[Hệ Thống] Ta Chỉ Muốn Làm Người Qua Đường

Chương 73: Luyện Đan Đại Lão





Tề Ngôn trên đường đưa cô đến đây đều không dám nhìn thẳng vào cô, luôn đánh trống lảng hoặc quay mặt đi nơi khác.
Sau một lúc thì cả hai cũng đến nơi tổ chức lễ nhận sư, Tề Ngôn đi đầu vào bên trong cô đi theo phía sau, mấy vị trưởng lão bên trong khi nghe đến lão tổ lại nhận được một đồ đệ là nữ, hơn nữa bên người còn có một thần thú.
Cô vừa mới vào bên trong khiến nhiều trưởng lão cũng phải nhìn đến, cô vẫn nhẹ nhàng khoan thai đi vào, người ngồi bên trên cao chính là Vu Lão, bên cạnh là một ông cao tuổi khác đang chăm chút rót trà.
Bạch Thiên Tuyết " Thiên Tuyết tham kiến sư phụ, ra mắt các vị trưởng lão! "
Cô khom người làm lễ chào, mấy vị trưởng lão nhìn cô lễ phép mà gật đầu tán thưởng, lại quên cô có chức vị cao hơn mình.
Vu Lão " Ừm, mau đứng lên đi! "
Tề Ngôn " Muội chỉ cần chào sư phụ và sư huynh của chúng ta, trưởng môn là được! "
Bạch Thiên Tuyết " Vâng, muội biết rồi! "

Ngọc Thố [ Ký chủ người cố ý làm vậy phải không? ]
Bạch Thiên Tuyết " Không có, ta chỉ là chào hỏi mà thôi! "
Ngọc Thố [ Ký chủ thật sự không cố ý, em không tin đâu nhé, nhìn cô nương vừa rồi làm loạn ở viện của mình xem, lúc người hành lễ cô ta còn mỉm cười vui vẻ, lại bị Tề Ngôn nói một câu lại tức giận rồi kia kìa! ]
Bạch Thiên Tuyết " Cô ta cũng có tính tình trẻ con quá rồi, ta còn chả có để tâ m đến cô ta đâu! "
Bên trong thì đang nói chuyện cùng tiểu Thố bên ngoài thì đang làm lễ dâng trà, lễ nhận sư vừa xong thì cô lại nhận được một món quà.
Sau đó các vị trưởng lão cùng đồ đệ của mình đồng loạt đứng lên đồng thanh tham kiến sư cô, sau ngày hôm đó ngày nào cô nương Mặc Tư cũng đến viện cô làm phiền.
Tề Ngôn thấy cô cũng không có lên tiếng nói gì nên ngày nào cũng đến chỗ cô tu luyện, ăn cơm cùng nhau, cho đến tối mới trở về viện của mình, ngày ngày đều là như vậy khiến tiểu cô nương kia càng thêm không vui.
Bạch Thiên Tuyết " Ôi vài trăm năm nữa nữ chủ mới ra đời, ta lại phải ngày ngày chịu khổ như này sao? "
Ngọc Thố [ Ký chủ đừng có than thở nữa, có ngày nào mà người không đi trêu chọc Tề Ngôn à? Hơn nữa tiểu cô nương Mặc Tư cũng bị người chọc cho điên rồi, ngày thường đều không tu luyện, một mực đến đây làm phiền người! ]
Bạch Thiên Tuyết " Ta chỉ trêu chọc sư huynh nhà mình thôi, ta nào có dư giả thời gian mà còn chọc điên cô ta, mà nói ra cũng lạ, ta bây giờ cũng chỉ cũng chỉ 7, 8 tuổi gì đó vậy cô ta nhắm vào ta như vậy để làm gì? "
Ngọc Thố [ Không biết, cô ta hôm nay lại đến rồi kìa! ]
Tiểu Thố vừa nhắc nhở thì bên ngoài lại có một khuôn mặt quen thuộc của Mặc Tư đi vào, cô ta thấy cô đang ngồi ngoài sân thì đi thẳng vào bên trong đặc lên trên bàn đá, cô nhìn đến phong thư trên bàn lại nhìn lên Mặc Tư, cô ta không giải thích gì đã rời đi mất.
Bạch Thiên Tuyết " Nội dung bên trong là gì ấy nhỉ? "
Ngọc Thố [ Là thư thách đấu tinh anh vài năm một lần của tông môn! ]
Bạch Thiên Tuyết " Nếu nói vậy, ta bị Mặc Tư thách đấu rồi? "
Ngọc Thố [ Đúng vậy, theo như quy tắc của tông môn sẽ không được phép đánh nhau, cũng vì vậy nên họ sẽ tổ chức như một lễ hội và các trưởng lão xem đồ đệ của mình bồi dưỡng ra như thế nào! ]
Bạch Thiên Tuyết " Nếu như vậy thì cũng không thể nào từ chối được rồi! "
Ngọc Thố [ Ký chủ nhẹ tay một chút, nếu người lỡ tay một chút cô ta sẽ bị người phế ngay lập tức đó! ]
Bạch Thiên Tuyết " Nào có đến như vậy, cùng lắm là đánh chết Thuần Thú của cô ta rồi bị cắn ngược lại thôi, sẽ không chết là được rồi, mà sao mấy hôm nay Tề Ngôn luôn đến muộn ấy nhỉ? "
Ngọc Thố [ Người ta bận rộn cùng mấy vị trưởng lão sắp xếp thỏa đáng, lễ hội kia khi diễn ra sẽ thuận lợi, không như người ngày nào cũng rảnh rỗi! ]
Bạch Thiên Tuyết " Ta ngày nào cũng bận rộn nhé, ta phải luyện đan đó, còn tu luyện nữa, sau này mới giúp đỡ nữ chủ để trả ơn nữa, vậy mà ngươi nói ta không làm gì! "
Loay hoay vậy mà đã qua một thời gian, hôm nay là ngày trận đấu diễn ra, cô đang ngồi ở trên cao cùng sư phụ nhìn những người phía bên trên sân đấu.
Bạch Thiên Tuyết " Sư phụ, sao con lại không thấy đại sư huynh ở đâu cả? "
Lời cô vừa hỏi, Vu Lão quay qua đặc tay lên đầu cô xoa vài cái, mấy vị trưởng lão bình thường cũng có nghe qua lão tổ rất yêu thích đồ nhi này, nhưng hôm nay được tận mắt chứng kiến mới biết như thế nào.
Vu Lão " Tề Ngôn muốn tham gia thi đấu, nên phải ở bên dưới chờ đến lúc gọi tên lên thi đấu! "
Bạch Thiên Tuyết " Vậy phải làm sao mới được tính là tham gia, có tên bên trong để gọi ạ? "
Vu Lão " Muốn tham gia thi đấu, thì trước tiên phải đăng kí tham gia, sau đó đệ tử của chấp pháp đường sẽ gọi tên lên thi đấu! "
Bạch Thiên Tuyết " Còn thư thách đấu sẽ như nào vậy ạ? "
Vu Lão " Nếu là thư thách đấu, thì sẽ ở bên kháng đài bên kia, cũng không có quy định gì, chỉ là không được mạnh tay đến chết người! "
Bạch Thiên Tuyết " Nếu vậy thì con vẫn phải lên đấu với họ sao! "
Vu Lão " Ai lại gửi thư thách đấu đến tiểu cô nương nhà ngươi thế? "
Bạch Thiên Tuyết " Như người cũng biết, từ thời gian lễ nhận sư diễn ra thì, Mặc Tư là đồ đệ của trưởng môn sư huynh, đến viện của ta rất thường xuyên, mấy hôm trước Mặc Tư đi vào trực tiếp để thư thách đấu lên bàn, nên ta cũng không thể nào từ chối được! "
Vu Lão " Nếu không thích, thì không cần lên cũng được! "

Cô nhìn Vu Lão rồi lại nhìn xuống kháng đài bên kia, rồi lại lắc đầu.
Bạch Thiên Tuyết " Như vậy không được, dù sao thì cô ấy đã gửi thư thách đấu đến, ta cũng không thể từ chối làm cô ấy thất vọng! "
Vu Lão " Nếu ngươi đã nói vậy thì thôi, nhưng không được khinh thường thực lực của người khác, nếu ngươi có thể thắng thì ra tay nhẹ một chút! "
Bạch Thiên Tuyết " Vâng, đệ tử sẽ nhớ lời người nói! "
Ngồi xem người ta chiến đấu cô nhìn thích thú lại đang chờ trận chiến của Tề Ngôn, vậy mà cô lại phải lên đấu cùng một lúc với Tề Ngôn.
Bạch Thiên Tuyết " Sư phụ, con đi một lúc sẽ trở về! "
Vu Lão " Ừm, đừng có để bị thương nặng! "
Cô mỉm cười một cái với lão, lại tự mình phi hành bay đến bên kia, vừa đáp xuống đài Tiểu Hỏa cũng nhảy từ trên lưng cô xuống, dưới nhiều ánh nhìn kì lạ, cô cũng sớm đã quen, nhớ lại lần đầu nhìn thấy Tiểu Hỏa thu nhỏ lại cô cũng có ánh mắt như thế.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.