Triệu Vô Cực nhìn vào hệ thống đi ra thông tin, bắt đầu nhanh chóng đọc qua.
Thông tin vật phẩm:
Tên vật phẩm: Hồ tịnh bình
Nói rõ: là một loại không gian pháp khí, có thể chứa lượng nước bằng một cái hồ lớn.
Phẩm giai: Huyền giai hạ phẩm pháp khí.
Cách sử dụng: nhỏ máu nhận chủ, tinh thần lực luyện hóa để lại tinh thần ấn kí.
ồ, là pháp khí sao?
Triệu Vô Cực không nhịn được ồ lên một tiếng.
Pháp khí phân chia theo cấp độ chính là Hoàng giai - linh khí, Huyền giai- pháp khí, Địa giai-linh bảo, Thiên giai-pháp bảo.
Luyện khí kì tu sĩ như Triệu Vô Cực sử dụng tối đa chính là linh khí, nếu muốn sử dụng pháp khí, như vậy linh lực tích lũy sẽ tiêu hao vô cùng nhanh chóng.
Nếu không phải là muốn đánh nhanh thắng nhanh, lại có thể đảm bảo ở chiến đấu sau không tiếp tục gặp vây công như vậy cách làm này mới có thể phát huy ra của mình hiệu quả to lớn.
Pháp khí chính là để cho trúc cơ kì tu sĩ sử dụng.
Nhưng cái này Hồ tịnh bình tuy là pháp khí nhưng cũng chỉ là một kiện hỗ trợ pháp khí mà thôi không có bất kì cái gì tác dụng trong chiến đấu, nhìn nó bị để ở đây ngày này qua ngày khác để chứa đựng linh nhũ liền có thể hiểu được.
Triệu Vô Cực ánh mắt lại nhìn xuống, bên dưới Hồ tịnh bình cái kia giá đỡ lại hiện ra thông tin, hắn nhanh chóng đọc qua.
Thông tin vật phẩm:
Tên vật phẩm: giá đỡ
Nói rõ: bị đánh vào cấm chú, chỉ có tác dụng giữ cho đồ vật bên trên nó đứng thẳng không ngã.
Phẩm giai: Hoàng giai hạ phẩm
Cách sử dụng: bỏ linh thạch vào bên dưới đế của nó là có thể sử dụng.
Triệu Vô Cực nhìn thấy cái này liền gật đầu, một cái không tệ giá đỡ a.
Hắn ánh mắt nhìn vào bên trong Hồ tịnh bình, thông qua miệng bình Triệu Vô Cực có thể mơ hồ thấy được một ít nước nằm bên trong, hiển nhiên chính là linh nhũ qua ngày này tháng khác tích lũy lại.
Cho dù Thanh Vân Tông có để cái này Hồ tịnh bình ở đây 10 20 năm đi nữa chỉ sợ cũng không thể đầy được a.
Trong mắt hắn thông tin nhanh chóng hiện lên:
Thông tin vật phẩm:
Tên vật phẩm: Trung phẩm Linh nhũ
Nói rõ: thạch nhũ ở dưới điều kiện thích hợp, có ít nhất 5000 năm niên đại thành hình mới có thể xuất hiện.
Phẩm giai: Huyền giai
Cách sử dụng: Lúc luyện đan sử dụng.
Triệu Vô Cực ánh mắt sáng lên, trung phẩm?
Là trung phẩm Linh nhũ a.
Triệu Vô Cực ở bên ngoài Sơn nhũ động cùng đám kia Âm ảnh ma chu đánh sống đánh chết cũng chỉ có thể thu hoạch được hạ phẩm linh nhũ.
ở đây thế mà có thể thu hoạch được trung phẩm linh nhũ, quả thật là một cái niềm vui ngoài ý muốn a.
không trách Thanh Vân Tông phải để lại trận pháp bảo vệ nơi này, nếu có đầu nào Âm ảnh ma chu lăng đầu lăng não đi tới phá hoại,vậy thì bọn hắn thật thiệt thòi không nhỏ a.
nghe nói bọn hắn một tháng chỉ tới thu hoạch một lần linh nhũ chứ? một lần có thể thu hoạch được bao nhiêu giọt a?
bây giờ nếu chính mình lấy đi mấy giọt, hoặc là chặn ngang một cước hứng đi mấy giọt hẳn là không có vấn đề gì chứ?
Triệu Vô Cực nghĩ một chút, cuối cùng vẫn là lắc đầu.
Nếu hắn hứng mấy giọt còn không có vấn đề gì, nhưng nếu lấy từ Hồ tịnh bình vậy khác gì ăn trộm.
Nếu bị lộ ra, không phải hắn làm xấu danh tiếng của phụ mẫu hắn sao?
Phải biết hắn chính là dùng lệnh bài của Sở Phi Huyền đi vào chỗ này a.
Nếu như hắn lấy xong không cẩn thận bị lộ ra cái gì chân ngựa, người khác dựa vào lệnh bài kiểm tra thân phận người tới chỗ này, chẳng phải hắn liền đem rắc rối đến cho mẫu thân hắn.
Cuối cùng Triệu Vô Cực quyết định nếu như muốn lấy linh nhũ chỉ có thể tự mình thu thập, không thể tự ý từ trên Hồ tịnh bình lấy ra.
Hắn ánh mắt đảo về bên trong, bên trong sơn động giống hệt Sơn nhũ động, càng vào sâu càng tối càng âm u bụng động cũng càng lớn.
Nhưng mà hắn chỉ đi thêm được một đoạn liền phải dừng bước, bởi vì trước mặt hắn xuất hiện trận pháp bảo vệ khác, trận pháp này thế mà không nhận lệnh bài nội môn trưởng lão của hắn thân phận.
Triệu Vô Cực nháy mắt liền hiểu, thân phận của hắn chưa đủ, chưa thể thâm nhập.
Hắn trong lòng bắt đầu tò mò lên, rốt cuộc bên trong tồn tại cái gì mà cả nội môn trưởng lão thân phận của mẫu thân hắn cũng không thể thâm nhập?
Chẳng lẽ bên trong có càng cao cấp hơn linh nhũ?
là thượng phẩm hay vẫn là cực phẩm?
trong lòng Triệu Vô Cực vô cùng tò mò, nhưng cuối cùng hắn vẫn là phải đè xuống tâm tư, quay người nói với Triệu Tiếu Tiếu:
“ mang của ngươi bình ngọc ra, chúng ta tranh thủ chèn lên đám này Hồ tịnh bình thu thập một chút linh nhũ. Linh nhũ ở đây rất quý giá, ra ngoài không thể tìm được đâu a!”
Triệu Tiếu Tiếu hiếu kì hỏi:
“ công tử, cái này tên là Hồ Tịnh bình sao?”
nàng vừa nói vừa chỉ vào trên đất mấy cái bình, Triệu Vô Cực nhẹ nhàng gật đầu.
Sau đó hai người luân phiên mang lên bình ngọc sắp xếp đầy lên toàn bộ chỗ linh nhũ rơi xuống có hồ tịnh bình vị trí.
Mang bình ngọc đặt lên phần miệng Hồ tịnh bình, Hồ tịnh bình cũng sẽ không thu cái này bình ngọc vào trong, nó thu chỉ là “nước” loại đồ vật mà thôi.
Thế là Triệu Vô Cực cùng Triệu Tiếu Tiếu bắt đầu ở trong sơn động chờ đợi linh nhũ nhỏ xuống đầy đủ.
Mỗi cái bình có thể chứa 100 giọt linh nhũ, Triệu Vô Cực cùng Triệu Tiếu Tiếu vậy mà bỏ ra đến nửa ngày thời gian mới chờ xong, hai người nhanh chóng thu tay.
Triệu Tiếu Tiếu vui vẻ nói:
“ công tử, tổng cộng 321 bình, công tử tha hồ luyện đan a.
Triệu Vô Cực cũng là mỉm cười gật đầu, lần này xem như kiếm một bút.
Cái này trung phẩm linh nhũ không thể mang ra ngoài bán, nếu không sẽ lộ ra hắn vượt quyền đến chỗ này, chỉ có thể từ từ chính mình dùng.
Triệu Vô Cực cũng muốn thu thập thêm một ít nữa nhưng cuối cùng vẫn là thu tay lại, bởi vì hắn còn muốn khám phá một chút, ở đây tiểu thế giới rốt cuộc là một cái gì địa phương?
Đi ra khỏi hang động, Triệu Vô Cực ngửa đầu nhìn lên đỉnh núi phía trên sơn động, thân hình vừa động, hắn lập tức lao tới vách núi, chân dẫm mạnh một cái, trực tiếp phi thân lao lên.
Triệu Tiếu Tiếu nhìn thấy cản này cũng không hề hiện ra bất kì cái gì giật mình.
Tu sĩ có khinh thân thuật, có thể đề cao cực lớn tu sỉ khinh công thân pháp sức nhảy bật, băng tường vượt nóc không là cái gì khó khăn.
Cái này vách núi có chút thẳng, nhưng lấy công tử thân pháp xuất thần nhập hóa, không thể nào thất bại được a.
Quả nhiên Triệu Vô Cực cũng không làm nàng thất vọng, chỉ trong nháy mắt hắn liền đi tới đỉnh núi.
Đứng ở chỗ cao liền có thể nhìn càng xa.
Triệu Vô Cực lúc này ở đỉnh núi, hắn đầu tiên không phải nhìn thế giới này có bao lớn, mà là cảm giác một cỗ vô cùng bí bách khó chịu cảm giác.
Trong không khí một cỗ chán ghét như là yêu khí tràn ngập, khiến cho hắn cảm giác nếu ở đây một thời gian, chỉ sợ hắn cũng muốn biến thành nửa người nửa yêu.
“thảo nào không có cái nào trưởng lão ở lại chỗ này trông coi, quả nhiên tất cả đều có lí do a!”
Triệu Vô Cực cảm giác hắn đã có phần hiểu cái này tiểu thế giới.
Xem ra chỗ này chính là yêu thú thiên đường nhạc viên a, chỉ sợ khắp nơi là yêu thú mới có thể tạo nên cái này cảnh tượng a.
Ánh mắt hắn đảo qua tứ phương.
Triệu Vô Cực lúc này chợt nhận ra hai cái nổi bật nhất sự việc.
Thứ nhất chính là từ không gian thông đạo thẳng tắp đi về hướng phía trước đầu kia một ngọn núi lớn, bên trên đỉnh núi cho dù ban ngày mặt trời sáng rõ cũng vô cùng âm u, cho người ta một cảm giác trầm trọng nặng nề, hít thở không thông.
Đến nỗi luồng này khí tức còn trực tiếp ngưng tụ thành một đoàn hắc vụ lẩn quẩn ở trên đỉnh ngọn núi, che đi không ít ánh mặt trời, khiến cho cho đỉnh núi bên dưới khí tức một mảnh âm lãnh trầm thấp.
Triệu Vô Cực trong đầu nhanh chóng suy tư làm ra phán đoán, không nghi ngờ gì nữa, đây chính là Âm ảnh ma chu Chu sào a
Nếu như hắn bây giờ hướng về phương hướng kia dựa vào chính là đang tìm cái chết.
Triệu Vô Cực ánh mắt lần nữa đổi về cái thứ hai khu vực đáng chú ý.
Thứ hai khu vực chính một cái cao lớn đại thụ vị trí.
Đại thụ này chiều cao phải có trăm mét cao, cho dù là ở giữa rừng rậm cũng là như hạc giữa bầy gà, hoàn toàn không có một gốc đại thụ nào ở trong tiểu thế giới này có thể cùng nó so sánh.
Đặc biệt chín là cây đại thụ này tuy cao to tán cây rộng lớn, nhưng Triệu Vô Cực lại nhìn ra được tán cây cành lá của nó bị chỉnh lí qua, hoặc là nói nó vốn dĩ đã như thế.
Lúc Triệu Vô Cực nhìn vào liền cảm thấy nó giống như một đầu yêu hồ đang ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
Bây giờ là ban ngày không nói, nhưng nếu là ban đêm, hiển nhiên sẽ trở thàn một đầu yêu hồ vọng nguyệt, vô cùng có linh tính cùng thị giác bên trên nghệ thuật tính.
Từ trên đại thụ đỉnh một vòng cực kì mờ nhạt màu ngà sữa quang mang như là một nửa cái hình tròn lan tỏa mà ra, bao phủ xuống đại địa
Triệu Vô Cực còn có thể nhìn thấy một đầu phi điểu bay qua chỗ kia, đậu lên trên cái kia vòng tròn hộ tráo nhưng không hề có vấn đề gì, sau đó lại đập cánh bay đi.
Ánh mắt ắn nhíu lại, đây rốt cuộc là cái gì quỷ?