Trong một căn phòng luyện đan ở dưới chân Luyện đan phong, Triệu Vô Cực một đầu tóc rối bù, trên gương mặt mang đầy vẻ mệt mỏi cùng một tia hưng phấn.
Trong căn phòng này có không có gì đặc biệt, chỉ có một cái bàn cùng một cái giường, tất cả đều đã bị nép vào một góc cùng cố định lại đề phòng động đất di chuyển.
Phía ngoài căn phòng không xa chính là một con suối, Triệu Vô Cực nếu muốn tắm cho thể trực tiếp đến đây tắm.
Nhưng hắn từ lúc đến chỗ này, cũng chưa hề tắm qua lần nào.
Triệu Vô Cực ngoài lúc ăn uống ra, hắn đều đang ở luyện đan.
Một ngày 24 giờ thì hắn mở đến 40 lò Tăng khí đan, mỗi lò chỉ cần 30p, bao gồm 20p luyện đan cùng 10p nghỉ ngơi hồi sức.
Còn lại 4 tiếng, hắn dùng để ngủ nghỉ ngơi ăn uống, hồi sức.
Cơm của hắn hoàn toàn là Triệu Tiếu Tiếu đưa tới.
Mỗi lần đưa tới nàng đều vô cùng cẩn thận để bản thân không bị động đất quật ngã, chờ đợi Triệu Vô Cực vừa kết thúc luyện đan thì lập tức xông vào cho hắn ăn, nếu không hắn chắc chắn sẽ vì luyện đan mà quên cả ăn.
Triệu Tiếu Tiếu cũng là lần đầu tiên biết Triệu Vô Cực đối với luyện đan lại có thể say mê đến mức kinh khủng như vậy.
Nàng cũng theo thời gian này nhận ra Triệu Vô Cực lượng cơm ăn lớn như thế nào.
Hắn sức ăn phải bằng bốn năm người trưởng thành hợp lại, sức tiêu hóa vô cùng nhanh chóng, răng lợi cũng rất chắc khỏe.
Có lúc nàng còn thấy Triệu Vô Cực đối với xương của Hỏa vĩ kê cắn ngang nhai rôm rốp rôm rốp, sau đó trực tiếp nuốt xuống.
Nhưng có vẻ không có gì ngon nên hắn cũng không thực hiện lại cái kia động tác nữa.
Mà thời gian này nàng làm việc nhiều nhất chính là thay hắn đi bán đan dược, sau đó lại mua mới linh dược linh thảo về để cho hắn luyện đan.
Bởi vì số lò đan dược Triệu Vô Cực luyện được là cố định, bởi vậy nàng mua linh dược linh thảo rất dễ dàng.
Mà Triệu Vô Cực luyện giống như không có bị sai phạm bất kì cái lỗi gì như vậy, chưa từng gặp hắn khiến cho bị thiếu một loại thảo dược nào đó trong đơn đan dược.
Nhưng Triệu Tiếu Tiếu mỗi lần đầu ăn ý mua thừa ra 2 đơn đề phòng có chuyện gì xảy ra.
Tu luyện không năm tháng, luyện đan cũng không năm tháng.
Triệu Vô Cực một cái bế quan liền là bảy ngày.
Bảy ngày này quả thật thử thách sức chịu đựng của chính bản thân hắn.
Một ngày 24 giờ thì hắn 20 giờ đều đang luyện đan, mỗi giây cơ thể hắn đều đang ở trong tâm chấn của động đất khiến cho hắn lắc đầu óc đều sắp muốn bay lên trời.
Triệu Vô Cực cảm giác mình không cần thuốc lắc cũng có thể lắc chuyên nghiệp hơn cả đám người kia.
Bảy ngày không ngừng không nghỉ luyện đan cũng đưa lại cho hắn đại lượng kinh nghiệm cùng thuần thục.
Trước đây từng cái vấn đề cũng bị hắn giải quyết.
Đơn giản nhất chính là linh lực thiếu, Triệu Vô Cực bây giờ chân chính là nằm trong bãi linh thạch một bên bấm quyết một bên hấp thu linh lực bổ sung bản thân.
Sở dĩ hắn không thể đạp là vì nếu đạp lên Linh thạch hắn không thể mã bộ một cách chuẩn xác được, như vậy sẽ bị động đất trực tiếp hất văng ra.
Khó khăn tiếp theo bị hắn khắc phục chính là nắm thủ ấn chưa chính xác.
Lúc trước bởi vì Triệu Vô Cực bị động đất lắc lư điên cuồng khiến hắn lúc nắm thủ ấn có rất nhiều sai lệch.
Nhưng theo suốt ngày làm bạn với động đất, Triệu Vô Cực đã biết được cách làm sao để hòa mình cùng nó, làm sao để có thể ở trong động đất nắm ra thủ ấn cực kì chính xác không có một tia sai lệch nào.
Sau đó hắn khắc phục cái thứ ba chính là tinh thần lực không thể tập trung hoàn toàn vào Thiên linh đỉnh.
Triệu Vô Cực đã rất nhiều lần cố gắng thử dùng ánh mắt đi quan sát lò đan.
Nhưng đại địa rung động dữ dội khiến hắn đều thất bại.
Cuối cùng Triệu Vô Cực từ bỏ dùng ánh mắt quan sát, nhắm mắt lại, toàn bộ tinh thần đều tập trung đến chỗ này, hướng về bên trong lò thẩm thấu.
Dường như nhắm lại mắt rất tốt trong việc hỗ trợ hắn tập trung tinh thần lực, bởi vậy Triệu Vô Cực sau đó đều là nhắm mắt luyện đan, dùng tinh thần lực đi cảm ứng đan dược, cứ như vậy bắt đầu tinh chế lin dược linh thảo.
Tuy không có ánh mắt hỗ trợ nhìn ngắm khiến cho hắn gặp không ít khó khăn, nhưng sau đó dần quen với dạng này nhắm mắt luyện đan, Triệu Vô Cực bắt đầu thao tác càng lúc càng chuẩn càng lúc càng chính xác, đối với thời cơ nắm bắt cũng rất tốt.
Hắn hoàn toàn đã có thể phục chế lại Bạch Vô Thường thao tác, ở thời điểm nào cần tăng cao nhiệt độ thời điểm nào cần giảm bớt nhiệt độ thời điểm nào cần nhanh chóng rút đi hỏa diễm, mỗi thứ này đều bị Triệu Vô Cực nắm chắc trong lòng bàn tay.
Triệu Vô Cực cũng tự tin một lần liền đưa tất cả linh dược vào Thiên linh đỉnh bắt đầu tinh chế.
Hắn có thể mang những cái kia linh dược chưa đến lượt tinh chế ép vào một góc riêng để hỏa diễm sức nóng tập trung vào linh dược linh thảo đang cần tinh chế.
Sau đó tinh chế thành công một cái lại một cái tự đến, vô cùng thành thạo dễ dàng
Triệu Vô Cực sau này đầu tiên bế quan hắn chắc chắn luyện ra được một lò 2 viên cực phẩm Tăng khí đan, còn lại tất cả vẫn là bể làm đôi, ngưng đan thất bại.
Ngày này Triệu Vô Cực không những không kiếm ngược lại còn bị thua lỗ không ít.
Nhưng ngày thứ hai, hắn liền đạt mốc 3 viên hồi vốn, may mắn vận khí bạo phát liền có thể lên được 4 viên, xem như có chút bù lại ngày đầu.
Ngày thứ 3 bế quan, hắn đã ổn định năm viên cực phẩm Tăng khí đan, bắt đầu có lãi.
Ngày thứ 4 bế quan, hắn đã có thể chắc chắn sáu viên Tăng khí đan, may mắn có thể có được 7 viên
Ngày thứ 5 bế quan, Triệu Vô Cực chắc chắn 7 viên, may mắn có thể ra 8 viên.
Ngày thứ 6 bế quan, Triệu Vô Cực chắc chắn ra 9 viên.
Ngày thứ 7 cũng là ngày cuối, hắn hoàn mĩ luyện ra một lò 10 viên cực phẩm Tăng khí đan, chính thức đánh dấu hắn đã hoàn toàn nắm dữ cái này Tăng khí đan các bước luyện chế.
Trải qua thời gian đầu khó khăn cùng bỡ ngỡ, Triệu Vô Cực càng về sau đối với luyện chế Tăng khí đan càng lí giải, đối với tinh chế dược liệu làm được hoàn mĩ vô khuyết không tổn hao cũng pha tạp dược liệu.
Hắn Khống hỏa quyết vừa tung ra, muốn như thế nào nhiệt độ liền có như thế nhiệt độ, đương nhiên đây chỉ là dùng để luyện Tăng khí đan mà thôi, muốn nóng như đan hỏa là không thể nào.
Hắn đối với linh lực chưởng không vô cùng tinh tế, đối với thờ cơ nắm bắt chuẩn xác, đối với thủ ấn càng lúc càng cao tay, bắt ấn không trượt phát nào.
Bởi vậy cuối cùng đến ngày thứ bảy, dưới đại lượng luyện tập cùng ưu thế ở trên thủ ấn, Khống hỏa quyết, Triệu Vô Cực bắt kịp Bạch Vô Thường ở khoản luyện chế Tăng khí đan.
Hắn cũng có thể giống đối phương hoàn mĩ luyện chế ra một lò 10 viên cực phẩm Tăng khí đan.
Đây chính là luyện khí kì thường dùng nhất Tăng khí đan a, không bao giờ sợ ế hàng a!
Cực phẩm đan dược, một lò 3 viên liền hồi vốn.
Triệu Vô Cực mỗi lò đều là chính xác 10 viên, mỗi lò hắn đều nhanh lời gấp đôi có thừa điểm cống hiến.
Thị trường đan dược của Thanh Vân Tông cũng trở nên sôi động hơn bao giờ hết.
Dưới sự trùng kích mãnh liệt của số lớn cực phẩm Tăng khí đan Triệu Vô Cực bán ra, rất nhiều Thanh Vân Tông đệ tử đều đua nhau đột phá, không ít người đều nhịn đau cắn răng mua mấy viên về tu luyện.
Sở dĩ thị trường sôi động lên là vì trước đây chỉ có Bạch Vô Thường cùng Sở Phi Huyền có thể luyện chế thành công, nhưng theo bọn hắn cảnh giới tăng cao bọn hắn cũng không hề luyện Tăng khí đan nữa, kiến cho thị trường vô cùng ảm đạm.
Có Tăng khí đan cũng đều là nhóm kia dùng địa hỏa luyện mà thành, không thể đạt tới cực phẩm được, phẩm tướng cũng vô cùng loạn, khó mà kiểm soát đánh giá.
Mà Triệu Vô Cực một nhóm này Tăng khí đan nói không ngoa chính là cú hích lớn cho thị trường đan dược của Thanh Vân Tông, khiến cho nó xuất hiện đã lâu không tấy bóng dáng cực phẩm Tăng khí đan, khiến cho người người đều rục rịch đi mua.
Nhưng Triệu Vô Cực cũng không hề thỏa mãn với cực phẩm Tăng khí đan.
Hắn đang ôm ấp ý tưởng dựa vào bản ưu hóa cơ sở thủ ấn cùng Khống hỏa quyết của mình khôi phục lại năm xưa đan vân Tăng khí đan.
Chỉ cần luyện chế thành công 1 viên mà thôi, hắn sẽ la hoàng giai vân phẩm đan sư a!
Cái này nghe biết bao nhiêu uy phong cùng thống khoái a!
Nhưng lúc này Triệu Tiếu Tiếu cũng nói cho Triệu Vô Cực biết một cái không vui tin tức, chính là hắn bồi thường đã thương lượng xong, tất cả đều báo ở trong một cái ngọc giản.
Triệu Vô Cực xem xong sắc mặt liền buồn thảm, bởi vì số lượng rất lớn, cần hắn 5 ngày liên tục luyện đan mới có thể gom đủ số này.
Cuối cùng Triệu Vô Cực lại lần nữa bế quan 5 ngày, luyện chế ra số lượng lớn cực phẩm Tăng khí đan, bán lại cho phường thị của Thanh Vân Tông, mua những vật phẩm cần thiết mang tới nạp lên cho La Thiên sư gia của hắn nhờ La Thiên giúp hắn phân phối, trả lại đám người bị thương cùng nổ lô kia.
Cuối cùng đến đây một vụ việc kia mới xem như là kết thúc.
Tuy bồi thường không nhiều nhưng thái độ đủ thành khẩn, bọn hắn cũng đã sớm nguôi ngoai, bởi vậy đành cho qua.
Mà Triệu Vô Cực lúc này lại lần nữa lâm vào trầm tư, làm sao để có thể luyện chế ra được đan vân Tăng khí đan?