Hệ Thống Livestream Tử Vong

Chương 131: Xem không hiểu vòng thứ ba. Streamer mất kết nối




...........
Hồ Thiêm Tôn cùng Đổng Hạo quay đầu nhìn lại, có chút nheo mắt. Chỉ thấy giữa hai ánh đèn pha, Nhà Thiết Kế Tử Vong đứng đó, mặc dù không trông thấy vẻ mặt kinh khủng nhưng lại thấy rõ khí tức kinh khủng.
"Chúc mừng ba người vượt qua vòng thứ hai. Nghiêm Tiểu Kiệt không thể sống sót, tôi biểu thị vô cùng tiếc nuối!"
"Mày còn ở đó vờ mèo khóc chuột. Tỉnh lại đi, trực tiếp tới vòng thứ ba. Lão tử chờ không kịp rồi!" Hồ Thiêm Tôn nhếch nhếch môi.
Lúc này Dương Triếp nhìn thẳng hắn ba giây. Hồ Thiêm Tôn không khỏi rùng mình một cái.
Sau đó Dương Triếp lạnh lùng đè nén âm thanh lần nữa phát ra.
"Lần này livestream tử vong có hết thảy bốn vòng trò chơi. Vòng thứ ba vô cùng đơn giản. Đầu tiên mời các người đọc con số của mình, đó là trình tự của vòng này."
Hồ Thiêm Tôn đem đèn pin nhỏ giơ lên "3".
"Tôi là 2!"
Trang Hán Lĩnh bị treo trên móc sắt không có phản ứng.
Hồ Thiêm Tôn quay đầu nhìn thoáng qua. "Hắn chết rồi không cần tham gia vòng thứ ba!"
"Đã thế vòng thứ ba chỉ còn hai người tham gia. Vòng này, mỗi người có một lần lựa chọn, trong hai chọn một trong vòng ba mươi giây. Không lựa chọn coi như mất quyền. Oanh! Các người tự biết kết quả."
"Sau khi công bố quy tắc, các ngươi bất luận thế nào cũng không được làm ra hành động quấy nhiễu trò chơi, nếu không bị loại."
"Trò chơi bắt đầu. Đổng Hạo, nếu như nhất định phải sát thương, ngươi lựa chọn cái nào. Phương án một, chặt đứt một đầu ngón tay của mình. Phương án hai, vá miệng Hồ Thiêm Tôn. Mời lựa chọn!"
"Tôi chọn phương án hai"
Không một tia do dự, Đổng Hạo rất rõ ràng. Nếu như đổi lại là Hồ Thiêm Tôn, hắn càng không chút do dự chọn người khác. Hắn không vĩ đại, ngược lại rất yêu bản thân cho nên tổn thương liền quăng cho người khác.
"FYM" Hồ Thiêm Tôn chửi một câu.
Lúc này phịch một cái, Dương Triếp đem một cái rương ném tới.
Đổng Hạo lạnh lùng nói "Mắng chửi đi, tiếp theo đem miệng của mày vá lại về sau liền không thể mắng".
"Thao"
"Làm sao? Mày muốn ra ngoài không?" Đổng Hạo mở rương, bên trong có kim phẫu thuật và chỉ nilon.
Hồ Thiêm Tôn cắn răng sau đó nhìn về phía Dương Triếp. Đột nhiên mặt lại hiện một tia cười lạnh.
"Hừ, mày lợi hại. Nhưng mày nhớ kỹ, mày chỉ cần chơi không chết tao, tao nhất định đùa chơi chết mày, nhất định."
Dương Triếp âm lãnh đứng yên, ánh mắt lãnh triệt như đao.
Đổng Hạo rất nhanh đem kim khâu đến "Bắt đầu đi!"
"Mày đợi đó! Một hồi tao cũng g.iết chế.t mày!" Hồ Thiêm Tôn lạnh lùng nói.
Đổng Hạo một tay cầm kẹp, một tay cầm kim khâu lạnh lùng nói "Đắc tội rồi lão Hồ".
"A, ô ô..."
Hồ Thiêm Tôn kêu một tiếng, kết quả Đổng Hạo dùng kẹp kẹp lấy miệng của hắn. Tiếp lấy một kim đâm xuống, xuyên qua môi trên, máu đỏ tươi theo đó xông ra. Sau đó xuyên môi dưới đâm ra, dùng sức kéo, dây nilon thật dài từ trong thịt tư tư kéo động, nguyên bản dây màu trắng bị nhuộm thành màu đỏ.
"F*ck. Miệng thật đau"
"Ha ha ha ha, cười chết mất. Đmm, một đêm cười khiến ta đau cả não, lần này rốt cuộc an tĩnh."
"Lần này không biết streamer chơi như thế nào a, thật chờ mong."
"Yên tâm đi, khẳng định 666."
Người xem nhìn chăm chú vào màn hình. Đổng Hạo thì một kim một đường đem miệng Hồ Thiêm Tôn cẩn thận khâu lại.
"Ô ô ô..." Hồ Thiêm Tôn tay nắm thành đấm, trên mặt nổi đầy gân xanh, tròng mắt đều trợn lồi ra.
Đổng Hạo một bên lạnh lùng nói "Đừng nhúc nhích, lập tức liền nhanh xong, chẳng phải chỉ khâu cái miệng thôi sao? Chẳng lẽ mày muốn chết?"
Hồ Thiêm Tôn không đáp nhưng ánh mắt vẫn như cũ vô cùng oán độc trừng liếc Đổng Hạo.
Thời gian không còn nhiều, Hồ Thiêm Tôn miệng bị rắn rắn chắc chắc vá lại. Hắn muốn thử mở miệng ra, nhưng bị vá quá chắc, cộng thêm vô cùng đau đớn.
Dương Triếp hơi hài lòng gật đầu "Rất tốt. Tiếp đến tới phiên Hồ Thiêm Tôn, ngươi bây giờ không thể nói nhưng có thể dùng ngón tay. Nếu như nhất định phải chọn sát thương, ngươi chọn. Phương án một: Xé nát miệng của mình. Phương án hai: Đem mắt của Đổng Hạo vá lại. Mời lựa chọn!"
Hồ Thiêm Tôn không chút do dự đưa ngón tay hướng về phía Đổng Hạo.
Đổng Hạo một chút không kinh ngạc, lạnh lùng hừ một tiếng "Tới đi. Mày cái đồ chó chết. Ha ha ha, cái mùi vị không thể nói chuyện không dễ chịu à?"
Hồ Thiêm Tôn trực tiếp cầm lên kim khâu còn dính máu của hắn đi về phái Đổng Hạo.
"A!"
Một tiếng hét thảm trong vùng hoang dã vang lên.
"Oa. Có thể hay không đâm đến tròng mắt?"
"Một kim hạ xuống dưới nhìn thật doạ người nha! "
"Ta sẽ không nói cho các ngươi biết. Tiếp đến streamer sẽ để bọn chúng cắt hết tay chân, sau đó làm thành nhân trư."
"Thật hay giả? Lầu trên làm sao mà biết? Nếu thật như vậy, tốt nhất nên ngâm trong bồn phân, để hắn bị bọn dòi ăn"
"Lầu trên anh thật đáng yêu!"
Người xem livestream không ngừng phát ra mưa đạn cùng thảo luận. Rất nhanh, Đổng Hạo hai mắt hoàn toàn bị vá lại, trên mặt chảy từng đạo máu, dữ tợn vô cùng.
Nhìn xem hai bộ dáng trước mặt, Dương Triếp biểu thị hài lòng.
"Chúc mừng hai người hoàn thành vòng chơi thứ ba."
Vừa mới nói xong, hai người đồng loạt chấn kinh. Đơn giản như vậy? Có chuyện tốt thế sao?
Cùng lúc đó mấy trăm ngàn người xem cũng mộng bức.
"Streamer anh đừng đùa!"
"Này, làm sao liền kết thúc? Có phải hay không quá đơn giản?"
"Liền đúng vậy a. Cửa này không tốt. Vô dụng!"
Thời điểm mọi người phát ra mưa đạn, Dương Triếp đè nén âm thanh trầm thấp.
"Vòng thứ tư trò chơi hiện tại bắt đầu... "
Vừa mới nói xong, màn hình phòng livestream tối đen. Ở giữa xuất hiện mấy chữ "Chương trình đang tải..."
"CMN! Tại sao không có hình? Tôi bị mất kết nối?"
Chốc lát trên màn hình phủ đầy câu hỏi "Tôi bị mất kết nối?"
Thế là họ biết không phải mình bị mất kết nối mà là streamer bị mất.
"CMN! Streamer anh bị mất kết nối internet biết không?"
"A a a a, streamer anh dùng cái gì lên mạng vậy? Không phải là không có lưu lượng di dộng chứ?"
"Mọi người nhanh cho streamer tiền nạp điện thoại a!"
"Thao! Ai biết số điện thoại của streamer không?"
"Làm sao bây giờ? Cao nhân mau nghĩ một chút biện pháp! Đang xem thật sảng khoái thì liền mất kết nối. Tôi muốn giế.t ch.ết Nhà Thiết Kế a! "
Mấy trăm người xem bùng nổ, nện bàn, đập bàn phím. Nửa đêm chửi đổng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.