Hệ Thống Ông Trùm Xã Hội Đen

Chương 79: Giúp cô bôi thuốc




Đôi tay Diệp Hoa dịu dàng, ánh mắt mang theo một tia nóng bỏng, từ từ rửa sạch thân thể của cô. Toàn thân cô xụi lơ, một dạng mềm mại vô lực, tựa vào trong ngực của anh, trong cổ họng phát ra nhiều tiếng ừng ực ừng ực, thỏa mãn kêu lên, cả người thoải mái giống như một con mèo nhỏ được chủ nhân vuốt lông.
Diệp Hoa sau khi tắm rửa cho cô, bàn tay từ từ đi tới hạ thể, có thể vì nước ấm mà đau đớn lại truyền đến.
Cô khẽ giãy giũa, bất mãn nũng nịu: “Đau…anh hai đừng chạm chỗ đó”
Diệp Hoa một tay ôm cô, bàn tay còn lại vẫn kiên định hướng về nơi tư mật tìm kếm: “Ngoan, rửa sạch liền hết đau!”
Cô luôn luôn tin tưởng anh, sau khi nghe vậy cũng không giãy dụa nữa, ngoan ngoãn vùi trong ngực anh, không động đậy, mặc cho ngón tay thon dài của anh ở dưới người của cô ra ra vào vào nơi tư mật, gợi ra những sóng nước mênh mang.
Anh hai nói không sai, cô rất mau không còn cảm giác đau đớn, ngược lại theo động tác của anh mà thân thể từ từ dâng lên một tia tê dại, trong miệng cũng không kìm hãm được tràn ra nhiều một tiếng rên rỉ.
Diệp Hoa thấy vậy, đáy mắt liền dâng lên lửa nóng, bên dưới không khỏi trướng thêm một vòng.
Hắn xoay người để cô không phát hiện ra dị trạng của mình, sau đó khàn khàn nói: “Bé con không ngờ lại là một tiểu dâm đãng”
Diệp Linh giơ tay lên, định phản bác, nhưng cuối cùng vẫn là hữu tâm vô lực, chỉ có thể miễn cưỡng cùi gắm mặt xuống, cảm thụ từng đợt sóng trào đến, xấu hổ che dấu đi gương mặt đỏ bừng của mình.
Cuối cùng, hạ thân xông lên một phen dậy sóng rồi mới ngưng hẳn. Trận hành hạ này khiến thân thể cô một phen co quắp, cái tên đầu sỏ còn ngược lại, mang gương mặt vô tội mà nói với cô: "Chưa xong đâu"
Chỉ là, thêm một lần nữa ngón tay anh lại dò vào bên trong hoa huy*t, nhưng không có chút tà niệm, chẳng qua là nghiêm túc rửa sạch. Ý thức được mọi việc, cô mới thở phào một cái, từ từ hưởng thụ làn nước ấm áp chảy qua cơ thể, cảm giác sao thực dễ chịu.
Sau khi tắm xong, Diệp Hoa lấy ra một chiếc khăn tắm thật to, bọc lấy cô rồi ôm đến phía giường. Sau đó, hắn xoay người, lấy từ trong ngăn kéo cạnh giường ra một hộp dược liệu nho nhỏ.
“Mở chân ra, anh giúp em bôi thuốc”
Mặt của Diệp Linh nháy mắt liền ửng hồng, anh hai giúp cô bôi thuốc.
Giúp cô bôi thuốc vào nơi đó? Này…quá mắc cỡ đi! Mặc dù đêm qua đã bị anh làm hết bao nhiêu lần, nơi tư mật cũng bị anh liếm qua nhưng ngày hôm qua không cần nói cô cũng biết là anh trúng thuốc, loại thuốc này thậm chí còn mạnh hơn trước kia cô trúng phải, vì vậy mới sảy ra hành động điên cuồng như vậy.
Còn bây giờ anh hai lại đang tỉnh táo, lại còn là ban ngày, muốn cô dang chân của mình ra, để anh nhìn tận mắt nơi đó, giúp cô bôi thuốc, cô thế nào cũng không thể tiếp nhận được!
“Không cần, em tự bôi là được” Diệp Linh đỏ bừng cả mặt, không dám đối diện với anh.
“Em không nhìn thấy nơi đó, bôi thế nào? Thuốc này mặc dù có tác dụng tiêu sưng, nhưng cũng phải bôi cẩn thận mới có thể phát huy tác dụng a! Để anh giúp em!"
Diệp Hoa nói không hoàn toàn là nói dối, thuốc này hiệu quả tốt vô cùng, nhưng nếu không bôi đúng vị trí, sẽ không còn tác dụng nữa.
Để cô tự bôi, quả thật không dễ dàng bôi được.
Diệp Linh lắc đầu như lắc trống: "Không cần! Em thà chậm một chút, nhưng không cần anh giúp! Mắc cỡ chết được!"
Khuôn mặt nhỏ nhắn phấn hồng một mảnh ngượng ngùng, cả người ướt sũng do vừa mới được tay hắn tắm rửa, càng làm cô trở lên kiều mị, ướt át.
Diệp Hoa đột nhiên cảm thấy giọng nói có chút khó khăn, cả người bắt đầu nóng lên, cảm giác hung hăng muốn chiếm cứ cô toàn bộ lại bắt đầu bắt đầu khởi động.
Dục vọng bốc lên, Diệp Hoa không khỏi cảm thấy hổ thẹn, hắn vậy mà lại nổi lên lửa dục với cô, ngày hôm qua hắn còn có thể lấy lý do là tại tên khốn chết tiệt kia nhưng ngày hôm nay, lửa dục rõ ràng như thế thần kinh của hắn có bị liệt đâu mà không biết mình nổi lên dục vọng.
Diệp Hoa nở nụ cười chua chát miễn cưỡng, uổng công hắn còn tự cho mình là người nói không với sắc dục, bây giờ đến ngay cả em gái mà cũng sinh ra tà niệm.
“Không được, ngày hôm qua em sẽ tha cho anh nhưng không thể tiếp tục như vậy được, tại vì chúng ta là anh em ruột!” Diệp Linh càng nói càng lộn xộn, hô hấp có chút khó khăn.
Diệp Hoa thấy thái độ kiên quyết của cô, cũng không dám ép cô nữa, không thể làm gì khác hơn là nghĩ biện pháp dụ dỗ cô: “Ngoan nào…để anh giúp em bôi có được hay không? Thuốc này phải phối hợp với mát xa mới có tác dụng! Nếu không sẽ không có hiệu quả."
"Thật không?"Diệp Linh nửa tin nửa ngờ nhìn anh. Thuốc gì mà thần kỳ như vậy?
Tất nhiên là giả, nhưng thông qua người nào đó nó lại thành thật.
Diệp Hoa như nhớ ra điều gì, ánh mắt đảo xung quanh, buông cô ra rồi đi vào bên trong: “Không tin để anh lấy hộp thuốc cho em xem, ngoài vỏ nó có hướng dẫn mà…”
Diệp Hoa đi vào bên trong, từ trong túi lấy ra hộp thuốc, xé bỏ mấy chữ, rồi nhanh chóng đưa cho Diệp Linh: “Em xem đi”
Diệp Linh cầm bình thuốc, phía trên có nhiều chỗ đã bị mài mòn, không thấy được chữ. Chỉ có thể nhìn thấy mấy chữ ‘Xoa bóp’... ‘Hiệu quả’ ‘Tốt’.
Diệp Hoa chỉ vào bình thuốc nói: "Em xem, phía trên không phải viết phải kết hợp xoa bóp hiệu quả mới có thể tốt sao? Mặc dù những chữ khác không thấy rõ, nhưng mấy chữ này em có thể thấy chứ?”
Diệp Linh lần này hoàn toàn tin Diệp Hoa.
Ánh mắt trong veo khổ sở nhìn anh, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn đỏ bừng một mảnh. Làm thế nào đây? Chẳng lẽ để anh hai giúp cô bôi thuốc sao? Nhưng nếu không để anh giúp cô bôi, giúp cô xoa bóp, hôm nay khẳng định không tốt lên được, cô cũng không muốn cứ khập khễnh như vậy xuất hiện trước mặt người khác a, sắp tới cô còn có kỳ thi quan trọng cũng không thể không tới trường.
Nhìn thấy dáng vẻ do dự khổ sở của cô, Diệp Hoa liền cảm thấy đắc ý, trong lòng không khỏi sinh ra mặc niệm.
Tuy không thể làm chuyện đó với bé con nhưng chiếm một chút tiện nghi chắc là vẫn được đi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.