[Hệ Thống] Ta Chỉ Muốn Làm Người Qua Đường

Chương 55: Ta Là Người Chơi Huyền Thoại





Hàn Nhật Thiên " Vậy thì hai người đợi một chút tôi đi gọi Lạc Quốc! "
Mặc Linh " Ừm, cậu đi đi "
Hàn Nhật Thiên liền chạy đi đến cửa ra vào khu vui chơi, một lúc thì hai người từ ngoài đi đến chỗ cô và Mặc Linh, nhưng lại thu hút không ít ánh mắt của những cô gái khác, cũng có không ít người tự tin mà đi lại xin số điện thoại.
Bạch Thiên Tuyết " Quả nhiên là nam chính có khác, chỉ từ ngoài cổng đi vào lại mất nhiều thời gian đến vậy! "
Ngọc Thố [ Ký chủ đây là chuyện bình thường mà, gặp nhiều sẽ quen dần thôi ví như những nữ chính đều như vậy thôi! ]
Bạch Thiên Tuyết " Nói vậy cũng không đúng, em xem nữ chính lần này không có sức thu hút mạnh à? "
Ngọc Thố [ Chuyện này có thể là nữ chính chưa biết cách chăm sóc mình và chưa lớn nên vẻ đẹp chưa lộ rõ, nên sức hấp dẫn chưa cao và chưa đến người nào cũng mê! ]
Mặc Linh " Tiểu Tuyết, mình đi chơi chổ nào đầu tiên đây? "
Bạch Thiên Tuyết " Cậu chọn đi, nhưng không nên chọn cảm giác mạnh cậu sẽ không chịu được mà ói đó! "
Mặc Linh " Cậu yên tâm đi, mình sẽ không khiến bản thân mình chịu khổ đâu, nào đi thôi trước tiên mình sẽ đi chơi xe điện đụng "
Bạch Thiên Tuyết " Cậu không đợi họ sao? "
Cô quay đầu lại nhìn hai người kia vẫn đang từ chối những người khác một cách khó chịu và cục súc, vậy mà những người kia lại càng thêm phấn khích.

Mặc Linh " Mình không cần đợi họ đâu, dù sao thì khi họ thoát khỏi mấy người kia thì trời cũng tối mất rồi, nếu vậy mình đến khu vui chơi làm gì nữa! "
Bạch Thiên Tuyết " Ừm! vậy thì mình đi chơi thôi không đợi nữa! "
Hai người quay người tung tăng mà đi chơi, Hàn Nhật Thiên và Lạc Quốc thấy vậy thì càng gấp gáp hơn mà chen người chạy theo, bốn người chơi xong xe điện Mặc Linh lại chọn đi xảy ngựa sau vài tiếng đi chơi nhiều thứ, trời cũng bắt đầu tối cô và Mặc Linh ngồi xuống ghế đá gần đó ăn kem uống trà sữa.
Bạch Thiên Tuyết " Trời cũng bắt đầu tối rồi mình dẫn cậu đi ăn tối, hay là hôm nay cậu muốn về sớm mà lại từ chối đây? "
Mặc Linh " Lâu lắm mới được gặp lại cậu, nên mình sẽ chọn cho cậu bao mình đi ăn rồi! "
Bạch Thiên Tuyết " Vậy cậu muốn đi ăn gì và ở đâu? "
Hai người ngồi nói chuyện mà không để ý đến hai người con trai không được ngồi mà đứng phía sau, mỗi lần muốn lên tiếng nhưng lại bị Mặc Linh nói chặn không cho nói.
Cô biết nhưng lại không nói gì vẫn để họ như vậy, cuối cùng bốn người ra khỏi khu vui chơi và vào một quán ăn nhỏ bên đường, sau bữa ăn thì trời đã hoàn toàn tối, Mặc Linh định gọi taxi về nhưng Lạc Quốc muốn đưa về lại bị từ chối.
Lạc Quốc " Để tôi đưa cậu về nhà, buổi tối đi taxi cũng không được an toàn lắm! "
Mặc Linh " Không cần đâu, tôi bình thường cũng đi taxi đều không bị gì cả! "
Bạch Thiên Tuyết " Hay là hôm nay cậu về nhà mình ngủ đi, còn ba mẹ cậu cũng sẽ không từ chối mình đâu! "
Do dự một lúc thì Mặc Linh cũng đồng ý về nhà với cô, thấy vậy Lạc Quốc cũng không nói gì nữa mà đứng chờ cùng cho đến khi xe của nhà cô đến thì họ mới lên xe về nhà.
Mặc Linh " Tiểu Tuyết mình về nhà cậu ngủ tối nay không sao thật chứ? "
Bạch Thiên Tuyết " Không sao cả, dù gì nhà mình hiện tại cũng chỉ có mấy người làm ở lại thôi, còn lại họ đều về nhà mình cả rồi! "
Xe không lâu sau cũng về đến nhà cô, vừa xuống xe Mặc Linh đứng ngây người ra một lúc, thấy vậy cô nắm tay Mặc Linh kéo vào trong nhà.
Hồ quản gia " Tiểu thư người về rồi! "
Bạch Thiên Tuyết " Ừm! Hồ quản gia ông hãy sắp xếp cho bạn tôi một phòng kế bên tôi đi! "
Cô đang nói thì Mặc Linh nhỏ nhỏ giọng kéo tay áo cô hỏi.

Mặc Linh " Tiểu Tuyết tối nay mình ngủ cùng cậu được không? Mình sợ lạ chỗ ngủ không được! "
Bạch Thiên Tuyết " Được! nếu vậy thì Hồ quản gia ông không cần chuẩn bị phòng nữa, hãy chuẩn bị cho cậu ấy một bộ đồ ngủ đi! "
Hồ quản gia " Được một lúc nữa tôi sẽ cho người đem đồ lên cho người! "
Bạch Thiên Tuyết " Tiểu Linh cùng đi lên phòng mình nào! "
Cô dẫn Mặc Linh lên phòng mình mở cửa đi vào trong, như tìm được nơi an toàn mà thả lỏng ra ngồi xuống ghế.
Mặc Linh " Tiểu Tuyết nhà cậu nhìn uy nghiêm thật đó làm mình căng thẳng lắm luôn! "
Bạch Thiên Tuyết " Cậu không cần phải lo lắng cứ như nhà mình là được, bây giờ mình đi tắm trước một lúc nữa có người đưa đồ thì cậu cứ lấy! "
Mặc Linh " Mình biết rồi! "
Bạch Thiên Tuyết " Nếu thấy buồn thì cậu cứ lấy cái máy tính màu xanh đen trên bàn mà chơi! "
Cô đi tắm rất mau đã xong mà đi ra ngoài, cô mặc một bộ váy đen hai dây, dài đến chân, tay cô cầm khăn mà lau máy tóc bị dính nước, Mặc Linh ngay người sau đó lại lên tiếng trêu chọc.
Mặc Linh " Tiểu Tuyết của mình bây giờ xinh đẹp cứ như tiểu ác mà hạ trần mê hoặc chúng sinh này, cho dù là con gái cũng mê mẩn ngắm mãi không thôi! "
Cô đi lại đưa hai tay nhéo lấy hai bên má Mặc Linh mà kéo nhẹ, Mặc Linh cũng la oai oái.
Bạch Thiên Tuyết " Nếu mình mà là ác ma thì cậu đang ở trong lâu đài ma quỷ rồi cậu nghĩ mình sống được đến bây giờ à? Mà có người đưa đồ lên cho cậu chưa? "
Mặc Linh " Có rồi! khi nãy có người đưa đồ lên rồi! "

Bạch Thiên Tuyết " Vậy thì bây giờ đi tắm đi, nếu không một lúc nữa mình sẽ không cho cậu ngủ trên giường chung với mình đâu! "
Mặc Linh " Mình biết rồi mình đi liền đây, cậu đừng gấp! "
Mặc Linh như bay chạy vào nhà tắm, khi cô ngồi xuống ghế thì thấy máy tính đang điện nhóm, Lạc Quốc khi thấy cô mặc đồ ngủ thì quay người lưng quay về phía màn hình, Hàn Nhật Thiên thì hoàn toàn bị cô hút hồn mà nhìn mãi cho đến khi cô lên tiếng.
Bạch Thiên Tuyết " Nhìn đủ chưa? "
Như hoàn hồn mà ngại ngùng cuối mặt xuống nói xin lỗi không ngừng.
Hàn Nhật Thiên " Mình xin lỗi mình không cố ý! "
Bạch Thiên Tuyết " Không có gì đâu, tôi tắt máy đây! "
Tay cô như nhanh ngang lời nói mà tắt không để người ta trả lời thì máy đã được tắt, cô lấy cái máy tính khác màu đen mà vào game, vừa vào thì nhận không ít tin nhắn xin lỗi của Hàn Nhật Thiên, còn có tin nhắn của Cố Lăng Dương cùng cô gái cô vừa kết bạn hôm qua.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.