[Hệ Thống] Ta Chỉ Muốn Làm Người Qua Đường

Chương 31: Mạc Thế Đến Ta Chỉ Muốn Ăn Ngủ





Bạch Thiên Huy " Được rồi, em xem mạt thế đến có ai như em không, người ta thì lo lắng chạy khắp nơi, còn em giờ này vẫn còn hứng thú muốn xem dị năng "
Bạch Thiên Huy vừa nói vừa tạo dị năng ra, cô cuối người nhìn chăm chú, cùng lúc ba mẹ nguyên chủ vừa lên đến.
Bạch Thiên Tuyết " Anh hai làm sao mà anh biết mình là dị năng giả? Và làm sao để có thể tạo nó ra vậy? "
Cô hỏi với ánh mắt sáng rực, ba mẹ nguyên chủ còn đang lo đủ thứ nhưng khi thấy hai đứa con nhà mình như vậy cũng vui vẻ lên không ít.
Bạch Thiên Huy " Anh khi sáng ngủ dậy thì cảm thấy người mình thay đổi, và vừa ra khỏi phòng thì liền có mùi hôi thối liền đi xem thử nhưng lại thấy tan thi, thì liền nghĩ đến những cuốn bộ phim lúc trước em hay bắt anh xem cùng "
Bạch Thiên Tuyết " Vậy còn làm sao anh có thể tạo và điều khiển dị năng được? "

Bạch Thiên Huy " Thì làm theo phim tưởng tượng ra, không ngờ là lại tạo ra được mỏi tay lại một loại dị năng "
Cô không hỏi nữa mà gật đầu tán thưởng, sau đó mọi người cùng nhau đi xuống nhà dưới ngồi bàn bạc nên làm gì tiếp theo để sinh tồn.
Bạch Thiên Tuyết " Sao cả nhà ta lại không tạo một căn cứ? "
Cô vừa lên tiếng nói, mọi người lại một phen ngạc nhiên không thôi.
Ba nguyên chủ " Nếu muốn lập một căn cứ thì trước tiên chúng ta phải đi tìm và dự trữ đồ ăn, sau đó mới đi tìm một nơi nào đó xây dựng căn cứ, nhưng bây giờ nhà ta chỉ có anh con là dị năng, thì không thể nào đi tìm tài nguyên được! "
Cô nghe ba nguyên chủ nói cũng hợp lý, nhưng khi nghe đến chỉ có mỗi anh mình là dị năng giả không khỏi cười lên.
Bạch Thiên Tuyết " Không hẳng là chỉ có anh hai đâu ạ! "
Cô nói vậy lại khiến cả gia đình bắt ngờ lần nữa mà nhìn cô chăm chú.
Mẹ Nguyên chủ " Tiểu Tuyết nói vậy không lẽ con cũng là dị năng giả? "
Mọi người dường như cùng một câu hỏi mà nhìn cô muốn nghe được câu trả lời, cô lại lần nữa mỉm cười và gật đầu, thành công nhận được ánh mắt tự hào của cả nhà.

Bạch Thiên Tuyết " Nếu vậy thì để con cùng anh hai đi tìm thêm tài nguyên, còn hiện tại số đồ ăn dự trữ trong kho có thể để chúng ta ăn vài tháng "
Bạch Thiên Huy " Nhưng hiện tại dị năng của em thức tỉnh lúc nào? "
Bạch Thiên Tuyết " Có lẽ là giống anh hai, vì lúc em vừa dậy thì mọi người vào nên em chưa sát định được, nhưng khi thấy dị năng của anh hai thì em mới biết được "
Bạch Thiên Huy " Nếu vậy thì tạo dị năng xem em có hệ gì nào ".
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Lạnh Lùng Của Tổng Giám Đốc Thần Bí |||||
Cô không nói gì mà thực hiện luôn, từ dưới chân dây leo mọc lên qua khỏi mặt bàn thì dừng lại, cô đưa tay chạm vào dây leo có nụ hoa sau đó liền nở rộ vô cùng đẹp, tay còn lại là một đốm sáng bao bọc lấy toàn bộ cơ thể cô, hai dị năng như có linh tính bảo vệ không cho bất cứ ai có ác ý với cô đến gần.
Bạch Thiên Tuyết " Của em là hệ mộc và hệ quang "

Bạch Thiên Huy " Vậy được, bây giờ chúng ta đi luôn nào "
Mẹ Nguyên chủ " Hay là để ngày mai đi, hôm nay hai đứa chỉ vừa thức tỉnh dị năng thôi, chưa thể nào tập làm quen nhanh như thế được "
Bạch Thiên Tuyết " Không sao đâu mà mama đừng lo, với lại vì vừa thức tỉnh dị năng nên phải tập đi ra ngoài đó để giết tan thi mới có thể mạnh hơn được "
Ngọc Thố [ Ký chủ chứ không phải người nói nguyên chủ nhút nhát à, tại sao người lại nói vậy? ]
Bạch Thiên Tuyết " Nói thật ra là ta phải đi kiếm đồ ăn dự trữ, nếu không sau này bị mấy dị năng giả khác lấy hết thì phải ăn gì a, cho nên hiện tại có rất ít dị năng giả nên phải tranh thủ một chút "
Ngọc Thố [ Không phải ký chủ có võ à, vi diện trước người dùng kiếm chém người mà không ai hay biết, con lúc nam nữ chính nữa người vẫn nhẹ nhàng mà hoàn thành nhiệm vụ, cộng thêm hồi tối người dùng dị năng giải quyết hết tan thi, thì có mấy dị năng giả em không tin là người sử lý không được! ]
Bạch Thiên Tuyết " À thì dạo này ta cảm thấy người lúc nào cũng uể oải còn buồn ngủ, thậm chí là ăn nhiều hơn trước, cho nên ta muốn đi kiếm đồ ăn dự trữ đủ rồi thì đi ngủ một giấc thật ngon và không phải bị nhịn đói, nên chỉ còn cách này thôi ".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.