Triệu Vô Cực nhíu mày nhìn lấy thứ này, lại nhìn 3 đầu luyện khí kì đỉnh phong Âm ảnh ma chu ẩn nấp vị trí.
Sử dụng tiểu thần thông Triệu Vô Cực đã xác định được chúng nó vị trí, nhưng hắn lại chưa dám manh động.
3 đầu luyện khí kì đỉnh phong Âm ảnh ma chu mỗi đầu đều cao hai mét rưỡi, so với Triệu Vô Cực còn hơn hẳn mấy cái đầu, to lớn tráng kiện 8 chân, lông đen mọc ra tua tủa nhìn khiến cho người ta có cảm giác nổi da gà, mắt kép đen bóng nhìn chằm chằm vào hắn khiến hắn có cảm giác bị người nhìn chăm chú nhưng lại không thể cảm nhận ra chính xác vị trí ở đâu, cuối cùng là cặp kia trí mạng sắc bén răng nanh có thể phá vỡ linh lực hộ thể so với chúng còn cao hơn ba tiểu cảnh giới.
Lấy Triệu Vô Cực tu vi lại thêm độ cứng của linh lực hộ tráo, chỉ cần một đầu luyện khí kì thất trọng Âm ảnh ma chu liền có thể trực tiếp cắn nát linh lực hộ tráo của hắn bởi vậy hắn không thể có bất kì cái gì lơ là chi ý.
Vòng xoáy không gian tồn tại đại biểu phía sau nó chính là một cái không gian khác, không gian có thể lớn có thể nhỏ, có thể có thích hợp nhân loại cùng yêu thú sinh tồn hoàn cảnh, cũng có thể là không có gì.
Nhưng cái quan trọng là, ở Sơn nhũ động bên trong vậy mà có một cái cổng không gian, hoặc là nói, không gian thông đạo.
Triệu Vô Cực biểu thị vô cùng kinh ngạc cùng hoài nghi, hắn cũng chưa bao giờ nghe có người nói đến cái này a.
Thanh Vân Tông ngay tại bên trong vậy mà tồn tại loại này không gian, như vậy bên trong nếu tồn tại cái gì đáng sợ chủng tộc hoặc nhân loại thì làm sao?
Bọn hắn một khi giết ra bên ngoài, chẳng phải Thanh Vân Tông liền gặp tai ương sao?
chẳng lẽ đám trưởng lão của Thanh Vân Tông không biết cái này sao?
không đúng, bọn hắn chắc chắn biết.
Bởi vì cái này Sơn nhũ động là bọn hắn cho phép ngoại môn đệ tử đến khai thác, hiển nhiên trước đó đã thăm do rõ ràng hoàn cảnh ở nơi này.
Phía trong có không gian thông đạo tồn tại bọn hắn sao có thể không biết được chứ?
chắc chắn bọn hắn biết, đã thăm dò qua, đã xử lí qua, như vậy mới có thể an tâm để cho ngoại môn đệ tử đến khai thác linh nhũ a
Như vậy vấn đề liền tới, ở phía sau cái kia không gian thông đạo rốt cuộc là cái gì thế giới? lớn hay bé? có phải hay không có thích hợp nhân loại cùng yêu thú tồn tại? Đám này Âm ảnh ma chu là từ đâu ra? Từ phía trong không gian thông đạo đi ra sao? Vậy phía sau nó chẳng lẽ là Chu ổ?
Triệu Vô Cực trong đầu nhanh chóng lưu chuyển ý nghĩ, hàng loạt câu hỏi được hắn tự mình đặt ra, cố gắng tìm câu trả lời.
Đáng tiếc, Triệu Vô Cực thông tin biết được quá ít, bởi vậy hắn không thể nào phán đoán ra được cái gì quá nhiều.
Nhưng có một điều hắn chắc chắn biết chính là tại sao lại không có cái gì thông tin về không gian thông đạo lọt ra.
ở đây canh giữ chỗ này hoàn toàn là luyện khí kì thập nhị trọng Âm ảnh ma chu, vô cùng khó chơi.
Âm ảnh ma chu thiên phú ẩn nấp khiến cho muốn có thể dùng tinh thần lực quét hình phát hiện ra nó người cảnh giới phải cao hơn nó mấy cái tiểu cảnh giới.
Nếu không phải Triệu Vô Cực loại này có tiểu thần thông có thể phát hiện sinh mệnh chi hỏa như là bật hack nắm bắt được vị trí của bọn nó thì gần như không ai ở luyện khí kì có thể tiếp cận được chỗ này.
Nếu như có luyện khí kì thập trọng trở lên cao thủ muốn đi làm nhiệm vụ, bọn hắn bởi vì thực lực mạnh mẽ mà có rất nhiều lựa chọn nhiệm vụ, không hề cần thiết phải tới cái chỗ âm u này làm cái nhiệm vụ năng suất thấp lại nguy hiểm nhiệm vụ này
Bởi vậy chỗ này ngoài các vị trưởng lão đến qua cũng chưa hề có ngoại môn đệ tử xuất hiện qua.
Như vậy thông tin được bảo mật không hề có ai biết cũng là điều dễ hiểu.
Nhưng nếu như vậy, phía sau không phải là Chu sào thật a? nếu là vậy, bọn chúng một khi đói đến phát điên nhào ra bên ngoài, Thanh Vân Tông chẳng phải chơi xong sao?
Triệu Vô Cực nghĩ nghĩ, ánh mắt sáng lên, phong ấn trận pháp.
Chỉ có thể là phong ấn trận pháp mới có thể cản bước được đối phương, không cho đối phương ồ ạt tràn ra bên ngoài a.
Cái này hẳn là trước đây Thanh Vân Tông cũng đã từng địa chiến với đám này Âm ảnh ma chu một thời gian, sau đó mới có thể phong ấn đối phương đi vào, không cho bọn chúng muốn làm gì thì làm, chiếm cái thu thập linh nhũ sơn động này.
Mà phong ấn trận pháp cũng không phải là loại kia cực tốt cực xịn phong ấn trận, hiển nhiên có thiếu sót, chỉ là tàn quyển.
Nếu không một khi tung ra đầy đủ phong ấn trận chỉ sợ cả tiểu thế giới cũng có thể bị phong lại chứ đừng nói để cho một đám luyện khí kì Âm ảnh ma chu loạn chạy thế này.
Cái này phong ấn, chắc chắn đã hạn chế trên luyện khí kì Âm ảnh ma chu hoạt động, không cho bọn nó ra ngoài a.
Triệu Vô Cực vừa suy nghĩ liền hiểu rõ tất cả, hắn liền biết, nếu bản thân cố gắng chạy qua bên kia, rất có thể xui xẻo gặp phải trúc cơ kì Âm ảnh ma chu thậm chí còn hơn thế nữa.
Bởi vậy hắn không thể vọng động, nhất định phải suy nghĩ thật kĩ hắn muốn làm gì, có nguy hiểm hay không.
Nhưng trước hết, đối mặt với đám này Âm ảnh ma chu, hắn có thể thu tay sao?
Đã giết tới chỗ này, còn thu tay cái rắm a.
Một chữ mà thôi, “giết!”
Nhân loại cùng yêu thú trước giờ đều không có cái gì hòa bình có thể giảng, yêu thú lấy nhân loại làm đồ ăn, nhân loại săn giết yêu thú lấy nội đan da móng răng các loại quý giá vật liệu để luyện đan luyện khí vẽ phù đủ các hình thức tu luyện.
Bởi vậy hai bên sớm đã là sinh tử đại thù, giết không hề có cái gì chướng ngại tâm lí cùng chần chờ.
Triệu Vô Cực ném ra dạ minh châu soi sáng một vùng rộng lớn u ám sơn động.
Ba đầu luyện khí kì đỉnh phong Âm ảnh ma chu thấy ánh sáng liền có chút xao động bất an, nhưng ánh sáng của dạ minh châu quá yếu không đủ để soi sáng tất cả bọn chúng ẩn nấp vị trí, bởi vậy cuối cùng chúng vẫn là nhịn xuống tại chỗ cờ đợi thời cơ.
Triệu Vô Cực mỉm cười, không công kích đúng không? Vậy thì các ngươi có thể chờ chết.
Hắn cảm nhận sinh mệnh chi hỏa một lần nữa, xác định đối phương không di chuyển, trên tay ngón tay con lại, làm ra bắn phi châm động tác, nhanh như chớp phát lực.
Phốc~ phốc~ phốc!
Ba đạo phi châm phá không mà ra,vô cùng bí ấn hướng ba đầu Âm ảnh ma chu bắn tới.
Rít!!!
Ba đầu Âm ảnh ma chu rít lên một tiếng sợ hãi vội vàng né ra.
Bọn chúng thân hình tuy to lớn nhưng tốc độ lại vô cùng nhanh nhẹn, Triệu Vô Cực tuy ra tay bí ẩn tốc độ nhanh vô cùng, nhưng cũng không thể vượt qua được bọn nó tốc độ phản ứng, trong nháy mắt liền thành công xe dịch né tránh.
Phốc! phốc! phốc!
lại là ba đạo dự phán phi châm đánh ra, một đầu Âm ảnh ma chu rít lên một tiếng sợ hãi muốn đưa chu chân của mình đi cản trở phi châm, đáng tiếc nó chậm một nhịp, phi châm đã từ phía sau chân nhện của nó vượt qua hướng nó đầu đâm vào, đánh cho nó bên trong biến thành một đoàn cháo nhão.
Đầu này Âm ảnh ma chu co giật mấy cái, sau đó trực tiếp hướng mắt đất rơi xuống, lập tức không còn sinh tức.
Hai đầu Âm ảnh ma chu còn lại, một đầu phản ứng càng nhanh dùng chi trước to lớn của mình đỡ lấy phi châm, phi châm bắn lên chân nó bắn ra một cái hỏa hoa liền bị đánh lệch.
Hiển nhiên Âm ảnh ma chu tám chân vị trí phòng ngự lực cực cường.
Mà một đầu cuối cùng Âm ảnh ma chu thì lại từ đuôi bộ bắn ra một đầu tơ tuyến cùng phi châm trực tiếp đụng vào nhau.
Phi châm của Triệu Vô Cực xuyên thấu lực mạnh, có thể cắt ra một đoạn đường đâm tới, nhưng cuối cùng vẫn là bị chu võng dính tính kẹp lại, vô lực thu công.
Triệu Vô Cực cũng phát hiện ra, Âm ảnh ma chu không chỉ có thể dùng phần bụng bắn ra chu võng mà còn có thể dùng miệng bắn ra chu võng, so với bình thường nhện phương thức công kích còn đa dạng hơn nhiều, hiển nhiên đây chính là yêu thú ưu thế a.
Hai đầu này Âm ảnh ma chu bị Triệu Vô Cực 2 lần công kích thất bại trực tiếp lẩn trốn vào trong bóng tối, bắt đầu nhanh chóng di chuyển, không hề chờ đợi ở trong bóng tối nữa, hiển nhiên là muốn phản công, biến một cái rình giết trở thành săn giết.
Triệu Vô Cực khóe miệng mỉm cười:
“ đến đây đi!”