Hệ Thống Game Tại Dị Giới

Chương 327: Gao thợ săn vs Thần biển cả




- Hoàng Minh! Ta biết susano của ngươi chắc chắn không chỉ vẫn ở đơn giản thực lực. Tới đi, đánh một trận cuối cùng đi!
Việt Anh bên trong gao thợ săn hét lớn. Toàn trường lúc này đều đã nhìn về phía Hoàng Minh. Trước thân hình to lớn khủng bố kia, Hoàng Minh bên này có chút nhỏ bé đơn bạc. Hoàng Minh sau khi nhìn thấy robot hợp thể của Việt Anh, trong lòng không khỏi thở ra một hơi cảm khái. Khóe miệng lại nở một nụ cười. Phải thắng, nếu hắn thua, hắn mất quá nhiều. Hơn nữa, từ trước tới giờ hắn với kẻ kia chiến đấu, hắn chưa thua bao giờ!
Hoàng Minh hai mắt nhắm lại, ngay sau đó lập tức mở mắt, hai mắt của hắn ánh lên tia lăng lệ. Trong khoảnh khắc ấy, khí thế của Hoàng Minh tăng lên cực kì khủng khiếp. Bộ xương bao phủ bản thân hắn ngay lập tức biến hóa kinh người. Từ một bộ xương đơn giản ngay lập tức xuất hiện cơ nhục. Hoàn toàn nâng lên một đẳng cấp khác. Tứ chi xuất hiện, sau đó liên tục tiến hóa, kiến tạo tu bô thân thể. Tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy rõ ràng. Một bộ giáp bao phủ lên thân thể. Phía sau lưng xuất hiện một đôi cánh lớn. Thân hình to lớn khủng bố, không hề kém đối phương phía đối diện. Susano của Hoàng Minh khác hẳn những gì Việt Anh biết. Ngoài thân hình màu xanh nước biển, bên ngoài lại bao phủ một lớp năng lượng màu vàng. Một tay cầm một trường kiếm, sau lưng đeo một trường cung. Hoàng Minh được bao bọc bởi một không gian hình cầu. Hình cầu này ở phía trên đầu. Cao hơn lớp mặt nạ của susano.
Hai thân ảnh to lớn đang phi hành trên trời, toàn trường đều cảm thấy uy áp tột cùng, chậm rãi nuốt xuống sự sợ hãi của mình. Ai cũng thấy cổ họng mình đang khô lại, ánh mắt tràn ngập sự khủng bố.
- Đây, bọn hắn...
Ngọc Yên Mĩ vốn luôn có khả năng giữ bình tĩnh cuối cùng cũng đã thất thố không nói nên câu rồi. Cũng không thể trách nàng, ai thấy cảnh này mà không sợ hãi run rẩy chứ.
- Bọn họ đẳng cấp đã quá cao, chúng ta, aiz...
Đoàn Dự thở dài một hơi, không biết nói gì hơn.
- Đúng vậy, mau mau tránh xa ra hơn quan sát, hiện tại nơi này không thể ở lại theo dõi.
Trương Vô Kỵ lên tiếng nói. Ngay lập tức cả đám rời đi, tiến ra xa khỏi chiến trường của hai gã khổng lồ này. Không chỉ bọn hắn, những người quan chiến tại đây đều đã nhận ra sự nguy hiểm phía bên trên kia, toàn bộ đều kéo nhau rời đi phía xa hơn, không dám ở lại.
Trên trời, hai thân ảnh khủng bố cách nhau mây trăm mét, cả hai đều rõ ràng sự đáng sợ của đối phương, không dám cử khinh vọng động.
- Hoàng Minh, ta đoán không sai, đúng là ngươi có thể sử dụng được Susano toàn chân thể!
Việt Anh cảm khái, tiếng nói đầy vẻ cuồng nhiệt. Hoàng Minh phía bên này cũng mỉm cười. Mỉm cười vì sự cuồng nhiệt của đối phương. Trong lòng lại có sự ấm áp len lỏi.
- Không cần nói nhiều, đánh đi!
Hoàng Minh hét lớn, trường kiếm rút ra, lao tới phía trước mà phóng. Việt Anh rất bình tĩnh, hai tay nắm chắc cự kiếm đỡ đòn. Một lần nữa cả hai lao vào chiến đấu điên cuồng. Vì thân thể biến lớn khủng bố, hiển nhiên tốc độ chậm lại, thế nhưng lực tấn công càng là mạnh mẽ. Không ai dám để cho đối phương chém tới một đòn cả. Hiển nhiên cách đánh giáp lá cà này là thi xem ai kĩ năng mạnh hơn.
Âm thanh vũ khí va chạm kêu lên keng keng đáng sợ, đánh tới thiên địa chấn động, không gian quỷ dị bẻ cong. Những mảng năng lượng bị đánh dạt ra, tạo thành những vụ nổ khủng khiếp. Toàn trường ai nấy đều thở phào vì đã rời xa khỏi chiến trường một khoảng an toàn. Nhìn phía ca hai thân ảnh đang lao vào nhau chém giết, ai cũng rung động không thôi. Chỉ sợ cả đời này, bọn hắn cũng không bao giờ có thể quên được. Hai thân ảnh to lớn như hai tòa đại sơn. Bọn hắn như hai chiến thần thời viễn cổ, đang chiến đấu vì tín ngưỡng của mình.
- Thiên Hôn ám địa!
Việt Anh nhân lúc cả hai tách ra, ngay lập tức thi triển kĩ năng tầm xa. Chi thấy lúc này cái đầu to lớn của Gao cá sấu há lớn, một luồng sức mạnh khủng bố ngưng tụ, ngay lập tức bắn ra, mang theo một nguồn phá hoại đáng sợ. Hoàng Minh bên này không dám cường ngạnh đón đỡ. Hắn ngay lập tức đổ cả thân hình đồ sộ kia xuống mà né đi, không hề chú ý đến hình tượng. Đùa sao, ăn một đòn đấy chỉ sợ lăn đùng ra chết rồi.
- Nguy hiểm quá!
Tiên Tiên vỗ vỗ tay trước bộ ngực sữa mà sợ hãi. Nàng rất lo lắng cho Hoàng Minh vì một đòn vừa rồi!
Hoàng Minh sau khi né thành công liền tiếp tục đánh tới, cuộc chiến lại lao vào giằng co, hiển nhiên cả hai càng đánh càng hăng, không ai chịu thua ai.
- Liệt Thiên Thập Tiễn!
Hoàng Minh rút ra sau lưng trường cung, ngay lập tức kéo căng, mười mũi tên theo hình nón xuất hiện trong tay của hắn. Việt Anh ngay lập tức cảm thấy không ổn, cự kiếm nhanh chóng tụ lực muốn đánh tới.
- Hây!
Hoàng Minh hét lớn, mười mũi tên bắn ra theo hình nón, toàn bộ đánh tới, tốc độ nhanh như điện!
Keng keng keng. Âm thanh mũi tên va chạm vào cự kiếm vang lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.