Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 985: Thử hay không?




Tiếp theo thời gian đó, Triệu Vô Cực cùng Triệu Tiếu Tiếu gần như quấn quít cùng một chỗ.
Triệu Tiếu Tiếu bị Triệu Vô Cực thảo phạt đến cả người mềm nhũn bất lực, cuối cùng Triệu Vô Cực mới buông tha nàng.
Phải nói một câu, Ngân nguyệt cửu vĩ hồ thể chất quả thật là hàng đầu lô đỉnh tồn tại. Không nói cái kia chỉ cần ngủ một giấc liền có thể tái tạo lại sơ huyết, mỗi ngày đều có thể trải nhiệm một cái cảm giác động phòng hoa chúc, lúc cùng Triệu Tiếu Tiếu điên cuồng chiến đấu cũng rất là tiêu hồn.
Triệu Tiếu Tiếu cũng không phải cái gì không biết ngây thơ tiểu manh muội, nàng đối với Triệu Vô Cực thảo phạt vô cùng phối hợp, không chỉ biết đảo khách thành chủ ngược lại âm thanh còn rất khiến người ta khí huyết sôi trào, quả thật muốn ngừng mà không được. 
Triệu Vô Cực tiêu sái xong thoái mái đi ra động phủ, hướng về tạp phường đi tới.
Thanh Vân Tông bây giờ gần như đã không có ai không biết hắn nữa, Triệu Vô Cực vừa xuất hiện liền được nồng đậm chào đón.
“Triệu sư đệ, không biết cơn gió nào thổi sư đệ đến chỗ này?”
cùng Triệu Vô Cực bắt chuyện chính là một vị đầu trọc sư huynh, họ Trương.
Đầu trọc ở Thanh Vân Tông rất hiếm, ở thế giới này cũng không thấy nhiều, ngoại trừ Phật môn đệ tử.
Tên này Trương sư huynh là trúc cơ kì đỉnh phong cảnh, hắn đột phá trúc cơ kì đỉnh phong cũng không lâu, tư chất tu luyện lại có hạn, bởi vậy muốn tiến một bước làm hạch tâm đệ tử còn rất xa.
Tạp phường là một chỗ tập trung rất nhiều thứ, chưởng quản Thanh Vân Tông rất nhiều việc vặt, trong đó bao gồm cả ăn mặc.
Mà Triệu Vô Cực đến đây mục đích chính là nhìn một chút Thanh Vân Tông kĩ thuật may mặc đến trình độ nào.
Từ lúc tới thế giới này, ngoài việc nó là cổ đại thế giới, thấp võ cùng cao võ cùng tồn tại, Triệu Vô Cực thời gian đều đổ hết vào lịch luyện, luyện đan cùng tu luyện.
Còn lại mọi chuyện bên ngoài hắn đều giao cho Tiểu Mai cùng Triệu Tiếu Tiếu, cũng không quá quan tâm mọi việc khác.
Bây giờ hắn có ý định mở rộng kinh doanh, bắt đầu ở mảng y phục hoặc là nói thời trang mở lên, như vậy hắn lúc này cần cấp tốc bổ sung một khóa kiến thức, nhận rõ thế giới này công nghệ phát triển trình độ.
Triệu Vô Cực cũng không khách khí quá nhiều liền nói:
“ Trương sư huynh có thể mang ta đi dạo phòng dệt một chút được không?”
Trương sư huynh nghe thấy vậy liền lập tức vui vẻ cười nói:
“ được được, không vấn đề!”
hai người nhanh chóng ở Tạp phường di chuyển, dọc đường Trương sư huynh liền cùng Triệu Vô Cực nói chuyện trời đất, một bộ rất muốn làm quen bộ dáng.
Triệu Vô Cực chỉ là hời hợt đáp lại hắn, sau đó liền không nói nhiều.
Trương sư huynh thấy Triệu Vô Cực thái độ liền hiểu rõ bản thân mình khó lòng có thể cùng hắn kết giao, cuối cùng liền ngoan ngoãn đem Triệu Vô Cực dẫn tới phòng dệt.
Tới chỗ này Triệu Vô Cực có chút ngạc nhiên.
Thanh Vân Tông trên dưới cũng mấy vạn tu sĩ quần áo cũng không phải giống như phàm nhân như vậy dễ hư hao cùng mài mòn, nhưng mà ở chỗ này bày đặt ra gần trăm cái khung dệt quần áo đang một bức bận rộn tràng cảnh khiến hắn không khỏi cảm thán, Thanh Vân Tông bên trong thứ hắn không biết còn rất nhiều đây.
Trương sư huynh lúc này đi lên giới thiệu:
“ ở đây vải chúng ta dùng là phàm vải, chủ yếu làm chính là ngoại môn đệ tử y phục, đám người này tiêu hao y phục là lớn nhất.
Nội môn đệ tử tiêu hao y phục khá ít, số lượng so với ngoại môn đệ tử cũng càng ít.
Mà hạch tâm đệ tử, quần áo gần như không tiêu hao.
Một khi tiêu hao y phục cũng đồng nghĩa đối mặt với sinh tử cuộc chiến, bọn hắn cũng cực ít đến chỗ này lĩnh y phục.!” 
Triệu Vô Cực gật đầu, luyện khí kì hắn đương nhiên rõ ràng.
Phương thức chiến đấu của bọn hắn so với võ lâm nhân sĩ cũng không khác biệt quá lớn, đa số vẫn yêu thích cận thân chiến đấu, lại khó có thể một chiêu đoạt mạng nhanh chóng phân thắng bại, bởi vậy y phục tiêu hao lớn là bình thường.
Ngược lại hạch tâm đệ tử cái nào cái nấy đều rất giàu có, bọn hắn làm nhiệm vụ mỗi cái tiền thưởng đều so với ngoại môn đệ tử nhiều mấy chục lần, không hợp mắt đám này y phục cũng là chuyện bình thường.
Nhưng đáng nói chính là ở thế giới này vậy mà đã xuất hiện máy dệt, máy dệt ở đây so với hậu thế càng tinh chỉnh, hai người một chỗ liền có thể điều khiển một cỗ máy hoạt động.
Triệu Vô Cực hiếu kì hỏi:
“ Trương sư huynh, nhưng cái này máy dệt vải là từ chỗ nào làm ra? Từ lúc nào thì có nó?”
Trương sư huynh lắc đầu nói:
“ ta cũng không rõ. Đã rất lâu rồi.
Từ lúc ta đến đây liền thấy bọn chúng đã tồn tại, Thanh Vân Tông chúng ta dùng mấy trăm năm rồi!”
đã mấy trăm năm rồi sao? Quả thật đủ lâu a!
Triệu Vô Cực trong lòng thầm nói, đối với cái này máy dệt trong lòng hắn rất vui vẻ.
Dù sao kĩ thuật may dệt càng cao càng tốt, như vậy hắn triển khai kế hoạch sẽ càng thuận lợi.
Triệu Vô Cực đi một vòng, sau đó hắn liền phát hiện ra được mấy cỗ máy dệ dùng chỉ lại có phần đặc biệt.
Trương sư huynh lập tức đi lên nói:
“ Triệu sư đệ hảo nhãn lực, mấy cỗ này máy dệt dùng chính là Bách niên ngọc tằm tơ dùng làm vải dệt, dệt ra đến y phục đắt đỏ vô cùng, chỉ có các trưởng lão mới dùng nổi!”
Triệu Vô Cực nhẹ gật đầu một cái, mấy hôm gần đây hắn cũng tìm hiểu ra, bách niên ngọc tằm tơ cũng không phải là Thanh Vân Tông chuyên môn đồ vật mà là bọn hắn cùng một cái tu tiên gia tộc ở phía bắc giao thương mua lấy.
Số lượng không nhiều, giá cả ngẩng cao đầu, đương nhiên chất lượng cũng không cần nói, đông ấm hè mát lại rất mềm mại, dùng vô cùng thoải mái.
Triệu Vô Cực nhìn quanh một lát sau đó đối với Trương sư huynh nói:
“ ở đây ai tay nghề tốt nhất, sư huynh có thể giúp sư đệ giới thiệu một chút sao?”
Trương sư huynh lập tức dẫn Triệu Vô Cực tới trước mặt một cái ngoại môn đệ tử nữ tu sĩ bên cạnh nói:
“ nàng tên là Mai Tiểu Manh, luyện khí kì ngũ trọng, ở chỗ này làm việc cũng được một thời gian khá lâu rồi, tay nghề vô cùng tốt, hơn nữa đầu óc rất nhanh nhẹn, thường trong may mặc các loại khó khăn vấn đề đều không làm khó được nàng!”
Triệu Vô Cực gật đầu nhìn về Tiểu Manh, thân hình kiều tiểu mắt to có thần, tràn đầy ngốc manh dáng vẻ.
Triệu Vô Cực lên tiếng chào hỏi:
“Mai Tiểu Manh sư muội, ta là Triệu Vô Cực, ngươi có thể gọi ta là Triệu sư huynh!”
Tiểu Manh lúc này lộ ra vẻ cuống quýt nói:
“ lần đầu gặp sư huynh, kính đã lâu!”
Triệu Vô Cực hứng thú hỏi:
“ ngươi biết ta sao?”
Mai Tiểu Manh vội vàng nói:
“ ta không biết rõ sư huynh nhưng mấy ngày hôm nay mọi người đều đang đồn đại về Nhất nguyệt bí cảnh, mà sư huynh chính mà một cái trong đó được mọi người đồn đại nhiều nhất.
Bởi vậy gặp được sư huynh chính là vinh hạnh của ta..”
nói đến đây Mai Tiểu Manh có chút xấu hổ, gương mặt cúi xuống thấp, gò má hơi đỏ lên.
Còn là một cái rất ngại ngùng tiểu cô nương đây!
Triệu Vô Cực trong lòng có đánh giá, đối với Trương sư huynh dúi vào tay mười viên Linh thạch hạ phẩm cười nói:
“ đa tạ sư huynh dẫn đường, có thể để ta cùng Mai sư muội nói vài lời được hay không?”
Trương sư huynh vội vàng đẩy Linh thạch trở lại nói:
“ ta chỉ dẫn một chút đường mà thôi, sao có thể nhận cái này được, sư đệ mau thu lại thôi!”
Triệu Vô Cực ha ha cười nói:
“ sư huynh cứ nhận đi, đây chỉ là một chút lòng thành mà thôi, sư huynh không chê là được rồi!”
Trương sư huynh ngại ngùng cười nói:
“ vậy ta không nhận thì thất lễ rồi, sư đệ cứ từ từ nói, dù sao ở đây việc cũng không nhiều, không gấp nhất thời a!”
“đa tạ sư huynh!”
Trương sư huynh hư tình giả ý từ chối một lần liền nhận lấy Linh thạch rời đi, Triệu Vô Cực lúc này mới đối với Mai Tiểu Manh lên tiếng:
“ sư muội làm ở đây lâu chưa? Đã nhập môn được bao lâu rồi?”
Mai Tiểu Manh đối mặt với Triệu Vô Cực liền tỏ ra có chút lo lắng hồi hộp:
“ ta nhập môn đã có gần mười năm, lúc trước khi nhập môn là một cái gia đình nghèo hài tử, bởi vậy liền đối với may vá việc này rất thành thạo.
Sau khi nhập môn liền tìm được một công việc thuận tay chính là chỗ này liền ở đây nhận trường kì nhiệm vụ, vừa làm việc vừa thu hoạch tài nguyên tu luyện!”
Triệu Vô Cực gật đầu.
Thanh Vân Tông nhiệm vụ cũng không phải chỉ có đánh đánh giết giết mấy cái nhiệm vụ này mà còn có cả sản xuất, sinh hoạt loại nhiệm vụ.
Những cái kia không thiện chiến đấu đệ tử đa số đều là nhận lấy loại này nhiệm vụ.
Mai Tiểu Manh vừa nhìn liền biết thiên phú tu luyện không cao, có thể gom góp được tài nguyên tu luyện tới luyện khí kì ngũ trọng cũng đã rất khá, có thể thấy được nàng ở may vá phương diện có bao nhiêu thiên phú.
Triệu Vô Cực đưa lên mấy cái bản vẽ, đây chính là hắn tự tay thiết kế, sau đó đối với nàng nói:
“ ta bây giờ cho sư muội một cái cơ hội, cơ hội thể hiện khả năng may vá, đan dệt của ngươi.
Chỉ cần ngươi có thể làm ra những thứ trong bản vẽ này, tương lai ta sẽ thu ngươi làm việc cho ta, tài nguyên tu luyện ta cấp cho so với ngươi nhận nhiệm vụ ở nhiệm vụ đường còn nhiều gấp mấy lần, hơn nữa ngươi cũng biết ta là luyện đan sư a, tương lai ngươi tu luyện cần một số loại cơ bản đan dược ta cũng toàn bao.
Thế nào, có muốn thử một lần hay không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.