Hệ Thống Quỷ Đạo Chi Chủ

Chương 15: Khắc thánh bia




Nửa chung trà nhỏ, Lăng Phàm đã đi tới trước Khắc Thánh Bia. Mang theo hoài niệm nhìn xem nó.
Xung quanh Khắc Thánh Bia tụ tập gần vài chục người, cũng không có ai để ý đến hắn cả.
Khắc Thánh Bia cao gần chục trượng có thừa, chất liệu cùng ngọc thạch giống nhau như đúc. Bóng loáng, sạch sẽ, có tinh quang lưu chuyển.
Chiếm diện tích lớn nhất, chính là ba bảng xếp hạng chiến lực của toàn bộ đại lục. Phân biệt là: Thiên Địa - Tiên Ma - Phong Thần lục.
Thiên Địa lục có tổng cộng 500 vị trí, dùng để xếp hạng các đại thiên tài.
Ở trên Thiên Địa lục, Lăng Phàm cũng không có nhìn thấy cái tên quen mắt nào cả. Vì vậy, hắn liền trực tiếp lướt qua nó, đánh giá Tiên Ma lục.
So với Thiên Địa lục, Tiên Ma lục lại phải nhỏ hơn rất nhiều, chỉ hiện ra 100 cái danh tự. Nhưng kim quang phủ trên văn tự, lại phải so Thiên Địa lục lấp lánh hơn, chữ viết cũng to hơn.
- -1: Quỷ hầu Liên Kính: Tu vi Thông Thiên cảnh đại viên mãn.
- -2: Quân Thiên Tiên đế: Tu vi Thông Thiên cảnh đại viên mãn.
- -3: Nhất Chân đại sư: Tu vi Thông Thiên cảnh đại viên mãn.
- -4: Đạm Niên Tiên tôn - Đạm Thanh Mặc: Tu vi....
...........................
- -9: Quỷ lão Cửu Minh Tư Hoàng: Tu vi Thông Thiên cảnh tầng 9.
"Haizz, vẫn là những cái tên này..." Ngoại trừ vài cái tên xa lạ ra, thì gần như 100 danh tự trên Tiên Ma lục, Lăng Phàm đều nhận biết cả. Nhất là năm người đứng đầu kia, căn bản là không có gì thay đổi.
Sau đó, Lăng Phàm liền liếc mắt nhìn về chỗ cao nhất của Khắc Thánh Bia. Nơi đó tồn tại mấy dòng chữ lóe sáng như thái dương nhật nguyệt, khiến người ta không nhịn được sinh ra quỳ bái chi tâm.
Chân Thần, chính là cảnh giới cao nhất mà các lộ tu sĩ luôn luôn hướng tới.
Nhưng thế gian, chỉ có tổng cộng 10 tòa Thần vị. Tương đương với việc, chỉ có mười người có thể trở thành Thần.
Muốn đặt chân lên Thần vị, cần phải có được thiên đại khí vận, tư chất thượng thừa,... Một thứ cũng không được thiếu.
Nếu Thần vị đã bị ngồi đầy, mà có người vẫn muốn thành Thần. Thì biện pháp duy nhất chính là vượt cấp khiêu chiến, dùng Thông Thiên cảnh tu vi chém giết đương nhiệm Chân Thần.
Phương pháp này căn bản chính là khó như lên trời, gần như không có khả năng thực hiện được.
Mà Lăng Phàm hắn, chính là một cái dị loại. Bởi vì hắn đã đánh vỡ quy tắc này, trực tiếp phi thăng trở thành Chân Thần thứ mười một!
Cũng do đó, hắn mới bị thập đại Chân Thần nhằm vào.
PHONG THẦN LỤC:
- -1: Chiến thần Lăng Phàm.
- -2: Thượng thần Huyết Từ Ca.
- -3: Tiêu Dao thần Kha Luân.
- -4: Nhật thần Lâm Qua Thần.
..............................
Lăng Phàm ghé mắt nhìn 11 cái kim sắc danh tự, không ngừng lộ ra uy nghi chi khí này. Trong lòng có một điểm nho nhỏ rung động.
Khắc Thánh Bia, chỉ mang người sống ra xếp hạng. Một khi người đã mất, thì danh hào sẽ bị xoá khỏi Khắc Thánh Bia.
Lăng Phàm không ngờ rằng, hắn rõ ràng đã "chết" hơn 200 năm rồi. Nhưng hôm nay, tên của hắn cư nhiên vẫn còn treo trên Phong Thần lục. Điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ được rằng, Khắc Thánh Bia cùng tu sĩ Tiên Ma đại lục rất có thể đã sớm biết được, hắn chưa chết!
Ánh mắt trầm tư, Lăng Phàm liền lặng lẽ rời đi. Từ đầu tới cuối đều không thu hút sự chú ý của người khác.
Ngay khi hắn đi ngang qua một chỗ cửa hàng, thì bên trong lại đi ra hai vị phụ nhân. Bọn họ đang ghé tai nói nhỏ gì đó, nhưng rất khó thoát khỏi lỗ tai của Lăng Phàm.
"Ngươi nghe nói sao, thê tử của Vạn đại lão gia vừa mới mắc phải bệnh lạ mà qua đời a."
"Không thể nào, Vạn phu nhân là người tốt, làm sao có thể... Aizz, Vạn lão gia yêu thương thê tử như vậy, nhất định là đau lòng gần chết đi?"
"Còn không phải sao? Nghe nói là đương trường tái phát bệnh tim, ngất xỉu tại chỗ. Chỉ thương cho Vạn gia đại tiểu thư, đường đường Thanh Khê đệ nhất mỹ nhân, mới 16 tuổi đầu liền đã mất mẫu thân. Quả nhiên là hồng nhan bạc phận..."
".................."
Lăng Phàm bình đạm thu lấy mấy chữ "đệ nhất mỹ nhân" này vào trong đầu, trên mặt không có chút biểu lộ nào tiếp tục đi tới.
Chẳng mấy chốc, Lăng Phàm liền đi đến trước cửa dược quán. Chỉ cần vượt qua một đầu ngõ nhỏ này, hắn sẽ về tới Lâm phủ.
Ngay khi Lăng Phàm vừa định cất bước, từ trong dược quán đột nhiên lại có một người đi ra. Trên người kẻ này phủ một tầng áo choàng thật rộng, lén lén lút lút che giấu tự thân.
Bởi vì một mực cúi đầu đi nhanh, nên kẻ này liền trực tiếp đụng vào Lăng Phàm. Trong nháy mắt giật mình ngẩng đầu.
Cũng nhờ đó, Lăng Phàm mới có thể nhìn thấy được bộ dạng của kẻ này.
Một nữ nhân khoảng chừng hai mươi tuổi, gương mặt bảo dưỡng tương đối tốt, cũng xem như có vài phần tư sắc. Nhưng sắc mặt lại có phần âm lãnh, tràn đầy bạo ngược.
Hơn nữa, theo cách trang vận đến xem, nữ nhân này là người đã có gia đình.
Mắt thấy Lăng Phàm nhìn mình, nữ nhân không khỏi càng thêm giận dữ. Vội vàng kéo lên áo choàng, đem gương mặt ẩn giấu càng sâu, đối với hắn bạo quát:"Nhìn cái gì mà nhìn, cẩn thận lão nương móc mắt của ngươi!"
Nói xong, nữ nhân đã nhanh chóng xoay người rời đi, hướng về phía hẻm nhỏ.
Bị nữ nhân quát, ánh mắt Lăng Phàm không khỏi sâu sắc.
Nhưng làm hắn kinh ngạc hơn chính là, hắn cư nhiên lại ở trên đỉnh đầu của nữ nhân này nhìn thấy một luồng khí màu xám đen. Mặc dù không lớn, nhưng lại mang theo một vài tâm tình tiêu cực, tỷ như phẫn nộ, ganh ghét, thù hận.
Luồng khí hôi sắc này cũng không phải là âm khí, ma khí, oán khí, yêu khí... Phải nói là vô cùng đặc biệt, từ trước đến giờ Lăng Phàm căn bản là chưa từng thấy qua.
Hắn đoán, bản thân có thể nhìn thấy được vòng xoáy này, nhất định là do Quỷ Nhãn gây ra.
Vì vậy, ôm tâm tình muốn tìm hiểu thêm về loại biến đổi này. Lăng Phàm liền thả nhẹ bước chân, cùng nữ nhân giữ một khoảng cách nhất định, lặng yên không một tiếng động đi theo sau nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.