Tuy người đứng trước mắt vẫn đang tươi cười, nhưng Lạc Tiêu vẫn có thể cảm nhận được tràn đầy sát khí.
"Đây là vị hôn phu của ta tên là Lạc Tiêu "Tiêu Dao đối với người này rất không ưa.
Liễu tổng nhìn Tiêu Dao có chút không vui vội vàng nói "Rượu này ngươi cứ cầm đi,rượu này ta giữ rất lâu rồi."
"Cái này, vị huynh đệ đã từng gặp qua rượu này? " Liễu tổng sau đó chuyển sang Lạc Tiêu nói.
Lạc Tiêu sửng sốt một chút nói ra "Chưa thấy qua,rượu này chữ phía trên ta không quen biết ".
Tiêu Dao suýt chút nữa ngất, ngươi nói cũng quá thành thật quá đi,không biết liền không thể giả biết sao?
Kì thực Lạc Tiêu không ngốc hắn sao có thể không nhìn ra Liễu tổng không nhằm vào hắn, trong lòng Lạc Tiêu bắt đầu tính toán "chờ ngươi giới thiệu xong cho ngươi còn trang bức không "
Lý Kiệt cười nhạt, nghe xong Lạc Tiêu nói bắt đầu xả một tràng nói ra,đại khái khoảng tầm 1phút mới kết thúc.
Khi Liễu tổng vừa kết thúc thì Lạc Tiêu kích hoạt dị năng quay ngược thời gian về lại khoảng 1 phút trước.
"Cái này vị huynh đệ đã gặp qua rượu này " Liễu tổng chuyển sang Lạc Tiêu nói.
Lạc Tiêu hiện lên vẻ cười lạnh, bắt đầu thuật lại như Liễu tổng nói.
"........"
Sau khi nghe xong Lạc Tiêu nói Liễu tổng giật mình miệng lắp bắp nói:
"Cái..... Cái này vị huynh đệ thật hiểu biết nhiều nha"
Một bên Tiêu Dao vừa nghe xong giới thiệu cả bộ mặt ngây ngốc,phải biết rượu này trên thế giới chỉ có vài chai mà những người phải coi có thế lực mới được dùng, mà Lạc Tiêu từ bé đều sống như người bình thường.
Lạc Tiêu không biết nhưng chẳng lẽ không có cách, trước tiên hắn moi thông tin của Liễu tổng, sau khi moi xong hắn bắt đầu dùng dị năng. Trong lòng hắn cảm khái nói thầm "dị năng này thật tiện, hazzzz chỉ tiếc thời gian làm lạnh quá lâu tầm 5 ngày mới sử dụng được một lần "
Bỗng nhiên có giọng nói vang lên làm cho Liễu Tổng cùng Tiêu Dao trong cơn khiếp sợ tỉnh lại "đó không phải Liễu Diệc Phi,hắn sao lại ở đây ăn rồi "
"Ngươi không biết sao nhà hàng này là Liễu tổng mở,hắn nhưng là chủ của nhà hàng này "
...........
Liễu tổng lúc này cười híp mắt trông coi Lạc Tiêu, hắn muốn xem Lạc Tiêu sẽ có phản ứng gì, chỉ cần xem một chút động tĩnh là biết hắn có phải hay không" giả trư ăn thịt hổ".
Nhưng đáng tiếc hắn đụng phải Lạc Tiêu, với trí thông minh khi được hệ thống qua cải tạo với khả năng phán đoán, hắn sao không biết Liễu tổng đang cố gắng thử mình. Lạc Tiêu giả bộ sửng sốt nói "ngươi... Ngươi là Liễu Diệc Phi"
Liễu tổng giờ mới chắc chắn được là hắn không giả heo ăn thịt hổ,kết quả hắn suy nghiêng một lúc vẫn thử xem một lần nữa.
"Cái này mời Lạc huynh đệ thưởng thức rượu "
Hắn nghĩ xong bắt đầu để chai rượu trên bàn bắt đầu lấy nắp mở ra,hắn bắt đầu chú ý ở động tác của Lạc Tiêu khi uống rượu.
Sau khi biết được ý đồ của Liễu tổng lạc tiêu bắt đầu đầu làm động tác mà không ai có thể nói được, phải biết là uống rượu đỏ phải tay cầm phía dưới đáy, chậm rãi đổ lại.
Kết quả Lạc Tiêu trực tiếp cầm theo bình rượu đỏ giống như là uống bia "phật....phật....phật " hướng mình trong ly đổ.
Đừng coi ly rượu đỏ lại lớn vậy, kỳ thật mỗi lần chỉ cần đổ 1/3 ly là được. Nhưng Lạc Tiêu lại đổ trọn đầy một ly,thậm chí nghiêng quá đà làm cho 1/3 chai rượu rớt ra ngoài,nhìn Liễu tổng khuôn mặt không nhịn được co quắp một cái "khóc không ra nước mắt ",phải biết chai rượu này chính hắn không dám uống, giờ thì tốt rồi 1/3 chai rượu đang ở trên mặt đất
Nhìn thấy vẻ mặt này trong lòng Lạc Tiêu không khỏi cười lạnh "này thì chơi mới ta,về luyện thêm chục năm nữa đi".