vậy?
Rõ ràng Trương Đan Sơn vừa mới đáp ứng ta sẽ bảo đảm Bàn Sơn thôn vô sự mà.
Nhưng mà, hắc thủ sau lưng lại là Thiên Vũ tông.
Từ Khuyết càng nghĩ càng giận, sát ý thổi quét tứ phương!
- Đúng vậy, đều do lão ấy bày kế, gần đây ta độ kiếp thất bại, tinh thần bị tổn thương, đang cần Dưỡng Thần đan để khôi phục, bà lão ấy liền lấy cái này để dụ dỗ ta, ta bất đắc dĩ mới ra tay với Bàn Sơn thôn, nếu như ngươi muốn báo thù thì không nên tìm Âm Quỷ môn ta, nên đi tìm bà lão ấy.
Lão giả hô, đồng thời trong mắt cũng hiện lên ý mừng, bởi vì hắn bắt đầu cảm ứng được mình đã có thể liên hệ với những phi kiếm kia rồi.
Nhưng mà ngay sau đó, câu nói của Từ Khuyết đã làm hắn tuyệt vọng rồi.
- Xin lỗi, ta là người nói giữ lời, nói diệt tông môn của ngươi thì sẽ diệt tông môn của ngươi.
Nói xong, Từ Khuyết vung tay lên, hàng vạn hàng ngàn hắc hỏa phi kiếm bay nhanh đi.
Phốc! Phốc! Phốc!
Lão giả đương trường bị vạn kiếm xuyên tâm, sinh cơ đứt đoạn, khí tuyệt bỏ mình, chỉ để lại một bộ thân thể thiên sang bách khổng, đổ xuống trên mặt đất.
"Đinh, chúc mừng kí chủ "Từ Khuyết" trang bức thành công, thưởng cho 50 điểm giá trị trang bức!"
"Đinh, chúc mừng kí chủ "Từ Khuyết" đánh chết tu sĩ Nguyên Anh kỳ, đạt được 20 vạn điểm kinh nghiệm cùng một cái nhẫn trữ vật."
“Đinh, bởi vì đây là lần đầu tiên kí chủ đánh chết tu sĩ Nguyên Anh kỳ, được thưởng một gói quà lớn thần bí, có mở ra hay không?”
"Đinh, chúc mừng kí chủ "Từ Khuyết" thăng cấp, cảnh giới trước mắt Kết Đan Kỳ tầng 7!"

Nghe được âm thanh của hệ thống, Từ Khuyết không có hưng phấn hay kinh hỉ như trước kia.
Khẽ lắc đầu, ôm lấy thân hình Tiểu Nhu, từ từ đi đến bên cạnh thi thể của lão giả, buộc thi thể của môn chủ Âm Quỷ môn vào dải lụa.
Lập tức, ánh mắt của hắn lạnh như băng quét về phía đám đệ tử Âm Quỷ môn, mặt không chút thay đổi, nói:
- Tiếp theo đến phiên các ngươi.
Thanh âm lãnh đạm mà tràn ngập hàn ý, giống như đến từ cửu u địa ngục, làm cho ta tê dại cả da đầu.
"A..."
Có chút đệ tử rốt cục chịu không nổi loại sợ hãi này, phát ra thét chói tai hoảng sợ, ôm đầu mà phóng lên núi.
Nhưng rất nhanh liền bị Từ Khuyết dùng Lục Hợp Du Thân Xích chém xuống, hoàn toàn tắt thở, thi thể bị trói vào dải lụa.
Đây nhất định là một đêm đẫm máu.
Từ Khuyết hóa thân thành ác quỷ, không ngừng thu gặt tính mạng đệ tử Âm Quỷ môn.
Chờ đến hừng đông, Từ Khuyết cũng không bỏ qua người nào.
Cả Âm Quỷ môn đã bị diệt sạch, mà trên dải lụa đã quấn quanh mấy trăm thi thể, đao số đều mất đầu, đều bị Từ Khuyết kéo lên trên mặt đất.
- Kế tiếp, chính là các ngươi, Thiên Vũ tông!
Từ Khuyết đứng ở đỉnh núi, ánh mắt lạnh lùng, nhìn chăm chú vào phương hướng Thiên Vũ tông, sát ý bàng bạc.
Nhưng mà hắn còn chưa bị cừu hận làm mất đi lý trí.
Hắn biết rõ Thiên Vũ tông không giống như Âm Quỷ môn.
Thiên Vũ tông ngoài mấy vị trưởng lão Nguyên Anh kỳ ra còn có Trương Đan Sơn là Anh Biến kỳ, lấy thực lực trước mắt của hắn, căn bản không có cách nào để báo thù.
- Xem ra tiếp tục đổi điểm rồi.
Từ Khuyết tự nói một tiếng, mở ra hệ thống.
Hắn còn nhớ rõ, đánh chết môn chủ Âm Quỷ môn thì trừ điểm kinh nghiệm ra, còn có một cái nhẫn trữ vật và một gói quà.
Nhẫn trữ vật là đồ tùy thân của môn chủ Âm Quỷ môn, Từ Khuyết kiểm tra một chút, bên trong trừ một số pháp quyết ra còn có mấy bình đan dược và mấy khối linh thạch.
Không có gì đáng giá chú ý, dứt khoát nhìn về phía gói quà thần bí.
- Mở gói quà.
Thần niệm vừa động, nhất thời trong hệ thống hiện lên mấy đạo lưu quang.
"Đinh, chúc mừng kí chủ "Từ Khuyết" đạt được 2 tấm ‘Thần Hành Độn Tẩu Phùsơ giai " !"
"Đinh, chúc mừng kí chủ "Từ Khuyết" đạt được một cái Ngụy Trang Khôi Lỗi"!"
‘Đinh, chúc mừng kí chủ "Từ Khuyết" đạt được "Cốt Linh Lãnh Hỏa " có thu vào thể nội hay không?’
..
Thanh âm chấm dứt, chỉ có 3 món đồ.
Thần Hành Độn Tẩu Phù sơ giai " không cần nhiều lời, Từ Khuyết dĩ nhiên thấy nhiều rồi.
Mà trước đó có một cái Ngụy trang khôi lỗi, còn chưa dùng, hiện giờ còn có thêm 1 cái, cũng không làm Từ Khuyết cảm thấy ngoài ý muốn.
Mà Cốt Linh Lãnh Hỏa lại làm cho Từ Khuyết cảm thấy mình có chút may mắn.
Cốt Linh Lãnh Hỏa đây là dị hỏa nổi danh trong Đấu Phá Thương Khung rồi.
Đứng hàng thứ 11, của Dược lão, sau đó truyền cho Tiêu Viêm.
Hơn nữa dị hỏa này vô cùng cường đại, do cực hàn và cực nhiệt kết hợp mà thành, vô cùng kỳ lạ.
Thậm chí ở trong thương thành Từ Khuyết có thấy bán dị hỏa này nhưng mà giá bán lại tới 1300 điểm trang bức, thật sự là rất đắt.
- Ha ha, quả nhiên là trời cũng giúp ta! Thiên Vũ tông, các ngươi xong rồi!
Từ Khuyết cười lạnh, trực tiếp dùng Cốt Linh Lãnh Hỏa, thu vào thể nội.
Nhất thời trong đan điền có thêm một đoàn dị hỏa, nó lạnh lẽo như ngọn lửa màu trắng lại giống như có thể đốt cháy vạn vật.
Từ Khuyết lấy ý niệm nói với hệ thống:
- Đổi cho ta Phật Nộ Hỏa Liên, còn có Thanh Liên Địa Tâm Hỏa.
“Đinh, tiêu hao 50 điểm giá trị trang bức, đổi 《 Phật Nộ Hỏa Liên 》 thành công, có tu luyện hay không?"
"Đinh, tiêu hao 380 điểm giá trị trang bức, đổi Thanh Liên Địa Tâm Hỏa thành công, thu vào thể nội hay không?"
- Có.
..
Không bao lâu, Từ Khuyết lại nắm giữ thêm một bộ pháp quyết Thiên giai, hơn nữa cũng thành công thu Thanh Liên Địa Tâm Hỏa vào thể nội, cùng tồn tại với Cốt Linh Lãnh Hỏa.
Sau đó, hắn lấy toàn bộ pháp quyết trong nhẫn trữ vật ra, để hệ thống thu lại, cuối cùng đổi thành hơn 300 điểm tinh hoa công pháp, toàn bộ đều dùng vào Phật Nộ Hỏa Liên, thành công đem tiến độ tu luyện môn pháp quyến này lên 30%.
Cái này mang ý nghãi, hắn có thể đồng thời dùng hợp 3 loại dị hỏa.
Cuối cùng Từ Khuyết ôm lấy thi thể Tiểu Nhu, cầm theo dải lúa trói thi thể của môn nhân Âm Quỷ môn, về Bàn Sơn thôn.
Hắn biết một khi đã đi Thiên Vũ tông, cho dù là thành công hay không thì cũng không còn cách nào trở về.
Cho nên hắn tự mình mai táng từng người của Bàn Sơn thôn.
Về phần Tiểu Nhu, bị hắn chôn ở đỉnh núi, trong một mảnh rừng yên tĩnh.
Tiểu Nhu dựng cho nàng một tấm bia, mặt trên có viết:
- Ái thê Tiểu Nhu, nhục thân chi mộ - Từ Khuyết lập.
Bởi vì Tiểu Nhu còn chưa chết đi, Từ Khuyết cũng có tin tưởng làm nàng sống trở lại, cho nên mộ này cũng làm theo một của kiếp trước.
Mà lúc này hồn phách của Tiểu Nhu còn trong Tụ Hồn tháp, Từ Khuyết dùng thần thức thăm dò trong đó, có thể thấy được dung mạo của Tiểu Nhu, lúc này nàng đang nằm ngủ say.
- Tiểu Nhu, tin tưởng ta, rất nhanh, ta sẽ có thể làm muội sống lại.
- Mà bây giờ cũng là lúc tìm Thiên Vũ tông để tính sổ rồi.
Nói xong, Từ Khuyết liền thi triển Tam Thiên Lôi Động, mang theo đám thi thể kia, giống như tia chớp lao về phía Thiên Vũ tông.

Không bao lâu, trên không Thiên Vũ tông, một bóng người khống chế Thiểm Điện đuổi tới, đằng đằng sát khí.
- Tôn Tuyệt Ly, Trương Đan Sơn, lăn ra đây cho ta!
Một tiếng rống giận dử làm trời rung đất chuyển, vang động núi sông, nhất thời vang vọng cả Thiên Vũ tông!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.