Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 930: Quá chậm




Triệu Vô Cực trong lòng cười lạnh, Nam Cửu sao? Có bản lĩnh liền tới a!
Đổi lại nếu gặp phải sử dụng kiếm pháp cao thủ Triệu Vô Cực sẽ có gặp rắc rối một chút, nếu là quyền chưởng giao phong hắn trước giờ chưa hề sợ bất kì một ai cùng cảnh giới, thậm chí là vượt cấp khiêu chiến.
Nam Cửu trên người linh lực sôi trào, quyền sáo huyết quang lóe lên, cả người hơi cúi xuống thủ thế khiến cho linh lực hắn hợp vào một chỗ tạo thành một cái ngưu đầu hư ảnh.
Triệu Vô Cực liếc mắt nhìn cái này hư ảnh, đối phương là tu luyện quyền pháp liên quan đến ngưu lực a, xem ra lực tấn công rất mãnh liệt đây này.
Nam Cửu đắc ý nói:
“ ta tu luyện chỉ là hoàng giai thượng phẩm võ kĩ Man ngưu quyền nhưng đã đem nó tu luyện đến cảnh giới rất cao thâm, có được một tia man ngưu kình.
Ngươi hôm nay gặp phải ta xem như ngươi xui xẻo, Triệu Vô Cực nạp mạng đi!”
nói xong hắn trực tiếp hướng về Triệu Vô Cực xông tới, tay phải mạnh mẽ vung lên, một cái ngưu đầu hư ảnh hiện lên hướng về Triệu Vô Cực rít gào xông tới.
Cái này ngưu đầu khí thế hung mãnh kéo theo một đạo khí lãng khiến cho mặt đất cũng bị nó cày ra một đạo không cạn hố sâu. 
Đổi lại là người khác nếu bị cái này hung ác man ngưu húc trúng không chết cũng phải trọng thương, đa số sẽ lựa chọn tránh né phong mang, nhưng Triệu Vô Cực không hề làm thế.
Triệu Vô Cực cười lạnh, hoàng giai thượng phẩm võ kĩ sao? 
Hắn ở Thanh Vân Tông chiến đấu với đám người đều là sử dụng hoàng giai cực phẩm võ kĩ, có một số người khí thế so với tên này Nam Cửu còn mạnh mẽ.
Cho dù Nam Cửu có luyện ra được một tia man ngưu kình khiến cho hắn quyền pháp càng mạnh mẽ, nhưng Triệu Vô Cực cũng không phải là dạng người yếu đuối.
Bọn hắn Thất Tinh tông sở dĩ có thể khiến người khác rơi vào hạ phong bởi vì bọn hắn một khi có thể quấn lên cùng đối phương cận chiến như vậy cho dù là Thanh Vân Tông hay Phi kiếm môn nếu không cẩn thận đều có thể bị bọn hắn cường hãn thể phách áp chế đánh cho bó tay bó chân vô cùng, từ đó chiến bại.
Nhưng Triệu Vô Cực cũng không có cái này lo lắng, hắn phong cách chiến đấu cùng đối phương vô cùng giống, lại có thực lực trực tiếp ngạnh kháng đối phương.
Chỉ thấy Triệu Vô Cực trên cổ tay xuất hiện một cái âm dương vòng, một cái âm dương hoàn nhanh chóng xoay tròn lấy, Nam Cửu còn chưa kịp tới nơi hắn một chưởng đã như phô thiên cái địa vỗ tới.
Vô Cực bảo điển - Thiên địa biến!
Ầm!
Triệu Vô Cực một chưởng vừa vỗ ra lập tức đem Nam Cửu khí thế dũng mãnh hung ác cho đè lên, khiến cho hắn như là một cái sóng biển đập phải vách núi lập tức bị chặn đứng, khí thế so với Nam Cửu còn mạnh mẽ hung ác.
Nam Cửu cảm thấy mình ánh mắt như là tối đi, trước mặt hắn một cái kim sắc Cự chưởng trong nháy mắt đã che khuất ánh sáng mặt trời hướng hắn đánh giết vỗ tới.
Không tốt, Triệu Vô Cực không phải là đan đội đội trưởng sao? Sao hắn có thể mạnh như vậy?
Trong lòng Nam Cửu lúc này lập tức cảm giác cực kì không ổn, bởi vì hắn đã nhận ra được Triệu Vô Cực một chưởng này mạnh mẽ, hắn hoàn toàn là đá lên thiết bản, Triệu Vô Cực cũng không phải cái gì nhược kê tùy tiện hắn xoa bóp như hắn suy nghĩ.
Không phải tình báo Triệu Vô Cực không mạnh sao? Đan đội đội trưởng nếu như mạnh thế này không phải đã có thể cùng chiến đội đội trưởng so sánh rồi sao? Tại sao hắn không vào chiến đội lại vào đan đội?
Chẳng lẽ là Thanh Vân Tông ném ra hỏa mù, muốn đám người nhận nhầm đan đội đội trưởng, nhắm hỏa lực vào hắn, trong khi đó đan đội đội trưởng thật sự lại là người khác?
Nam Cửu trong nháy mắt suy nghĩ ngàn vạn, hắn hoài nghi đây có phải hay không Thanh Vân Tông âm mưu?
nhưng rất nhanh hắn liền tự phủ nhận cái này, bởi vì đơn giản mà nói, Triệu Vô Cực thiên tài luyện đan sư cũng không phải là hư danh, hắn kĩ thuật luyện đan mọi người đều rõ.
Đơn giản chính là đan dược cao cấp bán ra ở Thanh Vân Tông phường thị gần nhất đều là của hắn tự tay luyện chế a.
Nam Cửu biết rõ, hôm nay hắn chính là gặp được một cái thiết bản, nếu không toàn lực ứng phó, như vậy hắn liền có thể lật thuyền ở chỗ này.
“không ngờ người đầu tiên ta gặp lại là Triệu Vô Cực, vốn tưởng là cá lớn, ai ngờ không chỉ là cá lớn, còn là một đầu biết cắn người cá mập a!”
Nam Cửu trong lòng phiền muộn, trên tay cũng không chậm, cả người linh lực mạnh mẽ lóe lên hướng về Triệu Vô Cực kim sắc cự chưởng rống to vung quyền:
“ Man Ngưu bạo trùng quyền!”
Huyết sắc Ngưu hình linh lực trên tay phải của hắn trực tiếp thấu thể mà ra, đối với Triệu Vô Cực kim sắc cự chưởng trực tiếp húc tới.
Triệu Vô Cực cự chưởng có tới bốn mét cao rộng đến gần hai mét, mà cái này man ngưu đầu mới chỉ cao gần ba mét, tính ra khí thế vẫn kém một chút.
Nhưng man ngưu lực xung kích vô cùng to lớn, luôn luôn có thể lấy yếu thắng mạnh, chỉ cần không cẩn thận bị húc sượt qua liền không hề dễ chịu chứ đừng đừng nói ngạnh kháng nó.
Nam Cửu có tự tin, cho dù hắn ở trên hình thể có thua thiệt so với Triệu Vô Cực cự chưởng nhưng hắn hoàn toàn có thể đọ sức cùng với đối phương.
Nhưng Triệu Vô Cực lập tức nói cho hắn biết, hắn cảm giác hoàn toàn là ảo giác!
“Ầm!”
một cái to lớn nổ tung, khí lãng trực tiếp hướng về phía Nam cửu xông tới, cuốn hắn bay ngược về phía sau.
Thật mạnh!
Nam Cửu trong lòng sợ hãi, trên khóe miệng không nhịn được nôn ra một tia máu tươi.
Triệu Vô Cực đắc thế không tha người, hai tay trảo kình ngưng tụ, trực tiếp vẽ ra mười đạo kim sắc trảo kình như là thiên võng bao phủ toàn bộ Nam Cửu cùng hắn tứ phía khiến Nam cửu không đường thoát thân.
“khốn kiếp, Man Ngưu quá giang quyền!”
Nam Cửu đối mặt với Triệu Vô Cực phạm vi rộng lớn trảo công khiến hắn không thể tránh né đành phải cùng Triệu Vô Cực đối cứng.
Vừa rồi một chiêu mở màn giao phong hắn liền nhận ra được Triệu Vô Cực cùng hắn thực lực ở giữa chênh lệch không phải chỉ là một điểm nửa điểm, cái này săn giết đan đội đội trưởng nhiệm vụ hoàn toàn không thể hoàn thành, ngược lại còn là một cái tìm chết nhiệm vụ.
Bởi vậy hắn trong lòng đã có thoái ý, hai bên tuy là cùng cảnh giới, nhưng đẳng cấp quá chênh lệch.
Nhưng Triệu Vô Cực thế công vô cùng rộng khắp khiến hắn muốn tránh cũng không được, muốn ngạnh kháng cũng không xong.
Vừa rơi vào thế hạ phong Nam Cửu lại mạnh mẽ vận công chống trả Triệu Vô Cực trảo pháp hiển nhiên cố sức rất nhiều.
Hắn hai tay hóa thành tàn ảnh mỗi quyền đều đánh ra một đầu cao một mét man ngưu quyền kình hướng về Triệu Vô Cực võng trảo xông tới, đem nó từ nhiều vị trí chống lên, đẩy lùi, sau đó đánh tan. 
Quyền kình không dứt hướng Triệu Vô Cực xông tới, Triệu Vô Cực dưới chân kim sắc hoa sen nở rộ, một cái nhẹ nhàng lách mình liền hoàn mĩ tránh né Nam Cửu mấy đạo còn sót lại quyền kình.
Nam cửu con ngươi co rút lại, thân pháp còn nhanh như vậy?
con mịa nó, đây có thật là đan đội đội trưởng hay không? Hắn không phải là chiến đội đội trưởng giả vờ làm đan đội đội trưởng đấy chứ?
Nam Cửu trong lòng cuồng mắng, hắn rất muốn đem thu thập tình báo đám người kia một tay vồ tới để cho bọn hắn nhìn rõ Triệu Vô Cực có phải là dễ chơi như bọn hắn nói hay không sau đó trực tiếp đem bọn hắn bóp chết.
“ tình báo sai lầm, phải nhanh chóng rút lui báo cho đám sư huynh, chỉ có bọn hắn mới có thể làm đối thủ của Triệu Vô Cực!”
Nam Cửu lòng sinh thoái ý ánh mắt hướng bốn phương tám hướng nhìn quanh, xác định một cái phương hướng an toàn sau đó nhanh chóng tìm cách rút lui.
Hắn bây giờ đâu còn cái gì phách lối khí diễm như ban đầu, chỉ cần giao thủ hai chiêu, ai mạnh ai yếu liền rõ ràng, đứng lại cùng Triệu Vô Cực liều mạng để giảm bớt Thanh Vân Tông lực lượng không phải là anh dũng mà là ngu xuẩn.
Cái này thành tựu ai muốn làm thì làm, thứ cho hắn Nam Cửu tài hèn sức mọn.
Nam Cửu dưới chân dẫm mạnh một cái, một cục đá to trực tiếp bị hắn hất bay lên trước mặt, hắn quyền kình đại phát hướng hòn đá mãnh liệt vung quyền.
Rống! Ầm!
Một tiếng ngưu rống cùng tiếng nổ to lớn vang lên, thạch đầu từng khối từng khối hướng Triệu Vô Cực như là phi thạch lao tới, khiến hắn thế công trực tiếp phải dừng lại.
Triệu Vô Cực dưới chân xung quanh trực tiếp xuất hiện tám đóa kim sắc hoa sen, hắn thân hình bỗng nhiên ở trên tám đóa hoa sen thoáng hiện sau đó lại biến mất như là thuấn di đồng dạng, hoàn mĩ tránh né cái này phi thạch tấn công.
Đây cũng không phải cái gì thuấn di, chỉ là Triệu Vô Cực thân pháp quá nhanh tạo thành dị tượng mà thôi.
Triệu Vô Cực tránh né phi thạch thành công sau nhìn lại, Nam Cửu đã hướng một cái phương hướng chạy xa gần trăm mét, hiển nhiên chiêu vừa rồi chỉ là đánh nghi binh.
Triệu Vô Cực trong miệng gắt nhẹ một cái, không ngờ đối phương vì bỏ chạy mà còn chơi ra một chiêu này.
Nam Cửu thân pháp toàn lực triển khai, một bên toàn lực chạy đi một bên trong lòng oán thầm.
“Triệu Vô Cực, chờ đấy cho ta! Lần này tình báo sai lầm, ta không phải đối thủ của ngươi.
Nhưng chỉ cần tìm vài cái sư huynh tới, ngươi nhất định phải chết!”
trong lòng oán thầm sau Nam Cửu hướng phía sau nhìn lại, hắn tin tưởng khoảng cách này đã đủ xa, cho dù Triệu Vô Cực toàn lực phát động thân pháp cũng không thể nào đuổi kịp hắn, hơn nữa nếu vì đuổi hắn mà gặp cái khác môn phái tu sĩ đối phương rất có thể sẽ cùng hắn hợp công vây giết Triệu Vô Cực, bởi vậy hắn tin Triệu Vô Cực sẽ không dám đuổi theo.
Mang theo ánh mắt cừu hận nhìn về phía sau, Nam Cửu bỗng nhiên ngạc nhiên, bởi vì bụi mù từ phi thạch tán đi sau, hắn cũng không hề thấy Triệu Vô Cực thân ảnh.
Sau lưng mồ hôi lạnh bỗng nhiên chảy ròng, Nam Cửu bên tai một cái ma quỷ âm thanh vang lên:
“ thân pháp của ngươi, quá chậm!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.